Làm Sư Phụ Nhân Vật Phản Diện Không Dễ!

Chương 19: Bánh Bao Có Nhân Khổng Lồ






Chu Chu nhíu nhíu mày, nhìn kiểm tra linh căn xong liền đi đến cạnh Cơ Vân Lưu.

Nếu y nhớ không lầm, y có viết Cơ Vân Lưu sở dĩ có thể có năm thuộc tính là bởi vì hắn vô tình tu luyện được một bộ công pháp, nhưng hiện tại, củ cải nhỏ hẳn không có cơ hội tiếp xúc đến cái loại công pháp kia mới đúng chứ.

Chu Chu lưỡng lự có nên tìm cơ hội cùng củ cải nhỏ nói về chuyện này hay không.

Nhưng lại cảm thấy đây là việc tương đối riêng tư, nếu củ cải nhỏ chưa nói cho y, vậy nhất định là không muốn y biết, nếu y lại đi hỏi, có thể làm củ cải nhỏ khó xử thì sao.

Chu Chu buồn rầu, loại chuyện đồ đệ nhà mình có bí mật nhỏ không thể nói cho y thật là phiền.

Cơ Vân Lưu không biết chính mình đã chơi quá trớn, khiến cho sư phụ nhà mình hoài nghi, theo thói quen quay đầu lại cười với Chu Chu một cái.

Nhìn thấy nụ cười quen thuộc kia, Chu Chu nao lòng, hồi lâu sau, y thở dài một hơi.

Đúng rồi, đây đồ đệ của y, là người đầu tiên y thân cận sau khi đến thế giới này, là người y thề phải bảo vệ cả đời, mặc kệ bí mật hắn chôn giấu trong lòng là gì, mặc kệ hắn giả trang như thế nào, chỉ cần vẫn là đồ đệ của y, là củ cải nhỏ của y, vậy không có gì là phiền phức cả.

Tuy rằng đối với chuyện này, y vẫn sẽ nghi ngờ, nhưng sẽ không buồn rầu, nếu một ngày củ cải nhỏ nguyện ý đem bí mật nói cho y, y rất sẵn lòng lắng nghe, nếu củ cải nhỏ lựa chọn đem bí mật vĩnh viễn chôn trong lòng, y cũng sẽ tôn trọng lựa chọn của củ cải nhỏ.


Cơ Vân Lưu mở to hai mắt nhìn Chu Chu, tò mò hỏi: “Sư phụ ngươi vừa rồi làm sao vậy, như có tâm sự nặng nề?”
Suy nghĩ cẩn thận, Chu Chu ngồi xổm xuống, dùng sức xoa xoa đầu củ cải nhỏ, ra vẻ buồn rầu nói: “Không có gì, sư phụ chỉ lo lắng đến lần kiểm tra tiếp theo của Vân nhi, mấy lần kiểm tra tiếp theo sư phụ không thể đi theo, thật đúng là không yên tâm, đồ đệ của ta đáng yêu như vậy, sẽ bị người ta bắt nạt mất.”
“Sư phụ……” Cơ Vân Lưu mở to mắt, bĩu môi, hơi bực mình nhìn Chu Chu, sửa lại đầu tóc bị xoa lộn xộn của mình.

“Ha ha ha ha……” Chu Chu nhịn không được lớn tiếng cười.

Hành động của hai thầy trò đều rơi vào mắt Thường Dật, thấy Tiểu sư thúc nhà mình đối với ai cũng lãnh đạm, thế nhưng cũng có ngày cười thoải mái như vậy, cậu hít vào một ngụm khí lạnh.

Lại nhìn qua tiểu sư đệ mới nhập môn, hình như cũng không giống vừa rồi, khuôn mặt xinh đẹp vốn luôn lạnh lùng giờ lại mang vẻ của một shota đáng yêu là sao.

Cậu lại một lần nữa muốn hỏi trời xanh, cái thế giới này bị làm sao vậy?
Nghe thấy Chu Chu cười, Cơ Lưu Vân đầu tiên cứng đờ lại, thầm nghĩ, hỏng rồi, giả làm tiểu hài tử một lần không cẩn thận nghiện rồi, vừa rồi hắn hoàn toàn làm theo bản năng.

Nhưng nhìn thấy Chu Chu đang cười, hắn lại bình thường trở lại, trong lòng có một loại cảm giác như vậy cũng đáng.

Cơ Boss đời trước uy danh hiển hách, cho tới bây giờ không nghĩ tới cũng có một ngày bản thân lại nguyện ý để người khác xoa đầu.

“Thế Tiểu sư thúc, người muốn đích thân mang tiểu sư đệ qua lần kiểm tra tiếp theo, hay là……” Thường Dật rốt cuộc từ trong nỗi khiếp sợ lấy lại tinh thần, lấy hết can đảm ngắt tiếng cười của Chu Chu.


Chu Chu nói thẳng: “Không cần, ngươi trực tiếp mang Vân nhi qua là được, ta không đi theo, cuối cùng ta sẽ ở Quân Tử Phong đón hắn.” Đối với đồ đệ tài năng nhà mình, Chu Chu chưa từng nghi ngờ.

Chu Chu quay đầu thay đổi thành biểu tình nghiêm túc nói với Cơ Vân Lưu: “Vân nhi, an toàn là quan trọng nhất, sư phụ chờ ngươi về nhà.”
Trong lòng Cơ Vân Lưu ấm áp, trịnh trọng nói: “Sư phụ, ngươi yên tâm, Vân nhi sẽ tự chăm sóc tốt bản thân mình.”
Thường Dật ê ẩm nói: “Tiểu sư thúc, khảo hạch của đệ tử nhập môn Quân Sơn Phái chúng ta không quá nguy hiểm, với tu vi của tiểu sư đệ hoàn toàn có thể ứng phó, người đừng lo lắng, an tâm chờ tin tức tốt của tiểu sư đệ.” Tiểu sư thúc trước kia cũng chưa từng đối tốt với cậu như vậy, tuy rằng biết không nên ghen ghét với tiểu sư đệ nhà mình, nhưng là trong lòng vẫn rất ê ẩm.

Chu Chu nhìn thấu phiền não của Thường Dật, nhẹ nhàng gật đầu: “Ân, vậy là tốt rồi, à, đúng rồi, lần này tham gia khảo hạch còn có một đứa trẻ tên Âu Dương Cẩn, hãy thay ta chiếu cố.”
Thường Dật hỏi: “Âu Dương Cẩn? Là hài tử nhà Âu Dương gia?” Âu Dương gia tuy rằng là gia tộc tầm trung, nhưng danh tiếng không tồi, Thường Dật vẫn biết chút ít.

Chu Chu gật đầu: “Ân, đứa nhỏ này tư chất không tồi, nhưng còn hơi nhỏ, ta cùng Âu Dương Húc có chút duyên phận, theo lý nên chiếu cố một chút.”
Thường Dật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, vỗ ngực bảo đảm nói: “Tiểu sư thúc phân phó, Thường Dật nhất định làm theo, người cứ yên tâm đi, chờ khảo hạch kết thúc, dù là tiểu sư đệ, hay là đứa nhỏ Âu Dương Cẩn kia, đều sẽ không rớt một sợi lông.”
Chu Chu bị cậu chọc cười: “Cũng không cần khoa trương như vậy, ngươi không cần cố ý chiếu cố, chỉ là đừng để bọn chúng gặp nguy hiểm là được, dù sao hài tử cũng cần yêu cầu chút tôi luyện.”
Lúc này vừa vặn có người tới tiến hành kiểm tra, Thường Dật vội nói với Chu Chu: “Tiểu sư thúc, ta đã biết, người cũng đừng nhọc lòng, ta mang tiểu sư đệ xuống trước, người cũng đừng quên đến ngồi cạnh sư phụ nhà chúng ta nha.” Nói xong liền kéo Cơ Vân Lưu lên núi.

Thầy trò ăn ý liếc nhau, Chu Chu gật đầu, Cơ Vân Lưu cũng theo Thường Dật đi.

Chu Chu nhìn bóng dáng kia đi xa dần, đáy lòng vắng vẻ, đây là lần đầu tiên củ cải nhỏ rời xa y từ khi y tới thế giới này.

Thẳng đến lúc này y mới phát hiện, hóa ra chính mình đã thật sự đi tới một thế giới xa lạ, nếu nói là củ cải nhỏ ỷ vào y chi bằng nói là y ỷ vào củ cải nhỏ thì đúng hơn.


Củ cải nhỏ là ràng buộc của thế giới này cấp cho y.

Thân ảnh của Thường Dật cùng Cơ Vân Lưu đã sớm nhìn không thấy nữa, Chu Chu quyết định về Tiểu Trúc Phong.

Trước khi đi, y từ trong đám người tìm được vị trí của Âu Dương Húc, vừa lúc bị ánh mắt phức tạp của Âu Dương Húc nhìn, Chu Chu đối hắn gật đầu, rồi liền hướng về Tiểu Trúc Phong rời đi.

Khi ánh mắt Âu Dương Húc cùng ánh mắt Chu Chu không hẹn mà gặp, tức khắc sửng sốt, nhìn sự chân thành trong mắt Chu Chu, hắn cảm thấy trong lòng ấm áp, hắn hướng về Chu Chu gật đầu, liền thấy đối phương xoay người rời đi.

Chờ Âu Dương Húc phục hồi tinh thần, đã đến phiên Âu Dương Cẩn, hắn vội mang theo Âu Dương Cẩn đi ra phía trước.

Người phụ trách được Thường Dật phân phó, vừa thấy tên Âu Dương Cẩn liền tiến lên nhiệt tình cười nói với Âu Dương Húc: “Nói vậy vị này chính là Âu Dương Húc Âu Dương đạo hữu đi, Âu Dương gia quả nhiên nhân tài đông đúc, không chỉ có Âu Dương đạo hữu đạo pháp cao thâm, đệ tử trong nhà cũng có tư chất tốt.

Thường sư huynh vừa rồi phân phó, hài tử Âu Dương gia có thể trực tiếp báo tu vi, sau đó đến nơi kiểm tra linh căn.”
Âu Dương Húc bị loại đãi ngộ rớt từ trên trời xuống làm cho choáng váng, tuy rằng biết lời đối phương chỉ là lời khách sáo, cho dù như vậy cũng đủ làm hắn lâng lâng, làm mọi người hâm mộ ghen ghét.

Âu Dương Húc không nhớ rõ chính mình đã mang theo một đám hài tử Âu Dương gia kiểm tra như thế nào, thời điểm bọn chúng theo đệ tử Quân Sơn Phái rời đi.

Sau một lúc lâu, hắn mới từ cảm giác lâng lâng phục hồi lại, lý trí một lần nữa trở về, hắn cũng mơ hồ suy nghĩ cẩn thận, loại đãi ngộ đặc thù này, đại khái là có quan hệ với Chu Chu đi.

Bằng không vô duyên vô cớ, thân truyền đệ tử Quân Sơn Phái Thường Dật sao lại giúp hắn, giúp Âu Dương gia.


Nghĩ đến sự chân thành khi nãy của Chu Chu, hắn càng cảm thấy chính mình lần này mèo mù vớ cá rán, trong lòng cũng cảm kích Chu Chu.

Có mấy người dẫn đầu các gia tộc bắt đầu lôi kéo Âu Dương Húc làm quen, trong tối ngoài sáng tìm hiểu nguyên nhân hắn có thể nhận được đãi ngộ kia, Âu Dương Húc đương nhiên không thể đem Chu Chu nói ra, đành phải lừa bọn họ là mình cùng Thường Dật từng gặp mặt một lần.

Đương nhiên, bọn họ tin hay không không phải việc của hắn.

Âu Dương Húc hiện tại đối với Chu Chu có một loại sùng bái vô điều kiện, đột nhiên nghĩ đến một việc, vỗ đùi, ảo não nói: “Ai nha, mới vừa rồi Chu đạo hữu để đồ đệ nhà y chọn Tiểu Trúc Phong, vậy chắc Tiểu Trúc Phong nhất định tốt nhất, ta sao lại có thể quên bảo bọn Tiểu Cẩn chọn vào Tiểu Trúc Phong.”.

Truyện Nữ Cường
Đương nhiên, dù hắn có ảo não cũng đã không thay đổi được gì.

Cơ Vân Lưu bị Thường Dật đem lên núi, đi cùng hắn còn có hai mươi mấy hài tử đã thông qua của đợt đầu tiên, đối với những hài tử choai choai kia, hắn đương nhiên mặc kệ, cho nên tiểu hài tử tốp ba tốp năm hưng phấn tụ lại nói chuyện, hắn vẫn mang bản mặt lạnh tanh như cũ.

Thường Dật càng xem càng lo lắng, tiểu sư đệ lại bắt đầu không nói, rõ ràng ở trước mặt Tiểu sư thúc là bộ dáng hài tử đáng yêu, một lát sau, tại sao lại mang bộ mặt của lão đại rồi.

Lần kiểm tra sau chính là yêu cầu hợp tác đồng đội, nếu tiểu sư đệ tiếp tục như vậy, không biết đến lúc đó có thể bị bỏ qua một bên không, có thể không ai muốn cùng đội với hắn không, nếu thật sự như vậy, cậu sao ăn nói với Tiểu sư thúc đây, Thường Dật khóc không ra nước mắt, ánh mắt nhìn Cơ Vân Lưu có chút ai oán.

“Sư huynh, có chuyện gì sao?” Thật sự chịu không nổi bị ánh mắt ai oán kia nhìn, Cơ Vân Lưu ngẩng đầu nhìn qua.

Thường Dật đã sớm chờ những lời này của hắn, lập tức khuyên nhủ: “Tiểu sư đệ, ngươi sao không trò chuyện cùng người khác, tí nữa kiểm tra phải chọn người để hợp tác, nếu hiện tại biết thêm mấy đồng bọn, như vậy lần kiểm tra này sẽ dễ dàng hơn.”.