Làn Váy - A Tư Thất Lâm

Chương 44




Dù sao thì Tiết Duật đã có cách giải quyết, Lương Nguyệt Loan cũng không còn lo lắng về mấy thứ không cần thiết đó nữa.

Đèn pin rơi vào kẻ hở, ánh sáng trong lều trở nên vô cùng yếu ớt.

Khi con người không thể nhìn rõ, những giác quan khác của cơ thể sẽ được phóng đại, phản ứng thành thật của cơ thể khiến cho miệng Tiết Duật trở nên khô khốc, anh nhắm mắt lại, cố gắng bình tĩnh kiềm chế lại nhịp tim đang bồn chồn của mình.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cảm giác ngưa ngứa lan tỏa khắp người nhẹ nhàng khiêu khích làm toàn thân khó mà nhẫn nại. Trong đầu như có một sợi dây đang kêu gào muốn đem cô đẩy ngã. Nhưng Tiết Duật lại muốn xem cô có thể chịu được tới bước nào.

Khu nghỉ mát này hiện không có mấy nhân viên, đã tối như vậy rồi nhất định sẽ không ai đến quấy rầy hai người họ.

Cô lướt dọc theo cổ anh từ từ hôn xuống, đầu lưỡi lướt trên yết hầu của anh, mái tóc dài xõa ra dường như đang dày xéo tim anh.

Anh vẫn không nhúc nhích, nụ hôn của cô đã chạm đến ngực anh, đầu ngực hơi nhô cao bên phải bị áo phông mỏng che đi, có chút ngứa ngáy, cảm giác ẩm ướt ấm áp càng thêm kích thích.

"Ừm..." Anh nhẹ nhàng rên rỉ, không một chút xấu hổ.

Lương Nguyệt Loan vì không muốn để cho anh phát ra những âm thanh làm người ta đỏ mặt tía tai như vậy, dùng tay mình chặn lại trên miệng anh, nhưng lòng bàn tay cô lại bị anh liếm đến ướt át.

Cô đem tay mình chà lên quần áo của anh nên trên miệng lúc này có chút trống rỗng.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Như chưa hài lòng vừa rồi cô chỉ hôn đầu ngực bên phải, lấy trán mình cốc vào đầu cô rồi nhẹ nhàng xoa xoa lấy nó, với tay cầm lấy cằm cô kéo xuống, “Còn bên trái nữa, em hôn tiếp đi.”

Anh đã quen được voi đòi tiên, hết bên phải rồi đến bên trái, xong rồi lại muốn cô tiếp tục hôn xuống dưới.

Lương Nguyệt Loan vừa uống hết một chai soda có chứa khoảng 5% cồn, không đến nổi say mèm, nhưng lúc lên giường cô luôn trở nên táo bạo một cách đáng kinh ngạc.

Cô nắm lấy vạt áo phông của Tiết Duật kéo lên cao, ngón tay di chuyển dọc theo đường viền cơ bụng của của anh, vuốt ve túp lều nhỏ đang vểnh cao lên dưới lớp quần ngủ của anh.

Tiết Duật sướng đến nổi da đầu tê dại.

Thực ra anh cũng không nở để cô làm chuyện đó, nên chỉ để cô chơi đùa một chút rồi dùng sức kéo cô lên trên. Anh lật người lại chen vào khoảng trống giữa hai chân cô, đem quần pijama của cô cởi ra, cầm lấy mắt cá chân của cô nhẹ nhàng đặt lên nó một nụ hôn, sau đó kéo nó gần lại đặt lên trên vai anh. Cúi đầu xuống chôn chặt vào giữa hai chân cô.

Âm thanh a a của cô ẩn nhẫn trầm đục vang lên, đôi bàn tay đan vào mái tóc ngắn của anh nhẹ nhàng nắm lấy vài lần, cảm giác đau nhè nhẹ khiến cho máu huyết của anh sôi lên. Bản chuyển ngữ này được đăng tại web luvevaland.co. Mọi người nhớ qua web chính chủ đọc ủng hộ nhóm dịch tụi mình nha.

Tiết Duật cởi xuống chiếc áo thun nhăn nhúm của anh rồi đặt nó dưới mông cô, lại vùi vào giữa hai chân cô, vừa xoa vừa mút hoa huy*t của cô, dùng lưỡi liếm lấy dâm thuỷ tuôn ra không ngừng, rồi lại đem lưỡi đâm sâu vào bên trong động, mô phạm lại động tác ra vào khi hai người giao hợp.

Thân thể non nớt của cô không chịu nổi kích thích mãnh liệt như vậy, "Tiết Duật, lưỡi...... đừng đâm sâu vào trong"

“Dễ chịu không?”

“… Ừm …”

“Sợ bị người ta nghe thấy sao, như vậy được rồi,” anh leo lên, ôm lấy cô, hôn thật sâu, nuốt lấy âm thanh rên rỉ sung sướng phát ra từ miệng nhỏ của cô.

“Ướt thêm chút nữa em mới không thấy khó chịu. "Anh đem ngón tay chen vào cửa động hoa, từ từ mò mẫm tìm góc độ và điều chỉnh độ sâu mà cô thích," Làm dơ cũng không sao, anh giúp em giặt. "

Dâm thuỷ chảy ra làm ướt cả chiếc áo thun bên dưới, thấm thêm vào đó một chút mồ hôi, nhào nặn thành một mảnh lộn xộn.

Anh dùng miệng cắn lấy vỏ bao cao su, xé nó ra, đeo vào.

“Em muốn lên trên không?”

Lương Nguyệt Loan còn chưa trả lời đã bị anh bế lên rồi đặt cô ngồi xuống ở phần giữa eo và bụng anh, dương v*t cắm thẳng vào cửa động mà nhẹ nhàng ma sát.

Màn đêm dày đặc, cô không nhìn rõ nên chỉ có thể dùng hai tay đỡ lấy. Lúc phần đầu đi vào, tâm trí cô vẫn còn vương vấn cảm giác lúc hai người làm tình ở nhà của anh, trên khung cửa sổ đó, tư thế nữ trên nam dưới, nghĩ lại có chút sợ, có chút không dám tiếp tục.

Tiết Duật ngồi dậy, đưa lưỡi liếm quanh đầu ngực cô, giữ lấy eo cô trong lúc cô đang sung sướng cắn môi ngả người ra sau, rồi từ từ ấn xuống. Lúc đâm vào được rồi thì lấy tay vỗ vỗ vào mông cô.

Tư thế này đâm vào rất sâu, nơi nhạy cảm thường xuyên bị kích thích, giọng nói của cô càng ngày càng yếu, từng lớp da thịt mềm mại trên vách trong hành lang co rút run rẩy, khoái cảm lan tràn từ xương cụt dồn lại trong não, nổ ra như pháo hoa trong đêm.

Cô không còn chút sức lực, dựa vào vai anh thở dốc, không chịu nhúc nhích nữa, "Em mệt quá."

“Không được, còn chưa dùng hết, không cho em lãng phí,” Tiết Duật dùng lòng bàn tay vuốt ve vết mồ hôi trên lưng, ôm lấy eo cô chuyển động lên xuống.

Bên ngoài lều phản chiếu lại hai chiếc bóng mờ nhạt đang quấn lấy nhau. Âm thanh nhỏ của nước cũng bởi nó mà trở nên sống động hơn.

Anh như có sức lực vô tận, hơi thở nóng rực phả vào cổ anh, như sắp bốc cháy, Lương Nguyệt Loan mơ mơ hồ hồ hôn anh, "Làm như vậy liệu ngày mai anh có phát sốt nữa không?"

Lại … …

Tiết Duật không nói chuyện, nặng nề thúc vào một nhấp. Nghe được âm thanh rên rỉ không kiềm chế được phát ra từ khuôn miệng nhỏ nhắn của cô mới cảm thấy bớt giận đôi chút.

“Bây giờ đã là ‘ngày mai’ rồi em à,” anh cắn vành tai cô, cầm tay cô kéo xuống dưới để cô chạm vào huyệt hoa, “Nước ở chỗ đó của em chảy từ hôm qua đến hôm nay, thật lợi hại”.

“Bên trong nóng quá đi, còn ẩm ướt, thật là sướng chết anh rồi.”

“Không mượn anh nói,” Lương Nguyệt Loan tức giận cắn anh một cái.

Cao trào cứ kéo dài, âm hộ siết chặt, co thắt, như có vô số cái miệng đang bú liếm lấy cự vật của anh.

Tiết Duật bị khoái cảm kích thích đến mức bắn ra ngoài, anh hôn lên hai gò má đang ửng hồng của cô, hối hận tại sao chỉ lấy một cái bao cao su.

Vào mùa hè, trời cũng nhanh sáng hơn, vào khoảng bốn giờ sáng, trên bầu trời le lói vài tia sáng yếu ớt.

Lương Nguyệt Loan được Tiết Duật ôm ra khỏi lều, mơ hồ mở mắt.

Màn đêm còn chưa tan mà bầu trời phía xa đã sáng rực như có ngọn lửa âm thầm nung nấu, một lúc sau, hồng quang lan tỏa, xung quanh phút chốc rơi vào ảm đạm. Bản chuyển ngữ này được đăng tại web luvevaland.co. Mọi người nhớ qua web chính chủ đọc ủng hộ nhóm dịch tụi mình nha.

Trời hừng sáng, vạn vật bừng tỉnh.

Mặt trời đã ló dạng nhưng ở phía chân trời vẫn còn có vầng trăng khuyết đang treo lơ lửng, đường nét càng ngày càng mỏng, cuối cùng tan thành khói mây.

“Lương Nguyệt Loan”

Nghe thấy tiếng kêu của Tiết Duật, cô hoảng hốt quay lại, nhìn thấy toàn thân anh toả ra khí chất tràn đầy sức sống trẻ trung của thiếu niên.

"Đây là năm thứ 16 chúng ta quen nhau, còn 9984 năm nữa chúng ta mới quên nhau. Anh nghĩ anh phải hôn em 16 lần cho cảnh bình minh đẹp như vậy để làm kỉ niệm."

Lương Nguyệt đẩy đầu anh ra, nhìn qua vai anh, nhỏ giọng nhắc nhở: "Chú Tiết ở phía sau."

“Cũng không tệ, em còn muốn dùng thủ đoạn này để lừa anh, ” Tiết Duật không hề bị lừa, anh dùng hai tay giữ lấy mặt cô, định hôn cô.

“Tiết Duật!” Tiết Quang Hùng cởi giày da chọi qua, rồi dùng chiếc còn lại đánh vào phía sau đầu của anh.

Tiết Duật xoa xoa gáy, sắc mặt không được tốt lắm, Lương Nguyệt Loan ở bên cạnh còn cười thầm với anh, nhặt chiếc giày rơi xuống bên cạnh đưa cho Tiết Quang Hùng.

“Chào buổi sáng, chú Tiết.”

“Chào buổi sáng, Nguyệt Loan à, đêm qua ngủ có ngon không? Có phải là rất nóng đúng không?”

“Không nóng, nhưng muỗi hơi nhiều.”

“Mùa này mà ngủ trong lều chính là hiến xác cho muỗi ăn. Thằng con ngốc của chú lại bắt nạt con đúng không?”

Khi được hỏi về điều này, cô ngừng nói, Tiết Duật đang đi theo phía sau, nhặt một chiếc lá sau đó chọi  nó về phía cô. Lại bị Tiết Quang Hùng nhìn thấy, ông quay lại tặng cho anh một cú đá.

Mọi người đang ăn sáng, Tiết Duật lặng lẽ để chiếc bao cao su đã xài trở lại chiếc hộp còn nguyên trong một căn phòng nọ. Trước khi đi về, mọi người đứng trong bãi đậu xe vừa hút thuốc vừa nói chuyện, "Ai xài tay mà đeo bao cao su, quả thật là một người rất lịch sự."