Diêu Diệu đúng là rất buồn ngủ, mấy ngày nay đi công tác vẫn luôn ngủ không ngon, vì vậy vào phòng vừa nhìn thấy giường đã thật sự không chống lại bản năng được nữa, nhưng dù có không mở mắt nổi như vậy, cũng không quên kéo Cát Tiểu Thiên cùng chui vào trong chăn.
Cát Tiểu Thiên vốn muốn ít nhất cũng phải bỏ đống quần áo bị Diêu Diệu gieo vạ vào trong máy giặt, nhưng thế này thì làm sao được nữa?
“Ngủ thế này thoải mái được hả?” Tuy không ngại đảm nhiệm làm cái gối ôm một chút, nhưng Cát Tiểu Thiên cảm thấy hai người cứ ôm nhau như thế thì Diêu Diệu cũng ngủ chẳng ngon được.
“Ngủ thế này anh mới thấy thoải mái.” Đây là một câu trả lời không có cách nào phản bác.
Sáng hôm sau thức dậy, chuyện đầu tiên hai người làm là hết sức duỗi người ra, nhưng tâm tình Diêu Diệu thì dùng mắt trần cũng có thể thấy là rất tốt.
“Tiểu Thiên Nhi, em có cảm thấy cảnh rất quen không?”
Cát Tiểu Thiên nâng hai tay lên, dùng sức duỗi ra, nhưng biểu tình lại mờ mịt.
Diêu Diệu chậc một tiếng, tiến sát lại: “Lần đầu tiên của hai ta đó.”
Cát Tiểu Thiên nhận ra y đang nói đến cái đêm khi hai người chen chúc trên chiếc giường cá nhân tại nhà trệt, thế nhưng dùng cái từ lần đầu tiên gì đó như vậy, Cát Tiểu Thiên đột nhiên cảm thấy xấu hổ vô cùng, hắn né tránh Diêu Diệu đang càng ngày càng dính vào, nhanh chóng đi về phía phòng rửa mặt.
Diêu Diệu đung đưa bám theo, tiếp tục cùng Cát Tiểu Thiên chen chúc trước bồn rửa mặt, sau đó thừa cơ Tiểu Thiên Nhi đánh răng hai tay đều không tiện, nặn nặn vành tai vẫn đang đỏ bừng của hắn, “Đây là đang nhớ tới cái gì nhỉ?”
Cát Tiểu Thiên quay đầu tránh ra, trừng Diêu Diệu, nhưng hình tượng một vòng bọt kem đánh răng bên mép khiến cho một chút lực sát thương cũng không có.
Diêu Diệu rất gợi đòn quệt một chút bôi lên chóp mũi Tiểu Thiên Nhi, “Đưng có trừng, mới sáng sớm mà ánh mắt đã cháy bỏng như vậy là anh không chịu được đâu.”
Nếu không phải vì hôm nay là ngày làm việc, phải vội vàng đi làm, Cát Tiểu Thiên nhất định sẽ bóp cả tuýp kem đánh răng vào trong miệng Diêu Diệu!
…
Diêu Diệu lần này trở về, trong thời gian ngắn sẽ không cần phải đi công tác nữa, nhưng xuân về khắp nơi vạn vật thức tỉnh, hoạt động trên thị trường cũng bắt đầu ấm lên, cho nên vẫn rất khó khăn, cũng rất bận rộn, y lại không muốn để Cát Tiểu Thiên về nhà ba mẹ, vì vậy một tuần cũng chỉ về nhà ở hai ngày một đêm, còn lại (*) là do Diêu Diệu đưa hắn về, thuận tiện ăn cơm tối.
Mắt thấy sắp đến ngày mồng một tháng năm, bận bịu cả ngày (**), buổi tối Diêu Diệu có một bữa tiệc, sau khi tan tầm Cát Tiểu Thiên bèn tự mình trở về nhà ba mẹ.
“Tiểu Thiên Nhi, anh con nói mồng một tháng năm cả nhà ba người chúng nó sẽ về đây nghỉ hè.” Sau khi ăn xong, một nhà ba người đang ngồi xem ti vi thì mẹ Cát nhắc tới chuyện này.
“Thật ạ? Vậy để con dọn dẹp phòng con một chút, mua thêm cái giường nữa, để cả nhà anh về thì ở trong đấy, tuy ba người phải chen chúc một chút nhưng tốt xấu gì cũng là nhà mình.” Nói rồi Cát Tiểu Thiên liền muốn lên mạng xem xem mua kiểu giường gì cho thích hợp.
“Vậy thì con ở đâu?” Ba Cát kéo con trai, hỏi.
“Con đến chỗ Diêu Diệu.” Cát Tiểu Thiên thuận miệng trả lời.
Thế nhưng ba mẹ đều bởi một lời này của hắn mà biến sắc mặt.
“Tiểu Thiên Nhi, trước tiên chuyện dọn phòng cứ từ từ, lại đây ngồi xuống, mẹ và ba có chuyện muốn hỏi con.”
Cát Tiểu Thiên cảm thấy bầu không khí không đúng, suy nghĩ xoay chuyển hai vòng, trong lòng hơi hồi hộp một chút, không phải là gần đây quá thoải mái với Diêu Diệu khiến ba mẹ nhìn ra điều gì chứ?
“Có gì thì mẹ cứ hỏi, sao lại nghiêm túc như vậy chứ?” Không được tự nhiên cười ha hả, nhưng chính Cát Tiểu Thiên cũng không xác định được vẻ mặt của mình đang như thế nào.
“Quan hệ giữa con và Tiểu Diêu đến cùng là như thế nào?” Mẹ Cát kéo tay con trai, ngữ khí như đang nói chuyện phiếm bình thường, nhưng vấn đề này sao có thể trả lời như đang nói chuyện phiếm được chứ?
“Bọn con? Nếu con nói bọn con chỉ là đồng nghiệp chắc mẹ và ba cũng không tin nhỉ?” Cát Tiểu Thiên rất miễn cưỡng nở nụ cười.
Ba Cát không lên tiếng, vỗ vỗ lưng con trai, mẹ Cát siết chặt tay Tiểu Thiên Nhi, “Chỉ cần là con nói, mẹ và ba sẽ tin.”
Cát Tiểu Thiên theo bản năng cắn môi, nếu ba mẹ cũng đã nói tới mức này, hắn đương nhiên cũng không định biện ra lời nói dối nào nữa, nhưng phải làm sao để giải thích mối quan hệ của mình với Diêu Diệu cho ba mẹ đây?
“Mẹ, ba, con với Diêu Diệu… Bọn con chính là quan hệ muốn chung sống cùng nhau.” Cát Tiểu Thiên cảm thấy lời tuyên bố như vậy ít nhất cũng sẽ khiến ba mẹ kích động.
(*) và (**) là 2 chỗ chém bừa vì có □□