Làm Vợ Thật Của Anh Nhé

Chương 9: Bạn mới




Một ngày chủ nhật đẹp trời, ánh nắng ban mai chiếu sáng qua các ô cửa kính qua tấm rèm đang hé mở gọi các tia nắng vào căn phòng nhỏ, nó đang nằm ngủ say sưa bị đánh thức bởi các tia nắng rực rỡ soi thẳng vào gương mặt bầu bĩnh, đôi mắt từ từ hé mở như chú mèo con mới thức giấc.Nó lăn lộn một tý rồi bật dậy, vươn vai cho khỏe, nó xuống giường bước gần tới cửa sổ,kéo tấm rèm ra, chào đón một ngày mới đẹp trời. Nó làm vệ sinh cá nhân xong, xếp chăn mềm một cách ngay ngắn,vén tấm rèm lên cho căn phòng sáng sủa, nó nhìn sơ căn phòng, thấy mọi thứ đều ngăn nắp, sạch sẽ nó đi ra ngoài để chuẩn bị bữa sáng vì hôm nay Kim được nghỉ nên nó phải gánh hết công việc trong nhà. Nó đi ra phòng khách không thấy hắn, ở ngoài sân cũng không thấy, nó thắc mắc:

“Sao anh ta còn chưa dậy nhỉ?, đã quá 8h rồi mà” nó nhìn qua phòng hắn tiến lại đến cánh cửa định vào gọi hắn dậy thì hình ảnh tối qua lại hiện lên trong đầu nó, nghĩ đến đó thôi cùng làm nó rùng mình, nó nghĩ thầm “Nếu như mình vào mà anh ta còn chưa tỉnh rượu thì..... anh ta sẽ......(hình ảnh đen tối hiện ra).” “Không được, không thể vào, anh ta sẽ tự biết thức dậy mà thôi, đâu cần phải gọi, anh ta đâu còn là con nít” nó đi ra phòng khách ngồi ghế sofa suy nghĩ, “Chắc mình nên ăn trước, anh ta không biết mấy giờ mới dậy” nó đến tủ lạnh lấy mỗi thứ cần dùng ra, đã chuẩn bị hết thì mới biết mình không biết sử dụng bếp nấu, nó cố gắng thử mở nhưng lại không biết nút nào”Nút nào là nút mở đây, sao nhiều nút quá vậy?” cố mò mẫm tìm ra cách mở nhưng kết quả lúc nào cũng là không. nó thở dài rồi nói “Vậy là.. phải đợi hắn dậy rồi mới được ăn” ngồi ghế sofa chán nản không có gì để làm,nó nhìn ra sân thấy chiếc xe bám đầy bụi và dơ, nó quyết định đi rửa xe để giết thời gian chờ đợi.

Ở trong căn phòng lớn đầy đủ tiện nghi, bầu không khí xung quanh mát mẻ khiến hắn ngủ một cách ngon lành ở sàn nhà nhưng đến khi hắn quay người lại thì đầu hắn va chạm vào cạnh tủ, làm hắn đau và thức dậy, tay hắn xoa xoa vào cái đầu để dịu cơn đau. Hắn thức dậy trong tình trạng khó hiểu “Sao mình ngủ ở dưới sàn vậy?” hắn nhìn qua nhìn lại mọi thứ vẫn bình thường nhưng tại sao hắn lại nằm lăn lóc dười sàn nhà chứ, hắn đứng dậy đi ra khỏi phòng đến bên bếp lấy ly nước uống cho tỉnh giấc, hắn nhìn ra sân thấy nó đang rửa xe, bỗng những hình ảnh tối qua hiện ra,các câu hỏi thắc mắc của hắn cuối cùng cũng được giải đáp, tối qua hắn đã nhầm nó với Larry và làm những chuyện không nên làm, hắn đập đập đầu mình vẻ trách móc, định sẽ xin lỗi nó những mỗi lần gặp nó là hắn muốn ghẹo, hắn đi đến bên chiếc xe trước mặt nó:

“Có cần tôi giúp gì không, Gia Hy”

Nó quay qua, khoảng cách mặt hắn với nó rất sát làm nó giật bắn người lùi lại nói” Sao đứng gần quá vậy?” “Sao? tôi đứng đây nãy giờ, cô tự nhiên quay qua còn nói tôi” biết mình không nói lại hắn nên nó đành lảng sang chuyện khác” Anh biết mấy giờ rồi không mà giờ anh mới thức“.Hắn nhún vai tỏ vẻ không biết, nó nói vẻ nóng giận “ Đã 9h rồi mà anh mới thức,anh biết tôi chưa ăn sáng không hả”

“Sao cô không ăn trước, đợi tôi làm gì” “Tôi,....tôi” thực sự là nó không muốn nói chuyện không biết sử dụng bếp điện từ, nếu nói sợ hắn sẽ cười nó nên nó đành nói lại “Vì tôi không thấy đói...” “Hồi nảy cô nói vì tôi thức trễ nên mới làm cô chưa ăn mà” “Àh tôi có nói đâu..” “ Cô vừa mới nói mà.......àh, hay cô đợi tôi ăn cùng cho nó hạnh phúc, có phải cô cố tình đợi tôi ăn cùng phải không” hắn cười,nó nhanh chóng biện minh” Không có..” hắn ghé sát vào tai nó “Đừng nói là cô thích tôi rồi nha” nó đẩy hắn ra nói vẻ tức giận “ Anh đừng có mà mơ còn lâu tôi mới thích anh, tôi cho anh biết đừng có hiểu lầm vì tôi không biết sử dụng bếp điện từ nhà anh nên tôi mới không ăn sáng được” hắn nghe xong ngơ ra, hồi sau “Hahaha......” đó là tiếng cười chọc quê mà hắn dành cho nó “Thật là mắc cười, cô không biết dùng bếp điện từ sao...” thấy hắn cứ cười mãi, tiện tay đang cầm vòi phun nó bắn nước vào mặt hắn “Áh... “ hắn hết cười thay vào đó là gương mặt ngầu, nó cười hả hê vì trả thù được” Đáng đời anh, anh nên cần thêm  nhiều nước để miệng anh nín lại không cười người khác nữa” nó bắn nước liên tục vào mặt hắn, hắn né qua né lại, thấy vòi phun hắn chạy tới chộp lấy như người lính chộp lấy khẩu súng để bắn địch, hắn bắn lại vào người nó vẻ đắc ý, hai người rượt đuổi nhau bắn qua bắn lại, vì mải mê chạy nên nó vấp phải vòi phun ngã, đúng lúc đó hắn chạy lại đỡ nó thế là mặt đối mặt. Hắn hỏi “ Cô có sao không” nó nhìn thẳng vào mặt hắn trả lời “Tôi không sao” “ Vậy cô không sao” hắn thả nó xuống, giờ nó nằm trên đám cỏ, nó đứng dậy rượt theo hắn”Anh dám chơi tôi sao, anh đứng lại đó” hắn cười khoái chí, nó rượt hắn như mèo đang rượt theo chuột vậy, hai người vui đùa mà quên luôn cả bữa ăn sáng.Thế là từ việc rửa xe lại trở thành trò chơi cho hai người, nhưng họ lại không chú ý là đã có người quan sát họ từ đầu đến cuối đó không ai khác chính là Larry, vì cô đứng xa nên không nghe được hai người họ nói chuyện gì mà chỉ nhìn những cảnh tượng hạnh phúc của họ trước mặt cô, sự tức giận hiện rõ trên khuôn mặt của cô, Lucy lên tiếng” Cô ta là ai? sao anh Keith lại quyết định cưới cô ta” “Chị thật sự cũng không biết cô ta là ai” “Chẳng lẽ anh Keith...bắt cá 2 tay sao, nhìn hai người họ rất hạnh phúc” Larry nghĩ thầm “Quả thật anh ta đã có vợ còn hạnh phúc nữa chứ, để rồi xem sẽ không có cảnh tượng này xảy ra nữa đâu” Cô nói với Lucy” Em hãy điều tra cho chị xem cô ấy là, đang làm nghề gì” Lucy chỉ biết gật đầu làm theo” Vâng..” chiếc xe màu đen của cô từ từ lăn bánh rồi chạy đi.Hắn cảm thấy mệt và đói bụng nên nói với nó là ngừng không đùa nữa, nó giơ hai tay đồng ý vì nó cũng mệt và đói lắm rồi, giờ hai người ướt như chuột lột vậy, 2 người vừa ướt vừa dơ nên chạy vào phòng tắm, tắm thật sạch sẽ,hắn tắm nhanh hơn nên ra phòng bếp làm bữa sáng. Nó tắm ra xong thì một hương thơm tỏa ra từ trong bếp quyến rũ nó. “Woa, thơm quá” nó ngồi vào bàn ăn “Cái này anh nấu sao” “Đúng, là tôi nấu, cô ăn thử xem “ nó cắt miếng thịt vừa mềm vừa thơm bỏ vào miệng, ăn vẻ ngon lành” Ngon lắm đó” hắn ngồi nhìn nó ăn một cách say sưa, thấy hắn cứ nhìn làm nó khó chịu nên lên tiếng” Sao anh không ăn đi,......cứ nhìn tôi quài bộ mặt tôi có dính gì sao” “Không, tôi chỉ muốn hỏi là cô đã tha lỗi cho tôi chuyện lúc nãy rồi phải không?” “Ừh, tôi không có giận đâu”  ”Vậy, chuyện..tối qua, cô cũng tha cho tôi luôn nha” nó đang ăn nghe hắn nói sực nhớ về hôm qua những gì hắn làm, nó phun thức ăn vào mặt hắn “Xin lỗi” “Không có gì” “Về chuyện tối hôm qua tôi không thể tha cho anh” “Thôi mà xin lỗi cô, đừng giận nữa, tôi say quá nên tôi nhầm thôi,....cho tôi xin lỗi đi” nó ngồi suy nghĩ. “Tôi sẽ tăng thêm tiền cho cô hay tôi sẽ dẫn cô đi chơi vào tối nay “ nó nghe được đi chơi vẻ vui mừng, nó nghĩ thầm” Nếu giận anh ta cũng chẳng có lợi ích gì” nó quyết định với ý kiến mình nên nói “Tôi tha thứ cho anh nhưng anh phải giữ đúng lời hứa đó “ “Được, chuyện đó quá ok vậy lát 6h chiều nha” “Ok” hắn thở nhẹ nhõm ngồi ăn. Nó định hỏi hắn nhưng không biết có được, bản tính nhiều chuyện của nó tái phát làm nó đành mở miệng hỏi “ Hải Vinh, hôm qua có phải anh bị thất tình không” thấy hắn không trả lời nó biết mình đã lỡ lời “ Xin lỗi, tôi không cố ý đâu”.Tiếng nhạc chuông điện thoại hắn vang lên là tin nhắn của Larry “Em muốn gặp anh - Keith” hắn đứng dậy vẻ vui mừng “Tôi đi đây” “Anh đi đâu vậy” “ Bí mật, lát về sẽ kể” “Anh nhớ buổi đi chơi đó “ “Ok” hắn mừng rỡ leo lên xe chạy đi.

Còn về phần Larry, cô chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng gặp Hải Vinh. Téng.....teng tiếng chuông nhà của Larry vang lên, hắn đã tới, cô chỉnh trang y phục, bước đến mở cửa. Hắn vẫn vậy vẫn gương mặt tươi cười khi gặp cô vẫn là 1 bó hoa hồng tượng trưng cho tình yêu sâu đậm của hắn đối với cô, cô vui vẻ đón nhận bó hoa, cô ôm chầm lấy anh nói, hai giọt nước mắt chảy dài trên gò má” Cảm ơn anh đã không giận em, em xin lỗi vì đã không nghe anh giải thích” “Anh mới là người xin lỗi, anh không nên to tiếng với em” anh vừa nói vừa lau nước mắt cho cô, “ Em biết dù anh đã có vợ nhưng tình yêu của anh đối với em vẫn rất sâu nặng” “Anh rất vui vì em hiểu” “Anh vào nhà đi” hắn vào nhà ngồi trên sofa, cô ngồi bên cạnh, hai người ngồi nói chuyện thân mật với nhau một lúc thì cô lên tiếng “Anh vào ăn với em nha, hôm nay em nấu mấy món ăn anh thích” “Tất nhiên anh sẽ ăn hết” “Anh ăn hết đi rồi mới nói” hai người ngồi vào bàn ăn, cô bắt đầu hỏi chuyện giữa hắn và nó “Anh với vợ anh quan hệ có tốt không” “Cũng bình thường” “Nếu có 1 sự cố xảy ra giữa em và vợ anh thì anh sẽ chọn ai” “Câu hỏi khó quá anh không trả lời được, anh cũng không muốn nhắc tới” “Thôi được em không nhắc, anh ăn đi“. Ăn xong hai người đến phòng ngủ của cô,“ Anh Keith, em muốn ở bên anh nguyên ngày hôm nay, được không?” “Hôm nay anh có hẹn không được rồi” cô mặt buồn vẻ trẻ con” Đi mà, em vừa mới gặp anh 2 ngày trước còn cải nhau với anh nữa chứ, em muốn đền bù cho anh, anh không thích sao?” hắn đang phân vân  ” Nói chung không thích đâu, anh hủy hẹn đi” vì mới làm lành với cô hắn không muốn cải nhau nên đành chiều cô “Được, anh sẽ hủy hẹn vì em”, hắn đứng dậy gọi điện cho nó, tiếng nhạc vẫn vang nhưng không ai bắt máy, “Sao không bắt máy vậy Gia Hy” hắn bực mình tắt máy, quay lại vào phòng thì bất chợt Larry hôn hắn, hôn một cách say đắm, hắn cũng đáp trả bằng nụ hôn mãnh liệt hơn, hai người ôm hôn nhau trên giường và chuyện gì xảy ra các bạn cũng đã biết.Nó tắm rửa, chọn một chiếc đầm xòe màu trắng cùng áo khoác ngắn thật ưng ý khoác trên mình, nó còn đem theo cả máy ảnh để lưu lại từng khoảnh khắc, kỉ niệm đẹp. Nó ngồi ngoài sân chờ hắn,một chiếc xe mui trần màu trắng chạy tới, đó không phải xe hắn mà là xe của Kim, hắn đã nhờ Kim chở nó tới chỗ hẹn “Sao Kim lại tới đây” nó hỏi ngạc nhiên “Cậu chủ nhờ tôi chở cô tới chỗ hẹn “ “Thật là làm phiền Kim quá ngày nghỉ mà còn làm phiền” “Không sao, đây là trách nhiệm của tôi mà” nó lên xe mặt rạng rỡ, chỗ hẹn rất gần nên chỉ ngồi một chút thì đã tới nơi, nó cảm ơn Kim rồi ngồi băng đá chờ, ở đây không đông người cho lắm nhưng bầu không khí rất nhộn nhịp. ngồi một lúc rất lâu mà hắn vẫn chưa tới nó mới thắc mắc “Đã trễ giờ rồi mà anh ta còn chưa tới” nó lấy điện thoại ra gọi thì thấy hai cuộc gọi nhỡ của hắn “Gọi có chuyện gì vậy ta?” nó gọi lại cho hắn, nghe nhạc một hồi thì có người bắt máy “Alo” “Là giọng con gái, mình có gọi lộn số không vậy”  nó nhìn lại xem có gọi lộn số không. Ở phía bên kia vì chuông điện thoại cứ reo nên Larry phải bắt máy “Gia Hy.... chẳng lẽ là vợ của Keith, sắp có kịch hay rồi đây” cô cười nửa miệng đây gian tà “Alo”  ”Cho tôi gặp anh Hải Vinh” “Hải Vinh, anh ấy đang ngủ, nêu cô có chuyện gì thì nói với tôi” “Àh cho hỏi cô là ai vậy” “Tôi là Larry, là bạn gái của Hải Vinh” “àh! không có gì, chừng nào anh ấy thức nhờ cô nói anh ấy gọi lại” nó tắt máy.Larry xóa cuộc gọi của nó “Chuyện quá dễ dàng với mình, thành công được một nửa” cô nhìn qua hắn, cười vẻ đắc ý. Còn nó từ khi tắt máy vẻ mặt luôn buồn “ Vậy là không có buổi đi chơi nào rồi “ không biết tại sao nước mắt nó cứ tràn ra “Sao mày lại khóc chứ, mày thật ngốc khi bị anh ta lừa,không được khóc, anh ta quên mày rồi, anh ta chỉ quan tâm tới cô bạn gái của anh ta thôi” đang ngồi buồn thì nó nghe có tiếng động lạ, tò mò nó đi đến gốc vườn “Ôi dễ thương quá, là một con chó con mặc chiếc đầm màu xanh” nó bế con chó lên nói chuyện như một người bạn cùng chung hoàn cảnh “ Nhưng sao mày lại một mình ở đây vậy, chó con..., đừng nói là mày cũng giống tao bị người khác bỏ rơi nha,... tội nghiệp mày quá” “Mày ngồi ở đây chơi với tao nha,tao không muốn về nhà lúc này”

“ Sofia, Sofi.........mày ờ đâu vậy” một người con trai mặc chiếc áo sơ mi đen chạy qua chạy lại như tìm một thứ gì đó, nó thấy cậu con trai ấy là người Việt nên định hỏi xem có cần gì giúp không “Xin lỗi, anh... có cần tôi giúp gì không” cậu con trai quay qua xem ai đang hỏi mình “ Cô đang hỏi tôi sao” anh chỉ nó nói. Nó đứng hình vì vẻ đẹp trời phú của người con trai trước mặt “OMG đẹp trai quá” nó nghĩ thầm.

“Cô thấy một con chó có mặc chiếc đầm màu xanh chạy qua đây không” cậu ta miểu tả cho nó hiểu”Có phải là con chó con mắc chiếc đầm màu xanh phải không?” “Đúng vậy, cô có thấy sao, nó đang ở đâu vậy” cậu vui mừng “Nó ở đây này” “Tạ ơn trời, mày ở đây rồi, làm tao tìm mày khắp nơi, ai ngờ mày lại vui vẻ ngồi đây với quý cô xinh đẹp này” cậu hạnh phúc bế chú chó lên “Cảm ơn nha quý cô xinh đẹp tốt bụng” “Không cần, anh không cần cảm ơn tôi đâu, tôi mới là người cảm ơn anh” cậu ta nghe khó hiểu “Tại sao cô lại cảm ơn tôi” nó cười “Vì anh làm lạc mất con chó nên tôi mới có cơ hội tâm sự với nó” khi nói xong hai người cùng cười. “ Chó con này tên gì vậy” “Tên nó là Sofia” “Tên đẹp thật, nghe như một viên ngọc quý” “Cô chờ ai sao” nó cười ngượng “Tôi chờ ai chứ, bị cho leo cây mất rồi” “ Ai lại cho người đẹp leo cây chứ” “Anh đừng ghẹo tôi nữa” “Thôi đùa chút” nó cười “Cũng trễ rồi, quí cô nên về nhà, ở đây một mình nguy hiểm lắm đó” “Đừng gọi tôi là quí cô, tôi chẳng phải quí cô đâu” “Nếu quí cô không chê thì tôi sẽ đưa cô về như lời cảm ơn vì đã cứu con Sofia của tôi” “Sao lại chê chứ, tôi cảm ơn anh nhiều lắm” nó leo lên xe một cách tự nhiên mà không lo sợ gì, trong lòng nó cũng đang tự hỏi tại sao mình lại không sợ cậu ta là kẻ xấu, kẻ biến thái lại xem cậu ta như một người bạn, cảm giác thân thiết như đã từng gặp qua. Cậu con trai đó cũng vậy, cảm giác thật lạ không ngờ bản thân mình lại đi mời một người mới quen lên xe còn đòi chở về nhà, tại sao lại không sợ cô ta là kẻ lừa đảo hay kẻ ăn cắp. Ngồi trên xe nó vừa chơi với con chó vừa chỉ đường cho cậu con trai. Về đến nơi, cậu con trai mở cửa cho nó xuống, miệng nó không ngừng nói cảm ơn, làm cho cậu con trai ngại vì cậu ta chẳng giúp gì nhiều mà nó cứ cảm ơn, nói lời tạm biệt, nó quay qua tìm chiều khóa mở cửa, vào trong căn phòng của mình nó nằm trên giường vẻ mặt vui sướng “Anh ấy thật ga lăng lại tốt bụng nữa...không giống tên Hải Vinh đồ thất hứa, vô trách nhiệm,.nhưng xem xét lại thì phải cảm ơn hắn nhờ hắn không tới nên mình mới gặp anh ấy  ........Haixx, buồn ngủ quá, đi ngủ thôi, quả là một buổi tối tuyệt vời của mình”