Đánh giá: 8.5/10 từ 13 lượt
Thể loại: xuyên không, sủng, 1vs1...
Độ dài: 1457 trang word, 105 chương
Covert: wattpad.com, tangthuvien
Edit+ Beta: Trúc Song, Tử Băng
Nàng là đặc công ưu tú nhất S quốc, gặp chuyện bình tĩnh, ra tay tàn nhẫn. Lại trong một nhiệm vụ, bị bằng hữu bán đứng mà bỏ mình.
Lúc mở mắt ra, nàng là Lục tiểu thư Thượng Quan Phủ nhát gan yếu đuối, bị người khi dễ.
Loạn thế chìm nổi, phong vân tế hội, hãy xem nữ đặc công hiện đại như thế nào xoay chuyển vận mệnh hèn mọn, thẳng đến lúc hào quang sáng rọi bốn phía, tuyệt khuynh thiên hạ.
Đoạn ngắn 1:
Trong bầy sói, tiểu cô nương sắp trở thành thức ăn trong miệng sói đột nhiên mở mắt ra, sát khí bắn ra bốn phía, hàn quang vạn trượng làm cho người ta kinh hãi. Nhìn sói đói hung ác, nàng không một tia khiếp đảm, bóng dáng nho nhỏ đứng thẳng, ánh mắt âm hàn tàn nhẫn đảo qua bầy sói, ngoan thanh nói: “Làm ta bị thương, trả giá đại giới! Giết!”
Đoạn ngắn 2:
“Bằng thân phận đê tiện của ngươi, chỉ có thể làm cung nữ ấm giường, vọng tưởng làm phi? Ngươi nằm mơ!” Tuyệt mĩ nữ tử vẻ mặt khinh thường nhìn thiếu nữ một thân hơi thở lạnh như băng trong đại điện, hết sức trào phúng nói.
Thiếu nữ lạnh lùng cười khẽ, mắt đẹp quét về phía thiết huyết nam tử mặt không biểu cảm, hồi lâu chưa nói một lời bên cạnh tuyệt mĩ nữ tử.
Nàng đang đợi hắn phản ứng.
Sâu trong ánh mắt thanh lãnh của nam nhân thoáng qua một tia đau đớn: “Ngươi vì sao không suy nghĩ cho bổn vương? Chẳng lẽ danh phận Trắcphi cũng không thỏa mãn ngươi sao?”
Thiếu nữ ngạo nghễ cười: “Đừng nói một cái Trắc Phi, cho dù là Chính phi, ta cũng không hiếm lạ, ta sẽ không cùng nữ nhân khác cộng thị nhất phi”
Đoạn ngắn 3:
Trời xanh mây trắng, tinh không vạn lí.
Một nam nhân phong thần tuấn lãng nhìn chằm chằm hai vật thể ngân bạch giống sói lại không giống sói ở cửa, động vật ‘đáng yêu’ giống hồ ly lại không giống hồ ly khóe miệng buộc chặt không ngừng run rẩy. “Tránh ra.” Đáng chết, hai con súc sinh này lại dám ngăn cản hắn.
Hai con ngân lang (hồ ly) không nhìn lửa giận của nam tử, nhe răng nhếch miệng ngăn cản nam tử tiến vào: “Hừ! Hiện tại hối hận, muốn tìm Hàn Hàn? Vọng tưởng! Cút!”
Trong phòng khuôn mặt thiếu nữ lạnh lùng…
Phượng Hạo Thiên, Tứ hoàng tử hung ác nham hiểm lãnh khốc, “Mười năm vội vàng đi qua, vào sinh ra tử cùng ngươi. Đã thành thói quen.”
Phượng Hạo Dạ, Lục hoàng tử tà mị xinh đẹp, “Cho dù tan xương nát thịt, mất đi thiên hạ, bằng hữu xa lánh, ta cũng muốn đem nàng trói bên người.”
Lí Phong, Tướng quân trung can nghĩa đảm, “Bại trận không đáng sợ, đáng sợ là vĩnh viễn mất đi nàng”
Triệu Dã, Đệ nhất công tử phong hoa tuyệt đại, “Chỉ cần nàng quay đầu, sẽ thấy ta vẫn luôn dõi theo nàng.”
Bình luận truyện