Làn Váy Trên Phật Đàn - A Chu

Chương 35




Gậy thịt trong hoa huyệt chậm rãi rút ra, ngược lại quy đầu phá vỡ thịt mềm, vừa chạm vào miệng huyệt, thì cái miệng nhỏ mềm mại, ẩm ướt lại hút vào.


Đầu lưỡi Dung Thanh móc lấy lưỡi của Lý Tĩnh Gia mà mút, dùng bàn tay to nắm lấy đôi chân dài của nàng, vòng qua eo y.


 


“Tĩnh Gia, ta là ai?” Gậy thịt to bằng quả trứng ngỗng bị đẩy vào trong hoa huyệt, vách thịt từng chút một quấn lấy thân thịt khiến y tiến lùi cũng không được.


 

Quy đầu nhợt nhạt chọc hai lần ở trước hoa huyệt, Lý Tĩnh Gia bị chọc đến thất thần, hoa tâm phun ra một lượng lớn mật dịch. Cái miệng nhỏ nhắn bên trong dường như không chờ đợi kịp.


 


Hoa huyệt chặt chẽ cuối cùng cũng trơn tru hơn rất nhiều. Dung Thanh thong thả rút ra, khiến Lý Tĩnh Gia cảm nhận được rõ ràng nhiệt độ và hình dạng của vật cứng đang ra vào ở chỗ mẫn cảm, từng chút một thay phiên tăng thêm khoái cảm.


 


Thấy nữ nhân không trả lời, Dung Thanh không buông tha, đứng dậy, vẫn ôm eo nàng chậm rãi chuẩn bị chọc vào, đáy họng dò hỏi: “Hửm?”


 


Hoa huyệt nhỏ bé trống rỗng, dâm dịch trượt ra càng làm cho lối vào ngứa vô cùng, muốn có đồ vật cắm vào thật mạnh, mạnh mẽ va chạm.


 


Cuối cùng nàng cũng mở miệng, giọng nói tràn đầy gợi tình, mềm mại đáng yêu: “Ngươi là… Ưm… Dung… Dung Thanh… A!”


 


Ngay khi từ “Thanh” vừa phát ra, gậy thịt liền tăng tốc mạnh mẽ, tàn nhẫn đâm sâu vào hoa huyệt. Thân thể Lý Tĩnh Gia run lên, trên bụng nhỏ gồ lên hình dáng côn thịt.


 


Dung Thanh nắm lấy tay nàng nhẹ nhàng vuốt ve trên bụng. Gậy thịt khi lên khi xuống, Lý Tĩnh Gia suýt nữa cho rằng mình bị nam nhân làm cho căng vỡ.


 


Dương vật giống như cánh tay trẻ con bị dâm thủy nhuộm sáng, lỗ lớn phun ra ít chất dịch, mỗi lần rút ra đều nhanh chóng nhét vào trong cái miệng nhỏ nhắn còn chưa kịp khép lại.


 


Lý Tĩnh Gia chịu đựng giỏi hơn so với những gì y tượng tương rất nhiều. Y vốn nghĩ rằng nữ nhân yếu ớt làm hai ba cái nhất định sẽ nói không được. Không ai biết rằng đôi chân trắng nõn kẹp ngày càng chặt, còn bàn tay nhỏ bé thì nắm chặt cánh tay y và không ngừng thúc giục.


 


Y cười nhẹ rồi thẳng người cắm vào, rút ra, cắm vào, rút ra, dâm thủy biến thành bọt trắng xóa dính ở nơi hai người giao hợp, cả căn phòng tràn ngập âm thanh “Bành bạch, bành bạch.”


 


Gậy thịt dính vào thịt mềm đâm vào rút ra vài cái, đột nhiên hai chân trắng nõn của Lý Tĩnh Gia siết chặt, ôm lấy cổ Dung Thanh bắt đầu run rẩy. Hoa tâm phun ra một cổ chất lỏng nóng bóng, tưới ướt tinh hoa vào quy đầu nhiều hơn.


 


Nàng há miệng hít một hơi thật lớn, như thể sắp chết đuối, lối vào trở nên chật hẹp khiến Dung Thanh khó đi vào.


 


Y cắn một cái lên vai Lý Tĩnh Gia, nói lặp lại: “Ta là ai?”


 


Lý Tĩnh Gia thất thần, nàng chưa từng trải qua khoái cảm như vậy, đầu óc vốn dĩ tỉnh táo bây giờ đã vẩn đục, theo bản năng nói: “Dung… Ưm… Dung Thanh.”


 


Đôi mắt nam nhân từng chút tối sầm lại, y chỉ muốn Lý Tĩnh Gia ghi nhớ cái tên này cả đời, hòa tan vào máu, khắc sâu vào xương tủy.


 


Sau đó Dung Thanh đứng dậy, đặt Lý Tĩnh Gia vào tư thế hai người mặt đối mặt. Phía dưới gậy thịt vẫn còn dính vào nhau, như vậy quy đầu chỉ có thể xâm nhập sâu hơn.


 


Lý Tĩnh Gia khẽ kêu một tiếng, lưu giữ dư vị cao trào, ngẩng đầu lên đỉnh.


 


Y véo eo nữ nhân, nhẹ nhàng nhấc nàng ra khỏi côn thịt. Cái miệng nhỏ đang ngậm chặt lấy cây gậy, kéo nó ra là một công việc tốn nhiều công sức.


 


“Tĩnh Gia, cúi đầu.”


 


Nam nhân gọi tên nàng một lần nữa, nàng thực sự cúi đầu xuống như bị mê hoặc.


 


Bàn tay to ôm lấy eo nàng dần buông lỏng, chỉ thấy cái miệng nhỏ ướt át từ từ căng ra, quy đầu dò thăm dò đi vào, gậy thịt từng chút một chậm chạp biến mất giữa hai chân.


 


Lý Tĩnh Gia bị cảnh tượng này làm cho đỏ mặt, nhưng khi vô tình thấy gò má cấm dục của Dung Thanh, thì tiểu huyệt của cô không ngừng mấp máy.


 


Gậy thịt đã chạm đến hoa tâm rồi nhưng một phần ba cây gậy vẫn còn ở bên ngoài. Khí lực nam nhân biến hóa, Lý Tĩnh Gia nắm lấy cánh tay nam nhân, cắn môi lắc đầu.


 


“Không được… Ưm…”


 


Giọng nói vừa phát ra, bàn tay to đã hoàn toàn thả ra, gậy thịt không theo ý nàng mà tàn nhẫn đẩy vào, sâu bên trong hoa huyệt truyền đến một cơn đau, nhưng sau đó biến thành khoái cảm nhỏ.


 


Dung Thanh biết Lý Tĩnh Gia sĩ diện, nhất định sẽ không ngoan ngoãn phối hợp, nên tự lực dùng hai tay nắm lấy eo của nữ nhân rồi ấn xuống, đồng thời phối hợp đâm vào.


 


Dâm thủy của nàng rất nhiều, mỗi lần đi vào đều trào ra chất lỏng đặc sệt. Lý Tĩnh Gia bị xóc nảy lên xuống không ngừng. Trong lúc đó, nơi kia của hai người dính từng tia dâm thủy màu trắng. Âm thanh “bạch bạch” vang lên.


 


Đột nhiên cặp vú nhỏ bị ai đó giữ chặt, nam nhân cắn, kéo quầng vú, sau đó lại cắn đầu vú, vú trắng nõn bị cắn kéo dài, phía trên lẫn phía dưới đều bị trêu đùa. Lý Tĩnh Gia mất hết sức lực, một đôi bàn tay yếu ớt đặt lên vai nam nhân.


 


Khoái cảm tích tụ như thác lũ, cuối cùng đến mức Lý Tĩnh GIa không chịu nổi. Đột nhiên Lý Tĩnh Gia ngẩng cổ lên, nhìn chằm chằm vào bức màn đỏ rung chuyển với đôi mắt mờ ảo.


 


Có vẻ như đây là đêm tân hôn của nàng, mà người nằm phía dưới thân là trượng phu của nàng.


 


“A…”


 


Một tiếng thở ra ngọt ngào, tiểu huyệt kẹp gậy thịt mút rồi chuyển động, nữ nhân đã được đưa lên nữa cao trào một lần nữa.


 


“Lý Tĩnh Gia, ta là ai?” Lại là câu hỏi này, Dung Thanh cắn vành tai nàng đột nhiên đè người nằm xuống giường, Lý Tĩnh Gia toàn thân run rẩy, hoảng hốt nói: “Dung Thanh, ngươi là Dung Thanh….”


 


Gậy thịt bên trong thân thể trướng thêm một chút, tàn nhẫn đâm hơn mười cái, cuối cùng cũng lên đỉnh. Nữ nhân ngã xuống giường, không có sức phản kháng.


Tinh dịch đậm đặc bắn rất lâu, thậm chí làm cho cái bụng phẳng lì cũng hơi phồng lên mới kết thúc.


 


Tiểu huyệt co rút, hút vào, nhưng có quá nhiều chất lỏng, rốt cuộc vẫn rớt trên chăn đệm màu đỏ rực.