Phượng Hi đem sổ sách ma tộc đưa cho Phượng Huyền Vũ.
Phương Hi :"..." Theo cốt truyện thì cái gì nên xảy ra cũng phải xảy ra.
Chỉ thương cho thánh nữ ma tộc bị trộm đồ mà không biết.
Tâm ý của Hoàng Vân đổi lại bằng nước mắt.
Mình thật độc ác.
Tối phải về ôm Tiêu Tiểu Lạc kiểm điểm lại.
Phượng Huyền Vũ tỉ mỉ xem xét từng trang giấy, một chốc lại dừng lại đánh giá.
:"Xem ra ma giáo đang âm mưu kế hoạch lớn đánh đổ tất cả danh môn chính phái, thống nhất đại lục. Thậm chí còn dự định cài ma tộc vào một số phái lớn nên cố tình cho một bộ phận nhỏ tấn công nhằm đánh lạc hướng để đem người vào." Dừng một chút, lại tiếp :"Xem ra vụ hỗn loạn ở Đại hội Vĩ Kỳ không thể làm lơ. Phải nhanh chóng tìm ra tên trà trộn, tránh bị tiết lộ thông tin quan trọng. Các phong chủ âm thần tiến hành lục soát, có tin gì phải nhanh chóng báo lại."
Tiếp đó nam tử chỉ tay vào mấy cái tên xuất hiện nhiều nhất. Gồm có Thánh nữ Hoàng Vân, Tả hộ pháp Lãnh Mạc. Ma tôn không có tên. Thiếu cả Hữu hộ pháp Thẩm Yên.
Riêng Hữu hộ pháp Thẩm Yên thì các phong chủ đồng loạt lắc đầu, tỏ vẻ ba bốn năm trước đã không còn thấy y xuất hiện, ai nấy đều biết tin y đã sớm tạ thế. Số người nhớ được dung mạo Hữu hộ pháp ma giáo cũng rất ít, vì chưa ai gặp y mà còn sống trở về.
Bàn giao xong nhiệm vụ, Phượng Huyền Vũ liền tức tốc rời khỏi, đích thân đi báo tin cho các môn phái khác.
Băng Ngân phong chủ bước ra ngoài sảnh chính liền ngước nhìn trời, thở dài một hơi.
Đứa trà trộn vào Bác Nhã là Hữu hộ pháp ma tộc, Thẩm Yên.
Lại ôn tập với cốt truyện > nào.
Sau khi nam chủ mang thuốc giải về cho Thuần Nhã cùng với cơ mật của mà tộc liền trở thành nhân vật có tiếng nói trong Bác Nhã, thuận tiện thu được tín nhiệm của Quân Dao phong chủ, thu Đông lệ vào hậu cung.
Đoạn thời gian sau đó cực kỳ yên bình, Tiêu Lạc may mắn kiếm được chỗ tu luyện thiên thời địa lợi, linh khi dồi dào ở chỗ Tinh Húc đỉnh do Văn Hi phong chủ aka bây giờ là cựu thành viên hậu cung đứng đầu.
Hệ thống [ Kiêm luôn trưởng fan CP của hai người đấy. ]
Tại đây, Tiêu Lạc gặp gỡ và thân quen với một thiếu nữ tên Yên Thẩm, là tân đệ tử nhập môn.
Vì Tinh Húc đỉnh toàn nữ đệ tử, mà Hữu hộ pháp là nam nên Tiêu Lạc nhà hắn ngây thơ ứ cho rằng cái đứa có tên đảo lại âm tiết tên của Thẩm Yên có thể là Hữu hộ pháp ma giáo được.
Thẩm Yên thực sự là nam nhân, cơ mà giả nữ, tên mới kêu Yên Thẩm vì Phượng Hi lười đặt tên.
Hai bên cùng nhau luyện võ đàm luận một thời gian, trở thành bạn tâm giao. Nam chính thu thêm vài bí kíp độc lạ từ ma giáo.
Để đến khi bị phát hiện thì làm một cái phân đoạn ngược đầy nước mắt.
Thẩm Yên không muốn hại bạn tri kỷ khó lắm mới tìm được, bèn hạ xuân dược chứ không lấy mạng.
Hệ thống [ ... ] Bạn tâm giao kiểu đếch gì đi hạ thuốc kíƈɦ ɖụƈ vậy?
Nhưng đây mới là phần khiến Phượng Hi lo lắng.
Phượng Hi :"..." Tình tiết này mình thuộc lắm.
Muốn khôi phục thần hồn, xài song tu.
Muốn trả lại thần cách, song tu.
Muốn giải độc, trị bệnh, thăng cấp, trả thù, hãy đến dùng song tu.
Ngay cả giải sầu giải chán cũng có thể dùng song tu.
Song tu, công pháp chữa bách bệnh.
Thế nên là sau đó, nam chủ bị hắn cho chơi 3P với Văn Hi và Tương Mạt.
Phải ngăn chặn cái tình tiết này xảy ra.
Tốt nhất là bắt nhốt Thẩm Yên lại, không cho hắn chạy loạn đến khi cốt truyện trôi quá.
Còn khi nào thả đi, phải xem tâm tình của mình đã.
Phượng Hi xách áo về phong, dùng cả ngày để truyền bá cho Tiêu Tiểu Lạc nhà hắn biết thế giới ngoài kia có bao nhiêu nguy hiểm, không cho chạy lung tung.
Thiếu niên chớp mắt, không hiểu ý của sư tôn cho lắm, thậm chí còn cảm thấy vui vẻ vì nghĩ sư tôn nói thế là vì muốn ở bên mình nhiều hơn. Quyết định sẽ dính người thật chắc.
Tiếp đó, Phượng Hi bay qua Quân Dao, muốn xin ít Thanh Tỉnh đan về dự phòng.
Nam tử đứng ở cửa trơ mắt nhìn vị quân tử như ngọc nào đó đang đùa giỡn vui vẻ với hài tử trong lòng, lâm vào trầm mặc thật lâu.
Mãi sau mới dè dặt lên tiếng
:"Thuần Nhã, ngươi..."
Thuần Nhã thấy biểu tình của hắn thì sững sờ, vô thức hỏi ngược lại,
:"Sao vậy? Có gì kỳ lạ à?"
Đối phương ánh mắt thản nhiên, dưới sống mũi cao thẳng là hai cánh môi mím chặt, đường nét thể hiện rõ sự lạnh lùng.
Phượng Hi một bên mỉm cười nhìn cái dáng vẻ thoải mái hưởng thụ của Phượng Uyên, một bên dùng ngữ khí nhàn nhạt không ngừng than
:"Không có gì, chỉ muốn nhắc nhở ngươi, nuôi cái gì cũng phải thật cẩn thận thôi."
Lúc Thuần Nhã bị Phượng Hi liên tục ám chỉ thế này thế nọ, trong lòng hắn tràn đầy sự nghi hoặc.
Còn có một loại dự cảm không tốt.
Nhìn nơi đuôi mắt của Phượng Hi vẫn bao hàm ý cười, Thuần Nhã cảm thấy cả người lại càng không xong.
Cho đến tận khi hắn lấy đồ rồi rời đi, phong chủ Quân Dao vẫn luôn bối rối.
Cửa 'sập' một tiếng tự động đóng lại. Ống tay áo bị người kéo nhẹ hai cái.
Thuần Nhã khẽ nhíu mày cúi đầu, liền thấy Phượng Uyên chớp mắt hai cái đầy vô tội, mỉm cười xán lạn nói
:"Ca ca, đệ muốn cùng huynh tắm rửa a~"
Thuần Nhã :"..." Cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
_
Phượng Hi nói làm là làm, tìm về đỉnh núi thứ ba phía sau Tinh Húc đỉnh ngay trong ngày.
Theo >, cần tìm gốc cây đào mới trồng làm mốc, cứ thế đi về hướng Nam là đến được vùng linh địa quý hiếm kia.
Phượng Hi đánh giá bốn phía, nhìn một rừng cây trước mặt bị đốn nhẵn chỉ còn lại gốc.
A.
Nhân sinh gian nan.
Chỉ đi kiếm cả một quả núi thôi mà, cũng không mất mát gì.
Phượng Hì hậm hực chuẩn bị xắn tay áo đi tìm. Bên cạnh lại có vài nữ đệ tử nôn nóng chạy qua.
Lại thêm vài nữ đệ tử. Bộ dàng còn rất hùng hổ.
Tất cả đều tụ tập chạy về một hướng.
Phượng Hi có chút hoảng loạn :"..." Sao bảo vùng bí mật cơ mà???
Hắn quyết định xài bùa dịch dung, lén theo xem thử. Nhìn qua thì Phượng Hi chẳng khác gì một tiểu cô nương.
Vùng đất trống bao quanh bởi các loại linh thảo, tràn ngập linh khí hưng thịnh. Trung tâm dựng một gian lớn. Bên ngoài các nữ đệ tử bao quanh chật kín.
Mà bày ở kia là...
Phượng Hi?!
Nói đúng hơn là phong chủ Băng Ngân đỉnh phiên bản mô hình. Nào là điêu khắc từ băng linh không tan, từ gỗ, từ ngọc thạch,... Thành phẩm là đủ các kiểu dáng khác nhau, cái thì cầm kiếm chiến đấu, cái thì mỉm cười bước đi như gió xuân, còn có cả phiên bản chibi vác theo tay nải lớn thật sự rất đáng yêu.
Đi khỏi khu mô hình là khu sách. Sách về những chiến tích của Phượng Hi, sách tuyển tập một trăm câu nói triết lý của hắn, tập tranh vẽ aka photobook, xuân cung đồ, đồng nhân,...
Đến lúc cầm lightstick trên tay, Phượng Hì choáng rồi.
Đó là một cây gậy khắc hình phượng hoàng màu lam chibi ở đầu, lắc nhẹ là sẽ phát sáng lấp lánh, gọi là Hi Hi. Có lẽ là gọi theo Văn Hi kêu hắn.
Phượng Hi :"..." Ỏ.
Hoá ra mình nổi tiếng như vậy.
Làm như thế tưởng mình sẽ thích lắm ý.
Thích thật sự huhu!!!
Lúc này, hai nữ đệ tử nọ tay cầm Hi Hì với mấy cuốn sách đi ra, xôn xao tán thưởng.
:"Yên Thẩm đại thần tay nghề vẫn tốt như vậy, sắp tới nghe nói sẽ mở bán ngọc bội với bùa bình an phiên bản Hi Hì đó."
:"Đúng a, ta phải tiết kiệm tiền mua thôi. Không biết có tặng kèm tranh vẽ khổ lớn như lần trước không nhỉ?"
Phượng Hi nhìn về bóng dáng mảnh khảnh đằng xa đang chỉ đạo mấy nữ tử khác thu tiền giao đồ, lững thững đi tới.
Quào, có cả phục vụ ăn nhẹ nà.
Hắn tìm một chỗ ngồi, để nữ đệ tử dâng trà cùng điểm tâm, ung dung chờ đợi.
Quả nhiên nhãn lực Hữu hộ pháp ma tộc sao có thể tầm thường, rất nhanh đã nhận ra gương mặt phía sau lớp dịch dung kia, lao qua bên này.
Dung mạo diễm lệ bất phân nam nữ, ngọt ngào mà kiều mỹ. Ánh mắt sáng bừng, bước chân muốn tiến lên lại không dám. Thanh âm dịu dàng mang theo kích động cố gắng kiềm lại để không lớn tiếng.
:"Aaaaaa..."
Phượng Hi :"..." Nếu như lúc trước hắn còn nghi ngờ cái cửa hàng kia lập ra chỉ để che mắt, thì lúc này, tự dưng hắn lại hơi tin tin.