Làm Sao Cùng Nhân Vật Phản Diện Nói Chuyện Yêu Đương

Chương 35: Trung khuyển tiến hóa sử (8)




Chuyện xảy ra bên kia của Đông Kình Trạm, Đoạn Tĩnh Triết cũng không rõ ràng, hiện tại hắn chỉ mới thu thập xong đồ của mình lên phi thuyền.

Chiếc phi thuyền này là bay đến vị trí hành tinh học viện Mullis Mech, phí dụng cần thiết không thấp, thế nhưng cũng may Đoạn Tĩnh Triết trong thời gian dài tới nay đã tích góp đầy đủ tiền.

Điều khiến Đoạn Tĩnh Triết khá thỏa mãn chính là đồ ăn của nơi này, mỗi ngày đều có một món ăn làm từ vật liệu tự nhiên, cũng chính là rau dưa hoa quả hắn thường hay ăn trước khi sống lại.

Mặc dù hắn đối với đồ ăn ngon yêu cầu không cao, từ trước tới nay đều là ăn no là được. Thế nhưng sau khi ăn hơn một tháng món ăn dinh dưỡng mùi vị kỳ lạ, hắn tự nhiên đối với những món ăn tự nhiên này cực kỳ có hảo cảm.

Trong khoảng thời gian này, Đoạn Tĩnh Triết trên căn bản chính là ở trong phòng mình đọc sách, cũng không có liên hệ gì với những người khác.

Thời gian trôi qua rất nhanh, ở thời điểm Đoạn Tĩnh Triết còn chìm đắm vào cuốn sách của mình, nơi bọn họ cần đến đã đến nơi. 

Cổng lớn học viện Mullis Mech.

Đoạn Tĩnh Triết mờ mịt nhìn tình hình đông đúc này, có chút không biết làm sao.

Hắn đã lâu chưa từng thấy nhiều người như vậy, trước khi sống lại hắn vẫn luôn ở trong phòng thí nghiệm, ngoại trừ mấy nghiên cứu viên ra, hắn căn bản chưa từng thấy những người khác.

Hiện tại đột nhiên thấy nhiều người như vậy, trong nhất thời Đoạn Tĩnh Triết có chút choáng váng.

"Ngươi có phải tới tham gia cuộc thi hay không?" người bên cạnh nhìn thấy Đoạn Tĩnh Triết sững sốt ở chỗ này hồi lâu, không nhịn được mở miệng.

"Đúng" Đoạn Tĩnh Triết ngơ ngác gật đầu.

"Cho ngươi, đây là hướng dẫn kiểm tra.", người nói chuyện đưa tới một quyển sách nhỏ ít nhất có chừng mười trang giấy: "Cẩn thận đừng vi phạm quy tắc trên đó, bằng không nghiêm trọng sẽ trực tiếp bị phán định bỏ tư cách dự thi."

Người kia trịnh trọng nhìn Đoạn Tĩnh Triết, sau đó lại chỉ một phương hướng khác: "Nơi dó là chỗ ghi danh, ngươi đi đến chỗ đó đăng ký là được rồi."

Đoạn Tĩnh Triết tiếp nhận sách trong tay, mặt không hề có cảm xúc nở nụ cười, dung mạo không đáng chú ý lập tức trở nên sáng bừng ánh sáng bắn ra bốn phía: "Cảm ơn".

Người cho hắn cuốn sách lập tức đỏ mặt: "Không cần cảm ơn, ta cũng là học sinh của học viện, lần này đi là làm người hướng dẫn cho các ngươi, nếu như ngươi có gặp phải chuyện gì có thể trực tiếp đến tìm ta."

Đoạn Tĩnh Triết vẫy tay tạm biệt với người có lòng tốt tình nguyện kia, liền đi đến chỗ ghi đanh xếp hàng.

Mặt không hề có cảm xúc bắt đầu lật xem cuốn sách trong tay mình có tới mười mấy trang sách.

Thật lòng xem hết.

"Huynh đệ, ngươi thật sự đọc nó sao?" người thanh niên xếp hàng phía trước hắn nhuộm một đầu tóc vàng, ánh mắt nhìn Đoạn Tĩnh Triết như nhìn thấy hiện tượng siêu nhiên gì đó.

Đoạn Tĩnh Triết nhấc mắt lên, mờ mịt nhìn về phía hắn.

Hắn ngơ ngác nhìn thanh niên tóc vàng một lúc, phát hiện hắn cũng không muốn nói cái gì, liền tiếp tục cúi đầu nhìn vào cuốn sách trong tay mình.

Mà thanh niên tóc vàng kia ngượng ngùng quay đầu lại, hắn vốn muốn người phía sau tiếp lời nhưng người này căn bản không để ý tới mình.

Có điều cuộc thi đều phải biết thứ này, từ trước đến nay đều không có ai coi qua.

Mười mấy trang sách này, ai có tâm tình mà xem a? Chỉ cần mình không gây sự, làm sao cũng sẽ không có thời điểm cần dùng đến cuốn sách nhỏ này.

Thanh niên tóc vàng nghĩ gì, Đoạn Tĩnh Triết cũng không biết, hắn chỉ là hết sức chăm chú đọc từng tờ từng tờ.

Chờ thời điểm Đoạn Tĩnh Triết đọc được một nửa của cuốn sách, đội ngũ báo danh đã tới không ít, phía trước hắn chỉ còn lại vài ba người.

Vừa lúc đó, phía sau bỗng truyền đến một trận ồn ào.

"Lô thiếu gia!"

"Lô thiếu gia ngài lần thi này chắc chắn là đứng đầu bảng!"

"Ngài vào học viện Mullis Mech tuyệt đối là chuyện chắc chắn như đinh đóng cột, thật khâm phục ngài, vốn là có thể được cử đi học trong học viện lại vẫn đặc biệt đến đây dự thi."

Một thiếu niên có dáng dấp tinh xảo bị một đám người chen chúc, trên mặt để lộ ra ngạo khí rõ ràng cùng xem thường mơ hồ.

"Các ngươi rời đi trước, ta muốn đi báo danh." trong giọng nói của thiếu niên có hơi không kiên nhẫn.

Người chung quanh vừa nghe câu này, lập tức tản ra, trong đó có người mang theo nịnh nọt nói rằng: "Lô thiếu gia, ta để quản gia xếp hàng giúp ta, hiện tại liền ở vị trí thứ mười, ngài tới chỗ ta đi!"

Thiếu niên ghét bỏ nhíu mày, không trả lời, nhìn một chút đội ngũ phía trước, trực tiếp đi tới trước mặt Đoạn Tĩnh Triết.

"Đem vị trí này nhường cho ta!" ngữ khí mệnh lệnh cao cao tại thượng, người xung quanh nghe được đều nhíu mày.

.....

Đoạn Tĩnh Triết không hề phát hiện vẫn nhìn vào sách của mình.

Thiếu niên có chút thẹn quá hóa giận, âm thanh lần thứ hai lớn hơn một chút: "Ta nói ngươi đem vị trí này nhường cho ta."

Đoạn Tĩnh Triết vẫn như cũ thờ ơ không để ý tới, ngay cả ngẩng đầu cũng không có.

Mà lúc này thanh niên tóc vàng thực sự nhìn không nổi nữa lẳng lặng vỗ vai Đoạn Tĩnh Triết, nhỏ giọng nói: "Này, huynh đệ."

Đoạn Tĩnh Triết lúc này mới ngẩng đầu lên, mặt mờ mịt "A?"

================================

Lời editor: Sau 2 tuần đi quân sự mị đã quay trở lại r đây. Muahahahaha

P/s: Tên trường ta dùng phần mềm dịch thì thấy nó để tên khác nên từ chương này ta để tên là Mullis Mech.