*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Hàn lão, vậy bên đó thế nào rồi?"
“Nhà họ Diệp đồng ý cung cấp năm mươi sáu tử
sĩ, bảy tên tử sĩ ở vào tầng dỉnh phong thứ bảy, hai
tên từ sĩ tầng đỉnh phong thứ tám giúp chúng ta một
tay. Ngoài ra, nếu chúng ta có thể đảm bảo giúp bọn
họ diệt sạch được tàn dư của nhà họ Diệp thì bọn họ
có thể hỗ trợ mạnh tay hơn. Về việc này thì tôi chưa
nhận lời. Đợi Hàn Lão định đoạt. Về phía Bạch Cốt
Hội trước đó cũng đã đưa cho ông xem rồi, còn nhà
họ Lý...”
Nói tới đây đường tín hiệu hiện trên màn hình bên
phải đột nhiên đứng yên lại một lát rồi sau đó lại nhấp
nháy.
“Cách nói của nhà họ Lý có chút mơ hồ, giống
như thể bọn họ đã có sắp xếp khác vậy.”
Nghe thế lão già đầu bạc kia khẽ cười rồi giơ tay
phải lên xua đi.
“Cũng chỉ là lũ ô hợp thôi. Đến thì đến, không đến
chúng ta cũng không thiếu.... Diệm lão và Sâm lão đi
cùng nhau, thế Diệm lão đâu?”
“Người của chúng ta đã được sắp xếp vào vị trí
hết rồi, chỉ còn đợi người nhà họ Diệp đến, chúng ta
sắp xếp tiếp.”
Góc dưới bên phải màn hình, đường tín hiệu kia
hiện lên vì người bên kia đáp lời. Nghe rồi lão già tóc
bạc kia gật đầu thờ dài rồi khẽ đặt con mèo trong tay
mình xuống đất đề nó tự chơi, sau đó ông ta đứng
dậy.
Vừa rồi ánh mắt còn có chút ngợi khen hoà nhã
thì đã thay đổi ngay lập tức, trông sắc lẹm y như mắt
diều hâu.
Và lại vừa đứng dậy, luồng khí tức bao trùm trong
trang viên cũng theo đó mà tản đi không còn nữa,
giống như thể thể hiện sự cung kính với ông ta một
cách khác thường.
“Thu hết nhà họ Hoàng về, dù sao thì tích luỹ
cũng hòm hòm rồi. Đợi sau khi qua lần này đã, sau
này còn có nhiều cơ hội tích luỹ hơn”
“Vâng”
“Ngoài ra phía nhà họ Diệp, cứ đồng ý với bọn họ.