Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Chương 32: Chuyển biến bất ngờ




Lệ quý nhân nếu có ý định trực tiếp đối đầu với Uyển tần thì cũng đã biết trước Uyển tần là người không phải dễ trêu vào, tuy là đã chuẩn bị thật tốt, nhưng trước đó vẫn là phải chịu một ít khổ sở.

Lúc này sức chịu đựng của Lệ quý nhân đã đến cực hạn, chân nửa ngồi nửa quỳ cũng đã bắt đầu run rẩy, nhưng vẫn nói cứng, “Cái này…Uyển tần tỷ tỷ, muội thật. . . .không hiểu gì cả.”

“Không ngại, Lệ quý nhân cứ suy nghĩ cho thật kĩ, bản tần có rất nhiều thời gian.” Nói xong, A Uyển truyền cung nữ chậm rãi phấy quạt nhè nhẹ, cảm thấy thật mát mẻ, chỉ sợ Lệ quý nhân cả người còn chưa đủ dầm đề mồ hôi.

Lệ quý nhân dù sao cũng được nuông chiều từ bé, phơi nắng thời gian lâu như vậy quả thật là làm khó nàng, bất đắc dĩ không thể không mở miệng, “Hôm nay thật là ngày tốt, khó có dịp tỷ tỷ đến đây một chuyến, không bằng dời bước vào đại sảnh trước, tỳ thiếp sẽ nhất định tiếp đãi chu đáo.”

A Uyển không nhịn được phất phất tay, “Không cần, không biết xung quanh Hoán Liên các có người đặt vật hôi thối, giống như trong viện này”- ý vị khinh thường, nếu là vào đại sảnh, chẳng phải muốn đem bản tần xông thành cái dạng gì đây.

Lời này của A Uyển vừa dứt thần sắc Lệ quý nhân trong nháy mắt liền cứng ngắc, nghiêng người cười nói: “Uyển tần tỷ tỷ là đang nói đùa đi, Hoán Liên các nhìn vào kém Kinh Hồng điện một chút, nhưng mỗi ngày đều có người xông hương quét dọn.”

Nói là có vật gì đó thối, còn không phải là đang ám chỉ Lệ quý nhân nàng thối sao?

A Uyển nghe vậy cũng nhíu mày: “Oh? Lệ quý nhân sai rồi, bản tần trước giờ không thích nói đùa, cũng không phải bản tần nói ngươi, Hoán Liên các này khuôn viên thật sự rất lớn, cho nên mỗi ngày xông hương quét tước cũng không lấn át được, không tin có thể hỏi những cung nhân ở đây nha.”

Cung nhân Kinh Hồng điện đứng một bên đã lâu rốt cục cũng chờ được đến lúc lên sân khấu, liền liều mạng gật đầu như gà đang mổ thóc.

A Uyển đã nói như vậy, Lệ quý nhân cũng không thể đáp lời lại, “Như vậy thật là tỳ thiếp không phải, chẳng hay Uyển tần tỷ tỷ có thể cho phép tỳ thiếp đứng lên mà nói?”

A Uyển liền đã trợn to hai mắt, biểu tình thập phần vô tội: “A? Thì ra Lệ quý nhân vẫn còn đang hành lễ sao, bản tần thật là không nhìn ra, còn tưởng rằng muội muội ngươi đã sớm đứng lên rồi, vậy đứng dậy đi, ha ha.”

Nếu bàn về bản lĩnh giả bộ hồ đồ, A Uyển nhất định không có thua ai nha.

“Đa tạ Uyển tần tỷ tỷ.” Lệ quý nhân là đang cố nén giận, A Uyển vừa bóng gió bảo nàng khó ngửi giờ lại mỉa mai nàng vóc người thấp bé, thế nhưng trên mặt nàng ta lại không nhìn thấy chút tức giận này, quả thật là cao thủ a.

“Nếu muội muội thật là nghĩ không ra bản tần vì chuyện gì mà đến, bản tần liền cũng ngươi nói một chút, muội muội vô duyên vô cớ sao lại đánh đại cung nữ của bản tần, bản tần thật sự rất muốn nghe muội muội giải thích một chút?”

A Uyển ngược lại cũng đã nhìn ra, nếu muốn cùng Lệ quý nhân ngươi tới ta đi như vậy mà nói, thực sự là đến ngày mai cũng nói không xong, chi bằng trực tiếp chất vấn.

Lệ quý nhân nghe vậy, thái độ lại cực kỳ cung kính, “Lời này của tỷ tỷ làm muội muội thật sự sợ hãi. Lúc trưa, cung nữ bên cạnh tỷ tỷ đụng phải tỳ thiếp, cho nên tỳ thiếp liền thay tỷ tỷ dạy dỗ một phen. Đụng phải tỳ thiếp cũng được, nếu là đụng phải cái quý nhân khác thì thật không ổn, tỷ tỷ nói xem có đúng không?”

Lời nói này thật là hợp tình hợp lý đi, có chứng có cớ, A Uyển cũng không khỏi vì thế mà vỗ tay tán dương Lệ quý nhân, đây không phải là điển hình của ăn nói tráo trở, đổi trắng thay đen sao.

A Uyển khẽ cười một tiếng: “Thì ra là Lệ quý nhân đang suy nghĩ cho ta sao, bản tần thật sự quá vui mừng cảm động. Như vậy thật là làm phiền Lệ quý nhân, ngươi nói bản tần nên cám ơn ngươi như thế nào mới tốt đây?”

Lệ quý nhân lại trưng ra một bộ dáng thẹn không dám nhận, “Uyển tần tỷ tỷ nói quá lời, tỳ thiếp không dám nhận.” Dứt lời, lại dùng khăn tay nhẹ nhàng đem mồ hôi trên trán lau đi.

“Muội muội vừa phải bận rộn hầu hạ hoàng thượng, lại còn phải thay bản tần giáo huấn cung nhân, thật là hảo tỷ muội trong cung của ta, bản tần nếu không hảo hảo cám ơn ngươi, không phải là cô phụ tâm tình của ngươi sao?!”

A Uyển cũng không thèm che giấu ý tứ châm chọc hàm xúc trong lời nói, nhưng Lệ quý nhân dường như nghe không hiểu, dáng vẻ lại thẹn thùng tươi cười, “Tỷ tỷ khen sai rồi, muội muội bất quá là làm chuyện nên làm mà thôi, Hoàng thượng cũng thường xuyên bảo tỳ thiếp nên tuân thủ quy củ.”

Lần này A Uyển thật là kinh ngạc, Lệ quý nhân người này nào chỉ là lợi hại, phải là rất lợi hại nha, nàng vốn là tự cho rằng da mặt mình đã rất dày, không nghĩ tới đụng phải Lệ quý nhân, xem như là gặp phải sư phụ rồi.

A Uyển cảm thấy thực sự phải thường xuyên cúng bái vị Lệ quý nhân này rồi, năng lực đảo lộn trái phải đứng đầu không nói, lúc này còn có thể nghĩ đem Hoàng thượng ra dọa nàng, thật sự là một cao nhân nha!

Nhìn A Uyển im lặng không nói lời nào, Lệ quý nhân liền nghĩ A Uyển bị bản thân chọc tức, tất nhiên là cúi đầu cười đắc ý. Mặc dù Uyển tần ở trước mặt Hoàng thượng được yêu thích, như vậy thì sao, lúc này cung nữ bị nàng dạy dỗ, còn không phải là ‘ngậm bồ hòn làm ngọt sao’.

“Hoàng thượng cũng đã mang ra, bản tần nếu không hảo hảo cám ơn ngươi, chỉ sợ bản tần sẽ không thể an tâm đi.” Dứt lời, A Uyển liền ngoắc tay, bảo Thanh Sam tiến lên, chỉ ra cung nữ đã động thủ đánh người kia.

Người buổi trưa đánh Thanh Sam chính là đại cung nữ bên cạnh Lệ quý nhân, nhất thời bị Thanh Tam chỉ ra, lại không biết vị Uyển tần nương nương này muốn như thế nào, sắc mặt cung nữ liền có chút tái nhợt.

“Cung nữ này bản tần nhìn rất không thuận mắt, Thanh Sam, phải hảo hảo giáo dục.” Mắt thấy A Uyển như vậy lại mang Đại cung nữ của mình ra dạy dỗ, Lệ quý nhân tất nhiên là không nhịn được lớn tiếng.

“Uyển tần tỷ tỷ làm như vậy chỉ sợ là không thỏa đáng đi, nếu Hoàng thượng tới, nhìn thấy cung nữ của tỳ thiếp bị thương, tỳ thiếp cũng không biết là phải trả lời Hoàng thượng như thế nào đó?”

A Uyển không thèm để lời nói của Lệ quý nhân vào tai, chỉ bảo Thanh Sam tiến lên, cung nữ kia buổi trưa ra tay như thế nào, liền muốn nàng cứ như vậy mà trả lại, không cần lưu lại mặt mũi.

“Bản tần muốn đánh liền đánh, ngươi bảo phải như thế nào?” Lời này chính là tức chết người không đền mạng.

Chưa từng nghĩ mang Hoàng thượng ra lại không dùng được, Lệ quý nhân lập tức muốn động thủ ngăn cản thì lại bị A Uyển cho cung nữ giữ chặt hai cánh tay lại, không nhúc nhích được.

Lệ quý nhân cho dù có cao giọng quát lớn, hay trợn mắt nhìn cũng đều vô dụng, hai vị cung nữ hai bên trong miệng luôn mồm “Đắc tội”, thế nhưng lực đạo trên tay cũng một chút cũng không giảm.

Thanh Sam vốn là có khí lực lớn, ở trong cung đã lâu lại chưa từng bị người nghiêm phạt, trước đó cho là không liên lụy đến chủ tử, lúc này chủ tử lại mang theo mình tìm tới cửa, mặt mũi này cho dù như thế nào nàng cũng phải tìm trở về.

Thanh Sam cũng không quản có đắc tội với người khác hay không, dùng mười phần lực đạo mà hạ thủ, chỉ một cái tát, khóe miệng cung nữ kia đã sưng đỏ một mảng.

Lệ quý nhân thấy thế, liền gầm lên với A Uyển: “Uyển tần, ngươi đừng có khinh người quá đáng!”

Nghe vậy A Uyển một chút cũng không tức giận, liền chậm rãi từ trên ghế đứng lên, đi tới trước mặt Lệ quý nhân, ỷ vào ưu thế chiều cao của mình, từ trên cao nhìn xuống Lệ quý nhân, lại dùng hai ngón tay sơn đỏ nâng cằm Lệ quý nhân lên, bộ dáng thập phần xem thường kẻ bên dưới.

“Thế nào, lúc cùng ta đối đầu sao không nghĩ tới hôm nay? Bản tần lười cùng ngươi tính toán, ngươi thật xem ta là dễ ức hiếp sao? Được một tấc lại muốn tiến một thước, không biết ta là người chưa bao giờ chịu thua thiệt sao!”

Vừa nói, đầu ngón tay vừa di di tới lui ở trên mặt Lệ quý nhân vài cái, tựa hồ chỉ cần dùng chút khí lực, là có thể đem mặt Lệ quý nhân vẽ thêm vài bông hoa.

“Lúc này vẫn còn giả bộ? Không phải trước đó đã cho người đi mời Hoàng thượng đến sao? Bản tần đoán chừng Hoàng thượng cũng nên đến rồi, không phải muốn Hoàng thượng nhìn thấy bản tần khi dễ ngươi sao? Muốn Hoàng thượng thương tiếc, bản tần liền thành toàn cho ngươi. . .” Dù sao thì vật hy sinh này nàng cũng không muốn làm nữa.

Thanh âm của A Uyển luôn luôn là mềm mại êm tai, bây giờ nói ra lời này lại khiến Lệ quý nhân mở to hai mắt, Lệ quý nhân đương nhiên là không phải vô duyên vô cớ đi tìm A Uyển gây sự, hôm nay diễn vở kịch này, cho đến bây giờ đều là dựa theo kịch bản mà làm, chỉ là không nghĩ tới thế nhưng tâm tư của mình lại bị Uyển tần nhìn thấu.

Lời của A Uyển còn chưa nói hết, bên ngoài truyền đến thanh âm lanh lảnh: “Hoàng thượng giá lâm.”

Vành mắt Lệ quý nhân liền đỏ lên, bày ra một bộ dạng bị ức hiếp, khiến người khác vừa nhìn liền thương tiếc, khóe miệng cong lên, định liệu trước nói, “Như vậy, liền đa tạ Uyển tần tỷ tỷ thành toàn nha.”

Tề Diễn Chi bước vào trong các, lại nhìn thấy trong sân chen lấn đầy người, tất cả đều đang quỳ xuống thỉnh an, còn A Uyển và Lệ quý nhân đang khụy chân hành lễ, tất nhiên còn nhìn thấy vai Lệ quý nhân hơi run run.

Trong viện vừa lúc có ghế tựa của A Uyển, Tề Diễn Chi liền ngồi xuống, “Bình thân, ai tới nói cho trẫm, ở đây đang xảy ra chuyện gì?”

Lệ quý nhân liền trưng ra một bộ lê hoa đái vũ, muốn nói lại thôi, A Uyển nhìn bộ dáng đang diễn trò của nàng ta, bĩu môi khinh thường.

Nghe Hoàng thượng hỏi, Lệ quý nhân liền khóc không dứt, bộ dáng là đang chịu một đại ủy khuất, “Hoàng thượng, tỳ thiếp cũng không biết là đã làm chuyện gì chọc phải Uyển tần tỷ tỷ, nàng vừa đến chỗ tỳ thiếp là đòi đánh đòi giết, đem thị nữ của tỳ thiếp đánh một trận, tỳ thiếp không biết làm thế nào, đành phải sai người đi mời hoàng thượng.”

Tề Diễn Chi nghe xong, thế nhưng lại không nói gì, chỉ hỏi A Uyển: “Lệ quý nhân nói có đúng không?”

A Uyển khẽ cười một tiếng, hướng Hoàng thượng phúc thân thi lễ, “Hồi bẩm Hoàng thượng, là tần thiếp nhìn Lệ quý nhân không vừa mắt, trong lúc rãnh rỗi không có gì làm, nên tới đây bới lông tìm vết.”

Nói xong lời này, Hoàng thượng cùng Lệ quý nhân đều bị giọng nói thản nhiên như vậy của A Uyển dọa cho kinh hãi, khi dễ phi tần đã là không đúng vậy mà thái độ của A Uyển lại như đang trừ gian diệt ác, bảo vệ chính nghĩa.

Hoàng thượng nhìn A Uyển thật lâu, chưa từng nghĩ nàng còn có bộ dáng này, A Uyển lại mang đến một kinh hỉ lớn như vậy, châm ngòi ‘cuộc chiến’ lớn như thế, lời nói lại như đang dạo chơi ngoài thành, thực sự không ngờ tính tình của nàng lại như vậy.

Hoàng thượng tuyệt đối sẽ không thừa nhận thực ra hắn không muốn tới đây, nghe Lý Đắc Nhàn báo người của Lệ quý nhân tìm đến tố Uyển tần, Tề Diễn Chi lúc đó lập tức buông tấu chương xuống, còn nghĩ nàng bị Lệ quý nhân gây sự ở Hoán Liên các,.

Nghe A Uyển đáp lời, Hoàng thượng chỉ ừ một tiếng, không nói thêm nữa, Lệ quý nhân có lẽ cũng nóng nảy, “Xin Hoàng thượng hãy làm chủ cho tỳ thiếp, nếu ngày nào đó Uyển tần tỷ tỷ lại đánh tới cửa, vậy biết phải làm sao đây?”

Tề Diễn Chi từ chối cho ý kiến, chỉ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của A Uyển hiện lên nụ cười nhợt nhạt, “Uyển tần ngươi còn có gì để nói?”

A Uyển cái gì cũng không nói, đột ngột nâng bàn tay lên “Ba ba” thưởng cho Lệ quý nhân hai cái tát, cũng không màng thần sắc của Hoàng thượng cùng Lệ quý nhân như thế nào , ngẩng mặt lên trả lời: “Đánh cũng đánh rồi, tần thiếp không có lời nào để nói.”

A Uyển chính là muốn biến giả thành thật, Lệ quý nhân ngươi không phải nói ta đòi đánh đòi giết sao, ta đây liền động thủ cho ngươi xem một chút.

Về phần hoàng thượng, tùy ý Lệ quý nhân tự hạ mặt mũi của mình, cái này thì chấp nhận thôi, dù sao Hoàng thượng cũng không thể chỉ vì mỗi mình nàng, A Uyển cũng không thể chất vấn Hoàng thượng vì sao lại như vậy.

A Uyển chưa từng động thủ, chỉ vì cảm thấy Lệ quý nhân vẫn chưa vượt qua ranh giới cuối cùng của mình, trước đây bất quá chỉ là một con cờ của Hoàng thượng, đối với sủng ái của Hoàng thượng, người nào có thì kẻ đó có đường sống.

Trải qua chuyện buổi trưa lại là hoàn toàn bất đồng, nàng vẫn còn rộng lượng chưa muốn cùng Lệ quý nhân tính toán, không ngờ tới Lệ quý nhân được một tấc lại muốn tiến một thước, đem người bên cạnh mình đánh, mặc kệ Hoàng thượng cưng chiều Lệ quý nhân thì sao, tức giận này không hoàn đủ lại cho nàng ta, tên Ôn Uyển của nàng liền cứ như vậy mà viết ngược lại đi.

“Càn quấy! Trong mắt Uyển tần còn có trẫm không!”. Tề Diễn Chi cũng không nghĩ A Uyển dám ở trước mặt hắn động thủ, chỉ cảm thấy A Uyển làm việc bất cẩn, cho nên mới quát lớn.

“Thần thiếp chỉ làm việc phải làm, muốn chém muốn giết tùy Hoàng thượng nhưng đừng liên lụy đến người khác.”

Hoàng thượng thấy vẻ mặt Ôn Uyển trấn định mà nói, hắn đã gặp qua một A Uyển kiều mị động lòng người, một A Uyển làm nũng trước mặt hắn, cũng đã nhìn thấy vẻ ngây thơ lúc say rượu của nàng, nhưng hắn chưa bao giờ thấy qua một Ôn Uyển khí thế mười phần, lời nói kiên định như lúc này.

Vả lại mặc dù Uyển tần đại nghịch bất đạo dám ở trước mặt hắn mà động thủ, nhưng hắn chưa bao giờ tức giận thật sự, chỉ là cảm thấy A Uyển không biết lúc nào nên dừng, có muốn thiên vị cũng không được.

Mặc dù ngoài mặt rất trấn tĩnh, Tề Diễn Chi vẫn thấy được hai tay A Uyển đang nắm thành quyền nhẹ run run, xem ra vẫn là cậy mạnh, ngước mắt nhìn lên, Uyển tần nhẹ ngẩng đầu, cố gắng không để giọt lệ long lanh đã muốn trào ra khóe mắt rơi xuống, bộ dạng cố tỏ ra kiên cường này quả là muốn bao nhiêu ủy khuất liền có bấy nhiêu.

Hoàng thượng cũng chỉ lắc lắc đầu, thở dài một hơi, Uyển tần quả thực vẫn là tiểu cô nương tính tình trẻ con, chỉ không để mắt một lát là đã gây chuyện đến nông nỗi này. Từ khi nào thì bản thân lại có thể mềm lòng như thế, mình thật là đang dỗ một tiểu cô nương sao? Nhưng cho dù là nữ nhi ruột của mình Hoàng thượng cũng chưa từng nghĩ lại có thể dung túng đến như vậy.

Nhưng mà Uyển tần lần này thực sự đã gây ra chuyện lớn, huyên náo đến mức tất cả mọi người trong cung đều biết, nếu không trừng phạt, người khác sẽ lấy đó làm gương, thì ảnh hưởng sẽ rất xấu, Hoàng thượng nhân tiện nói: “Uyển tần làm việc lỗ mãng, phạt trong vòng nửa tháng không được bước chân ra khỏi cửa”.

Hình phạt này thực ra cũng không hẳn là hình phạt, nói đúng hơn là đem Uyển tần che chở bên người, Lệ quý nhân vốn tưởng rằng sự tình nên theo hướng mình nghĩ, không ngờ cuối cùng lại có chuyển biến đột ngột, hoàn toàn thực sự là phá hỏng mọi chuyện, nếu đã kinh động đến chỗ của hoàng thượng, làm sao chỉ phạt cấm cửa nửa tháng một cách đơn giản như vậy.

“Hoàng thượng….” Lệ quý nhân không cam tâm vẫn muốn tranh thủ nài nỉ một lần, không thể uổng công vô ích được.

Nhưng Hoàng thượng lại giống như cái gì cũng không nghe thấy, kéo A Uyển đang hoảng hốt ra khỏi Hoán Liên các. (Bao che a…bao che trắng trợn a…)