Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Chương 82: Kết cục




Trắc điện Từ Ninh cung.

“Muội muội, xem ra Uyển chiêu nghi cũng không lợi hại đến thế, nhìn ngơ ngác ngây ngô, không biết Hoàng thượng biểu ca thích nàng vì cái gì?” Hạ Gia Nhi mới vừa rồi còn ở trước mặt A Uyển biểu hiện cực kỳ nhu thuận thông minh, khi chỉ có mỗi nàng cùng muội muội Hạ Yên Nhi thì cuối cùng cũng lộ ra bản tính.

Hạ Yên Nhi ngồi trước bàn trang điểm, tỉ mỉ vẽ lại chân mày, không vội mở miệng, cho đến khi tô mày đẹp rồi, thừa dịp chưa cầm lấy son môi, mới trả lời câu của tỷ tỷ: “Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp Uyển chiêu nghi thì có thể nhìn ra được gì? Nếu không có chút thủ đoạn, Uyển chiêu nghi làm sao có khả năng giữ chân được Hoàng thượng biểu ca, A Tỷ đừng coi khinh người ta mới phải.”

Vừa nói, lại dùng ngón út thấm chút son môi, không nhanh không chậm bôi trên môi, rất chuyên chú. Hạ Yên Nhi luôn ở trước mặt mọi người bên ngoài biểu hiện đoan thục văn nhã, yên tĩnh trong trắng, lại lén lút rất để ý với dung mạo của mình, quyết không cho phép mình ở trước mặt người ngoài có bất kỳ tì vết nào.

Hạ Gia Nhi nghe muội muội nói như vậy, cũng không để ý: “Muội muội luôn có chút cẩn thận như thế, chỉ là, muội nói xem Thái hậu cô cô rốt cuộc muốn từ trong chúng ta chọn ra ai để gả cho Tề biểu ca? Nhiều ngày qua ngay cả chút đầu mối cũng không nhìn ra được.

Tỉ muội Hạ gia tiến cung đã gần nửa tháng, trong khoảng thời gian đó gặp Tề Vương gia khá nhiều lần, đây là để Tề Vương gia gặp tỷ muội các nàng trá hình, về điểm này trong lòng các nàng đều hiểu rõ, chỉ là mắt thấy sắp đến hội Trung thu, chỗ của Thái hậu một chút dấu hiệu ban hôn cũng không có, cũng không trách được Hạ Gia Nhi lo lắng.

Lo lắng lần này của tỷ tỷ Hạ Yên Nhi thấy thừa thãi, vất vả lắm mới san đều sắc môi của mình, quay về phía gương đồng sửa lại cây trâm trên búi tóc một chút, sau khi cảm thấy không còn chỗ nào không ổn mới quay đầu cười nói với tỷ tỷ: “A Tỷ luôn lo lắng, chút tâm này, chẳng phải có Thái hậu cô cô giúp chúng ta sao? Chỉ có điều nha, muội trái lại muốn tiến cung làm phi tử của Hoàng thượng biểu ca hơn.”

Lúc này biểu lộ tâm ý, hai gò má Hạ Yên Nhi cũng không khỏi nổi lên sự e thẹn của thiếu nữ. Hạ Gia Nhi nghe vậy kinh ngạc nhìn biểu muội nhà mình: “Sao đột nhiên muội muội lại có quyết định này? Gả cho Tề biểu ca chẳng lẽ không tốt bằng Hoàng thượng biểu ca sao?”

Ha Gia Nhi tuy lớn tuổi nhưng lòng dạ không sâu bằng Hạ Yên Nhi, cách xử lí của hai tỷ muội luôn là Hạ Yên Nhi đề ra chủ ý. Đứng dậy sửa sang quần áo không còn nếp gấp, Hạ Yên Nhi mới đi đến cạnh tỷ tỷ, tay đặt trên vai tỷ tỷ: “Muội trái lại tình nguyện để A Tỷ gả cho Tề biểu ca, hậu viện Tề biểu ca sạch sẽ, A Tỷ gả qua chuyện phiền tâm cũng ít. Về phần muội muội a, Hoàng thượng biểu ca là chân long thiên tử, khí độ bất phàm, trong lòng muội muội có phần ngưỡng mộ.”

Lúc mình thấy Hoàng thượng biểu ca, thân ảnh vĩ đại ở trong lòng mình không xóa đi được, đây chính là nam nhân tôn quý nhất trên đời, hiện giờ tuổi còn trẻ tràn đầy sức lực, khí vũ hiên ngang, Hạ Yên Nhi nàng cũng không khỏi nai con nhảy loạn.

Nếu hạ quyết tâm muốn A Tỷ gả cho Tề biểu ca, mình cũng không thể ỉu xìu quay về Toánh Dương đúng không? Đê Thái hậu cô cô cho làm dòng dõi hoàng thất, chi bằng vào cung làm phi tử của Hoàng thượng biểu ca. Trên tiệc tối nhìn dáng vẻ của Hoàng thượng biểu ca ôn nhu cưng chiều Uyển chiêu nghi, càng làm cho Hạ Yên Nhi ái mộ không ngừng, ý muốn vào cung càng thêm xác định, mong muốn mình cũng có thể được Hoàng thượng biểu ca sủng ái như vậy. Cho dù hậu cung nhiều nữ nhân, nhưng có Thái hậu cô cô che chở, còn có gì đáng sợ chứ? Nếu sinh hạ hoàng tử, vậy quả là một bước lên trời.

Hôm nay lúc gặp Uyển chiêu nghi, tâm tư vào cung trong lòng Hạ Yên Nhi rõ ràng hơn, dung mạo của mình không hề thua kém Uyển chiêu nghi, phương diện tài nghệ cũng không phân được cao thấp, thêm quan hệ họ hàng giữa mình và Hoàng thượng, mình sau khi vào cung, đãi ngộ có lẽ sẽ không kém Uyển chiêu nghi.

Chỗ thua duy nhất hiện giờ, chính là phải biết được Uyển chiêu nghi làm cho Hoàng thượng vui thế nào.

Hạ Gia Nhi nghe được lời của muội muội, có chút nghi hoặc: “Nhưng muội muội ở lại trong cung bằng cách nào?”

Mình mặt dày mày dạn đòi vào cung dĩ nhiên không bằng Hoàng đế biểu ca chủ động muốn nạp mình, suy nghĩ điểm này, Hạ Yên Nhi chỉ lộ ra dáng vẻ tươi cười nhất định sẽ được: “A Tỷ không cần lo lắng, muội muội đã có ý tưởng.”

***

Gần đây số lần hai vị biểu muội vào Chiêu Dương cung càng ngày càng nhiều, A Uyển mắt lạnh nhìn, trong lòng đã đại khái hiểu rõ hai vị này có tâm tư gì, vẫn như cũ chiêu đãi trà ngon nước ngọt, nhìn hai vị này giấu đầu lòi đuôi.

Dần dần hai vị này thăm dò con đường, đến Chiêu Dương cung có thể đúng dịp gặp Hoàng thượng, nhiều lần, ngay cả Hoàng thượng cũng nhận thấy có điều không thích hợp.

“Nếu hai biểu muội lại đến chỗ nàng, nàng hãy từ chỗi không gặp.” Đang muốn ngủ thì đột nhiên nghe thấy câu này của Hoàng thượng, trong nháy mắt A Uyển hết buồn ngủ hoàn toàn.

Nhìn vẻ mặt nghiêm nghị của Hoàng thượng, trong lòng âm thầm suy đoán có phải Hoàng thượng biết được điều gì đó hay không: “Tại sao? Hai vị biểu muội chung sống rất tốt, cùng thần thiếp trò chuyện, thường xuyên ngồi với thần thiếp một chút cũng coi như là giải buồn mà.

Hoàng thượng vỗ vỗ vật nhỏ trong lòng, không biết Uyển sớm đã nhìn ra tâm tư của hai vị biểu muội, còn cho rằng vật nhỏ quả nhiên nên thông minh thì không thông minh, mình còn phải trông nom mới được, hai vị biểu muội không đơn giản như ngoài mặt, Hoàng thượng rất sợ vật nhỏ bị thua thiệt: “Trẫm nói thế nào thì nàng cứ nghe theo đi, trẫm còn có thể hại nàng sao?”

Vật nhỏ thấy khó có được người trò chuyện cùng, Hoàng thượng cũng không muốn làm ầm ĩ chuyện này với A Uyển, đỡ bần lỗ tai A Uyển.

Lúc đầu A Uyển dung túng hai vị biểu muội ra vào Chiêu Dương cung, nghĩ rằng Hoàng thượng có thể phát hiện ra tâm tư của hai vị, dù sao thân phận biểu muội mẫn cảm, nếu A Uyển trực tiếp làm rõ sự việc với Hoàng thượng sẽ không được thỏa đáng, bây giờ Hoàng thượng đã phát giác ra, A Uyển coi như đã đạt được mục đích, tất nhiên sẽ không muốn gặp lại hai vị biểu muội mưu mô bất lương kia.

Tuy bị cự tuyệt vài lần, nhưng biểu muội không nổi giận, thỉnh thoảng còn đến Chiêu Dương cung cầu kiến, mà A Uyển trước sau như một đóng cửa từ chối không gặp. Tiếp tục vài lần như thế, làm cho A uyển trở thành dáng vẻ không coi ai ra gì, may mà Thái hậu hiện giờ ngậm kẹo đùa cháu, mỗi ngày bận chơi đùa với mấy tiểu hoàng tử tiểu công chúa hưởng thụ thú vui con cháu, có rất ít thời gian tiếp kiến A Uyển, lúc này mới bớt không ít xấu hổ.

Không biết hai vị biểu muội này còn muốn làm ra chuyện mạo hiểm gì thì Trung thu đã đến rồi. Ngày hội Trung thu lần này nhiều hơn chút hoàng tử công chúa, càng lộ ra náo nhiệt, nụ cười trên mặt thái hậu cũng sâu hơn vài phần. Nhưng mà Thái hậu cũng không thiên vị bất kỳ vị hoàng tử công chúa nào, ban thưởng cho đều đối xử bình đẳng, các phi tần có con cũng không so đo, bầu không khí trên yến Trung thu coi như hòa hợp tốt đẹp.

Hai vị biểu muội cũng trang phục lộng lẫy tham dự cung yến Trung thu, bất ngờ gặp mặt A Uyển thì coi như không có chuyện gì, cười cười nói nói, trái lại khiến trong lòng A Uyển có hơi kiêng kị, lòng dạ hai vị biểu muội này so với mình cũng sâu hơn ít nhiều.

Trên yến hội ăn uống linh đình, hòa thuận vui vẻ, chỉ có điều trên đường Hoàng thượng thay quần áo trở về, sắc mặt nhìn rất không tốt. A Uyển không biết đã xảy ra chuyện gì, cho đến khi cung yến Trung thu kết thúc, Hoàng thượng theo thường lệ đi Khôn Ninh cung của Hoàng hậu, do đó A Uyển không thể hỏi thẳng Hoàng thượng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng mơ hồ cảm thấy hai vị biểu muội không thoát khỏi liên can.

Ngày hôm sau, Đại biểu muội Hạ Gia Nhi lập tức bị chỉ cho dòng bên hoàng thất Hầu phủ làm vợ kế, dù sau này phu quân có tước vị trong người, nhưng tuổi cũng lớn rất nhiều, mà thê tử cũ còn để lại hai đứa con trai đã thành niên, cho dù Hạ Gia Nhi gả qua, khả năng sinh nhi tử kế thừa tước vị không lớn.

Còn Hạ Yên Nhi lấy lý do sinh bệnh lạ, tức tốc bị đuổi về quê nhà Toánh Dương. Hành động này mạnh mẽ vang dội, càng làm cho A Uyển xác định đêm cung yến Trung thu đó nhất định đã xảy ra chuyện, cử động được coi như xử lí hai vị biểu muội của Hoàng thượng, Thái hậu từ đầu tới cuối chưa từng đứng ra mở lời, có thể thấy được đêm đó hai vị biểu muội gây ra chuyện không nhỏ.

Đợi đến khi vè âm u trên mặt Hoàng thượng cuối cùng mới tiêu tán một ít thì A Uyển mới dám có gan hỏi rốt cuộc đêm đó hai vị biểu muội đã phạm vào chuyện gì.

Không hỏi còn đỡ, vừa hỏi vẻ không vui trên mặt Hoàng thượng càng lộ rõ không thể nghi ngờ, có điều vẫn miễn cưỡng mở miệng giải thích nghi hoặc của A Uyển. Thái hậu vốn mang theo hai vị biểu muội tiến cung là bị gia huynh nhờ vả, ở kinh thành tìm nhà chồng tốt cho hai chất nữ, Thái hậu nghĩ thân càng thêm thân cũng không tệ, nhưng Tề Vương gia chưng từng để ý đến hai vị biểu muội này, do đó Thái hậu cũng không có dự định chỉ hôn cho các nàng với Tề Vương gia, chỉ muốn trung thu qua đi, vì hai chất nữ mà cẩn thận chọn lang quân như ý tuổi trẻ tài tuấn lại trong kinh.

Nhưng hai vị biểu muội này không nhẫn nại được, lén âm mưu muốn ở trên cung yến Trung thu, ở trước mắt bao người thúc đẩy chuyện tốt của Hạ Gia Nhi và Tề Vương gia, định hạ Tề Vương gia xuân dược, may mà ám vệ núp trong bóng tối phát hiện đúng lúc, bằng không Tề Vương gia mang binh đánh giặc bị độc nghiện, hậu quả thật không suy nghĩ nổi.

Vì vậy hai vị biểu muội liền được Hoàng thượng lấy tốc độ nhanh nhất giải quyết, Hà Gia Nhi tuy là nhìn bề ngaoif thì trử thành Hầu phu nhân Hầu phủ, nhưng vị Hầu gia này trời sinh tính tình thô bạo, vị thê tử trước chính là bị hắn đánh chết, Hạ Gia Nhi gả qua, bề ngoài nở mày nở mặt, bên trong làm sao chịu đựng nổi?

Về phần Thái hậu, chất nữu có thể so với con trai thân yêu sao? Sau khi biết được việc này, đói với chất nữ nhi tâm lang cẩu phế buông tay mặc kệ, mà gia chủ Hạ gia Toánh Dương biết được nữ nhi ở trong cung gây ra chuyện đến mức này đâu còn mặt mũi mà dám đôi co với Thái hậu? Về phần hai vị tiểu thư Hạ gia ở trong cung sao có thể bắt được độc nghiện xuân dược, Hạ gia càng giải thích không được rõ ràng, lúc này liền đưa Hja Yên Nhi đến trong từ đường xuống tóc làm ni cô bầu bạn với thanh đèn.

A Uyển nghe xong không yên lòng, níu vạt áo của Hoàng thượng hơi khẩn trương hỏi: “Hoàng thượng, sao biểu muội có thể nhận được vật độc ác này trong cung?” Trong cung đối với loại thuốc cấm này rất nghiêm khắc, hiện giờ trong cung lưu truyền đồ bẩn thỉu, Tề Vương gia còn suýt trúng chiêu, nếu không tra rõ…

“Hoàng thượng, việc này quyết không thể để trôi qua, nếu trong cung có vật này, tiếp đến hạ vào trong đồ ăn nước trà của ngài, hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi! Nhất định phải điều tra cho rõ!”

Hoàng thượng thấy dáng vẻ khẩn trương của vật nhỏ trong lòng mình, tay thưởng thức mái tóc đen của A Uyển, Hoàng thượng mở miệng trấn an nói: “Đừng sợ, chuyện này trẫm đã có manh mối, còn nhớ lần trước nàng trúng độc không? Trẫm nghĩ do cùng một người gây nên, xung quanh Chiêu Dương cung của nàng có ám vệ trông coi, trẫm sẽ bảo vệ nàng chu toàn, nàng không cần lo lắng, được không?”

A Uyển lắc lắc đầu: “Không phải thần thiếp lo lắng cho bản thân, mà lo lắng cho ngài, ngộ nhỡ có sơ hở thì làm sao bây giờ? Mấy lần trước hai vị biểu muội đến chỗ thần thiếp có phải đã táy máy tay chân với ngài hay không…” Vừa nói, trong lòng đồng thời ảo não tại sao mình lại dung túng hai người đầu óc úng nước đến Chiêu Dương cung chứ.

Cái miệng nhỏ nhắn của A Uyển bắt đầu lải nhải, nhưng ở trong mắt Hoàng thượng lại là vô cùng đáng yêu động lòng người, cái miệng nhỏ đỏ bừng chu lên đều nhắc tới mình, trong lòng nóng lên, Tề Diễn Chi cúi người hôn lên cái miệng nhỏ nhắn mở ra còn đang líu la líu lo.

Hồi lâu, sau khi hôn A Uyển đến mê man, Hoàng thượng mới nói: “Chính biểu muội cũng không biết xuân dược có kèm theo độc nghiện, cho nên nàng cứ yên tâm, trẫm sẽ xử lí tốt.”

Gió thu cuốn hết lá vàng, trong cung ngoại trừ Đại hoàng tử thỉnh thoảng lại bệnh một trận, mấy người phi tần thấy A Uyển thường châm chọc vài câu, ngày cứ như vậy bình bình đạm đạm trôi qua.

Ngày đông chí hôm đó, Hoàng thượng dẫn đầu bách quan cúng tế ngày, còn A Uyển ở lại Từ Ninh cung niệm Phật cầu phúc cùng Thái hậu thì cung nhân vội vã đến báo: “Thái hậu nương nương, chiêu nghi nương nương, không xong rồi, Hoàng thượng ở đại điển cúng tế bị hôn mê! Hiện giờ thái y đều đang ở Chính Kiền cung chẩn bệnh.”

Bất thình lình nhận được tin cả Thái hậu và A Uyển đều giật mình, nhưng dù sao Thái hậu đã trải qua sóng gió, được A Uyển đỡ đứng dậy: “Không sao, Hoàng thượng là chân mệnh thiên tử, tự có trời cao bảo hộ, không có gì, đi, đến Chính Kiền cung xem.”

Chợt nghe tin Hoàng thượng té xỉu A Uyển cũng khiếp sợ không gì sánh được, trong lòng khó có thể bình phục, nhưng lời này của Thái hậu chính là liều thuốc trợ tim, giúp cho A Uyển ổn định tinh thần, vội đi theo Thái hậu đến Chính Kiền cung.

Trong lòng thầm an ủi bản thân, Hoàng thượng dĩ nhiên không có gì, không sao cả.