Căn nhà hẻo lánh yên tĩnh truyền ra tiếng nước rất nhỏ, xuyên qua tầng tầng lớp lớp sương mù, mơ hồ nhìn thấy hai hình bóng bên suối nước nóng.
Y phục trên người Dung Thanh đã cởi ra sạch sẽ, làm lộ ra lồng ngực rộng lớn, trên bàn tay có một vết thương làm cho người ta chỉ nhìn thôi đã sợ hãi.
Nhưng y vẫn đứng yên ở trong nước, ngoại trừ đôi môi tái nhợt như tờ giấy thì không còn biểu cảm gì.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lý Tĩnh Gia ngồi bên cạnh suối nước nóng, hai chân khó khăn dẫm vào nước, vừa đưa khăn tay lau nhẹ vết máu, vừa quay sang thổi hơi trên miệng vết thương.
Cặp mày thanh tú nhíu chặt, biểu cảm nghiêm túc lạ thường, trên trán chảy vài giọt mồ hôi, giống như người bị thương chính là nàng.
Cũng may miệng vết thương không quá sâu, vẫn chưa bị thương đến gân cốt, xử lý miệng vết thương sạch sẽ lại bắt đầu bôi thuốc. Làm xong hết thảy, bàn tay ngọc ngà tinh tế kia mới dùng thủ pháp không thuần thục lấy băng gạc băng bó.
Dung Thanh nhìn chằm chằm thần thái nghiêm túc của nàng, chóp mũi thở ra khí nóng trên da thịt y, nhưng đôi môi đỏ kia lại phun ra khí lạnh, ấm lạnh chạm nhau, làm trái tim y như có dòng điện cào nhẹ qua
Thân hình xinh đẹp ở dưới y phục ẩm ướt, làn váy bao vây thân dưới như ẩn như hiện. Cẳng chân mềm mại ở trong nước vuốt ve y, trong nóng bỏng lộ ra ái muội.
Rốt cuộc cũng đã băng bó xong, Lý Tĩnh Gia cúi đầu cất hết thuốc bột xong ,lại nghiêm túc nói: “Lên bờ đi, miệng vết thương không thể đụng vào nước."
Lúc nàng chuẩn bị đứng dậy, cổ tay nàng đột nhiên bị một cổ lực đạo túm chặt, thuận theo ôm cổ nam nhân kia.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khoảng cách của hai người trong khoảnh khắc chớp nhoáng đó rất gần, gần như là chóp mũi dán chóp mũi ,cánh môi còn cách nhau một lóng tay, mà đối phương lại không tiếp tục động tác.
"Lý Tĩnh Gia hôn ta." Âm thanh trầm khàn phát ra, cường thế và bá đạo, nhưng cẩn thận lắng nghe, vậy mà lại có thể nghe ra một chút ý tứ khẩn cầu.
Đôi mắt hơi rũ chính diện nhìn chằm chằm môi nàng, trái tim nàng "Đăng Đăng" nhảy lên, thân thể nặng như bị rót chì, làm thế nào cũng không thể động đậy.
Hoảng loạn cùng không làm sao thay phiên nhau ra trận, làm cho tinh thần nàng căng thẳng.
Bàn tay to chế trụ gáy nàng, càng dùng lực lớn hơn, cặp con ngươi luôn luôn bình tĩnh như nước nay lại nhấc lên sóng to gió lớn. Lý Tĩnh Gia chưa bao giờ thấy y điên cuồng như vậy.
Dung Thanh tàn nhẫn hút hút không khí, chậm rãi nói : "Lý Tĩnh Gia, tới bây giờ ngươi còn cảm thấy giữa ta và ngươi chỉ là mối quan hệ lợi ích hay sao?"
Y cực hận nữ nhân này.
Nàng ta câu dẫn y rồi lại vứt bỏ.
Hận nàng thờ ơ lạnh lùng trong tình cảm, gợn sóng không kinh hoàng.
Hận nàng không hiểu trái tim mình, mặc kệ y trong tình cảm lo được lo mất, tự mình trầm luân.
Đáng giận sâu bao nhiêu, yêu nhiều bấy nhiêu...
Trong mắt y chứa không được hạt cát.
Người khác có thể cho Lý Tĩnh Gia cái gì, y đều có thể cho nàng.
"Nói chuyện.” Y lại cương ngạnh bức ép.
Chẳng nghĩ đến mỗi một lần y đoạt lấy, đều trộn lẫn mùi giấm chua nồng đậm và tình yêu điên cuồng.
Đây là lần đầu tiên Dung Thanh Ở trước mặt lý tĩnh gia lộ ra dáng vẻ này,nàng chỉ cảm thấy bị kiềm chế khó chịu ,rồi lại không hi vọng hắn buông tay ra .
Chỉ là quan hệ ích lợi sao?
Từ lúc bắt đầu chủ động câu dẫn, sau này y lại cường thủ hào đoạt, nàng thật sự chưa từng rung động sao?
Nhìn thấy Dung Thanh thân mật với Trầm Khinh Chi, nàng thật sự chỉ là tức giận thôi sao?
Vô số cảnh tượng từ trước đến nay như bức tranh hiện lên như vẽ, ở trong đáy lòng có một âm thanh giãy giụa nhảy lên ồn ào náo động .
Chỉ là ích lợi quan hệ sao?
Không…
Không phải!
Có lẽ Dung Thanh vứt bỏ trâm hoa mai do Trầm Dữ Chi tặng cho nàng, mà khi đó nàng vẫn chưa cự tuyệt, phần tình cảm này đã có chỗ không bình thường.
Cặp mắt phượng tan rã kia thong thả hạ xuống, cuối cùng ngưng tụ lại một điểm, đảo mắt hiện ra hình bóng của Dung Thanh.
Cánh tay dùng sức ôm lấy cổ nam nhân, cuối cùng đem cánh môi dán lên.
Nàng thích thú phác họa hình dáng cánh môi vô cùng quen thuộc kia, cái lưỡi mềm ấm thơm ngọt học đối phương lúc trước hôn nàng, luồn vào khe môi, nhẹ nhàng sờ soạng bên trong môi răng.
Biểu cảm Dung Thanh cứng đờ một lát, thống khổ cùng điên cuồng trong đáy mắt dần tiêu tán, bên trong lại trở nên ôn nhu như nước.
Hắn mở ra cánh môi, câu lấy cái lưỡi đinh hương nhẹ mút, dẫn đường cho Lý Tĩnh Gia cùng mình hôn càng sâu.
Nàng hơi ngửa đầu, khuôn mặt nhỏ đỏ cả lên, mắt phượng nhắm chặt, nhưng không bị động giống như trước đây, đầu lưỡi cùng đối phương dây dưa liếm mút, tiếp thu nước bọt.
Thân thể của nàng càng thêm mềm mại, nếu không phải eo nhỏ đã được đỡ, chỉ sợ đã sớm ngã vào trong nước.
Lúc trước mỗi lần hôn môi đều cảm giác hít thở không thông, giờ cũng nhờ Dung Thanh dạy dỗ tìm được bí quyết, nương theo y bắt đầu hô hấp bật hơi.
Suối nước nóng càng ngày càng nóng, toàn bộ bể tắm nước nóng một mảnh sương mù mông lung, làm cho da thịt đôi nam nữ đang thổ lộ tình cảm càng nóng lên.
Đối với đau đớn, trên gương mặt y không hề lộ vẻ si mê, dường như đã tìm thấy được trân bảo quý nhất trên đời.
Mà da thịt nữ nhân nàng càng thêm phiếm hồng, nỗ lực đuổi kịp đối phương.
Trời đất bao la, phảng phất chỉ còn lại hai người bọn họ.
············································