Cùng nhau hợp lực
"Trước kia anh chỉ là một tên lưu manh, mỗi ngày ngoại trừ đi bar thì sẽ vào quán net chơi game.
Nếu không có anh Sư đưa anh vào con đường Esports thì có thể anh bây giờ..." Tần Duyệt nhún vai: "Có thể đang lưu lạc ở đâu đó, nhưng dù sao không khí mấy chỗ đó rất náo nhiệt."
Lộc Duy thấy không thể tưởng tượng được.
Tần Duyệt nhìn qua có vẻ giống mấy tên lưu manh nói nhiều nhưng vẫn cho người ta cảm giác dịu dàng, cậu không thể nghĩ ra được cảnh đối phương ở trong bar sẽ như thế nào.
Có vẻ ánh mắt của cậu quá nóng, Tần Duyệt quay sang nhìn Lộc Duy, hất cằm nhìn cậu, "Có phải không nghĩ ra được anh đi bar như nào phải không?"
Lộc Duy thành thật gật đầu.
Cậu đợi Tần Duyệt trả lời, đột nhiên nghe thấy tiếng cười bên cạnh.
Lộc Duy khó hiểu nhìn hai người.
Mạnh Khưu ở bên phải bị Đỗ Dật Văn che khuất, nhỏ giọng nói cho cậu biết:
"Anh ấy giả gái!"
Lộc Duy ngạc nhiên, "..."
Tần Duyệt nhíu máy, duỗi tay chụp lên đầu Mạnh Khưu.
Mạnh Khưu vội vàng che đầu, hào hứng nói tiếp, "Lần đầu bọn anh gặp anh ấy chính là ở quán bar, anh Sư mang theo bọn anh đi vào tìm rất lâu, vẫn không thấy người đâu, cuối cùng kết quả như nào em thử đoán xem?"
Mạnh Khưu haha cười: "Cuối cùng thấy anh Tần Duyệt đang ở trên sân khấu hát, mặc váy màu đen, đội mái tóc giả, nhìn so với nữ còn đẹp hơn, bọn anh không phát hiện ra được."
Lộc Duy ngạc nhiên, có chút tò mò: "Vậy làm sao các anh phát hiện ra anh ấy?"
Lộc Duy rất tò mò, sau khi hỏi xong mới phát hiện vẻ mặt của Lộ Phi và Tần Duyệt không đúng.
Tần Duyệt vội vàng che miệng Mạnh Khưu, dáng người Mạnh Khưu nhỏ, không cao, cúi người cái là tránh được ngay, chen vào tay vịn bên trái của Lộc Duy.
Nói to hết sự thật: "Do anh Lộ Phi bảo cô gái trên sân khấu thật đẹp, eo nhỏ mông to, đi lên vỗ mông anh Tần Duyệt một cái, sau đó bị anh ấy đá xuống.
Anh Tần Duyệt gào lên lưu manh, bọn anh mới biết đó là ai."
"Haha!" Lộc Duy thấy sắc mặt Lộ Phi cứng đờ, cúi đầu uống nước, nghe thấy Mạnh Khưu kể về chiến tích của mình, ngụm nước vừa uống chưa kịp nuột bị phun ra đất, ho sặc sụa.
Trong lòng Lộc Duy cảm thán: Vỗ mông người khác ở quán bar, không hổ danh đệ nhất trai thẳng của Phi Miêu mới có thể làm được.
Cậu liếc nhìn Tần Duyết, phát hiên mặt đối phương đen sì.
Lộc Duy vội vàng pha trò, nói sang chuyện khác.
"Thế, anh Mạnh Khưu còn chơi game không?"
Cậu nói xong, vốn dĩ Mạnh Khưu đang ngồi cười, nháy mắt quay sang nhìn cậu.
Tuy rằng Lộc Duy thấp hơn Đỗ Dật Văn nhưng cậu vẫn cao 1m80, Mạnh Khưu không cao cũng chỉ vừa qua 1m70, lại còn rất gầy nhìn qua rất nhỏ.
Hắn không chớp mắt nhìn Lộc Duy, cậu cảm thấy trên đầu hắn sắp mọc hai cái tai thỏ, còn tưởng tượng cảm giác sờ sẽ như thế nào.
Sau đó nghe thấy Mạnh Khưu trả lời: "Vẫn chơi! Anh sẽ không bao giờ bỏ Vương giả!"
Giọng nói của thiếu niên mang theo sự quyết tâm.
Lộ Phi đang gắp đồ ăn, nghe thấy thế liề giơ đũa lên: "Tôi đồng ý!"
Vừa mới mẻ miệng, Tần Duyệt bên cạnh ghét bỏ trừng mắt với hắn: "Anh mà dám bỏ à? Anh là streamer Vương giả đấy."
Lộ Phi: "..."
Lộc Duy tưởng Lộ Phi là kiểu trai thẳng thô kệch điển hình, lúc này chắc chắn sẽ cãi nhau với Tần Duyệt, nhưng không, ai mà biết đối phương lại bỏ tay xuống, sờ mũi không dám nói nữa.
Thế mà bị một người gầy yế như Tần Duyệt trị.
Lộc Duy đảo mắt nhìn hai người, cảm thấy hai người chắc chắn có mờ ám.
Nhưng không tiện hỏi nhiều, trong lòng rất ngứa ngáy.
Cậu vẫn luôn ngồi nghe mọi người nói chuyên, chưa ăn được miếng nào, Đỗ Dật Văn cầm đũa chung gắp thịt cho cậu, mỗi thứ gắp một ít vào bát cho cậu.
Đỗ Dặt Văn: "Ăn đi."
Lộc Duy gật đầu, ngoan ngoãn ngồi ăn cơm.
Sau đó bắt gặp ánh mắt của Tần Duyệt.
Lộc Duy: "..."
Không hiểu sao lại có cảm giác phát cơm chó cho fans.
Bên tai Lộc Duy như vang lên tiếng hò hét của mọi người.
Da đầu bắt đầu tê rần.
Nhưng cũng may Tần Duyệt chỉ cười nhẹ một cái, không nói gì.
Cho đến khi họ ăn uống xong xuôi, Tần Duyệt lau miệng, nói đến chủ đề chính hôm nay.
"Anh đề nghị, chúng ta xây dựng lại LD Vikey có được không?"
Lúc hắn nói ra, tay Mạnh Khưu cầm đũa hơi run, "loảng xoảng" rơi xuống mâm.
Giống như có người cầm chiếc cồng gõ giữa đêm khuya thanh vắng, âm thanh thấu quang mãng nhĩ.
Mạnh Khưu ngơ ngác nhìn Tần Duyệt: "...Tại sao?"
Tần Duyệt nhíu mày nhìn hắn: "Mạnh Khưu, cậu không muốn sao?"
Mọi người trên bàn đều nhìn Mạnh Khưu, người này vóc dáng nhỉ, nhìn qua là người rất dễ nói chuyện nhưng bây giờ lại rất bướng, "Em không muốn."
Không khí trên bàn như ngưng lại.
...
Lộ Phi nhướng mày nhìn Mạnh Khưu, không ngờ hắn sẽ nói ra lời này.
Mày Tần Duyệt nhăn càng sâu: "Cậu..."
Mạnh Khưu ngắt lời hắn: "Ngay xưa, chúng ta đến đường cùng chỉ còn duy nhất một đường để đi, đó là trở thành bá chủ Esports.
Vì thế mỗi người chúng ta đều rất nỗ lực tập luyện, muốn giành chức vô địch cuối năm.
Cuối cùng cũng thành công...nhưng sau đó mọi thứ đã đống bang rất lâu rồi."
Hắn lẩm bẩm, cúi đầu, dáng người hơi khom xuống, nhỏ giọng nói: "Bây giờ chúng ta quay lại, liệu còn có cơ hội không?"
Mạnh Khưu nói xong, mọi người đều im lặng.
Hắn cúi đầu nhìn mâm trước mắt, nói tiếp: "Anh Phi có gia cảnh tốt, chơi thể thao điện tử bởi vì yêu thích.
Anh Tần Duyệt cũng thế, nhưng em không được như vậy..."
Tay hắn đặt ở cạnh bàn nắm chặt, "Em rất muốn kiếm tiền, còn phải nuôi dương ba mẹ.
Bây giờ em có mở một quán net, làm ăn cũng khá tốt, nếu em quay lại tham gia KPL, em..."
"Đủ rồi!" Tần Duyệt lạnh giọng ngắt lời hắn: "Anh tôn trọng quyết định của cậu."
Lộc Duy chưa từng thấy Tần Duyệt tức giận, bây giờ giọng nói của hắn lạnh bang, mặt tỏ ra khí lạnh, khí chất không thua gì Lộ Phi bên cạnh: "Là anh làm khó người khác, nếu không muốn thì đừng tham gia."
Sắc mặt Mạnh Khưu trắng bệch, cắn chặt môi không nói lời nào.
Bầu không khí trong phòng rất căng thẳng.
Lộc Duy đang định nói phá vỡ bầu không khí căng thẳng, bỗng cửa phòng có người đẩy ra.
Không đợi cậu nhận ra là ai, thấy phía sau truyền đến giọng nói thanh lãnh: "Mạnh Khưu không chủ kiến không phải ngày một ngày hai, cậu tức giận với nó làm gì."
Sau đó cửa bị đẩy ra, một người dáng thon dài mặc áo kaki, đeo kính mắt màu bạc bước vào.
Lông mày và đôi mắt của thanh niên dài, khi mọi người nhìn vào rất sắc bén.
Anh ta đang cầm một chiếc Laptop trên tay.
Thanh niên đẹp trai, cả người tỏ ra lạnh lùng, dáng người cao gây càng thêm rõ ràng.
Khi hắn bước vào, liếc mặt nhìn về phí Lộc Duy, sau đó nhìn sang Đỗ Dật Văn rồi gật đầu với hai người, Hắn đi tới chỗ ngồi không quá xa Lộc Duy, để máy tính ghế bên cạnh rồi ngồi xuống.
"Ý của Mạnh Khưu là chúng ta có thể không thể đi được quá xa.
Dù sao..." Hắn nhìn vào mắt Mạnh Khưu, "Dù sao, mọi người khong còn đủ năm người như trước."
Thanh niên nhìn về phía Tần Duyệt: "Cậu muốn xây dựng lại LD, là muốn làm gì, năm nay tham gia KPL à?"
Tần Duyệt nhướng mày, tỏ ra khi thế nói: "Nếu tôi đúng thì sao."
Thanh niên mở máy tích, xoay màn hình về phía Tần Duyệt: "Năm nay KPL bắt dầu cuối tháng này, không tính những con ngựa ô đen sẽ xuất hiện năm nay, tổng cộng có mười hai đội nổi tiếng trong nước.
Trước đó sẽ có vòng loại ở các khu vực tỉnh, bây giờ bắt đầu sẽ không kịp.
Chò dù có đủ năm người, thì lấy cái gì để thi đấu với mọi người đây?"
"Hàn Tranh," Tần Duyệt gọi tên thanh niên, nhíu mày nói: "Chúng ta có thể."
Lộc Duy nhìn màn hình máy tính Hàn Tranh, trên đó liệt kê tên các đôi sẽ tham gia KPL, toàn là những đội mạnh, và kết quả thi đấu tổng hợp trong bảng Excel.
Ở phía dưới bảng, có thống kê các chỉ số KDA, biểu đồ vàng, nhìn như biểu đồ phân tích tài chính GNP.
Tận tâm tổng hợp lại như này mà bảo không muốn tham gia à.
Lộc Duy chớp chớp mắt, nhìn sườn mặt lạnh lùng của Tần Duyệt đang lớn tiếng nói với Hàn Tranh.
Hàn Tranh: "Chúng ta có thể? LD thành lập như thế nào, bởi vì có Quốc Phục đường giữa Lộc Sư.
Chúng ta là đội hình thi đấu xoay quanh đường giữa, phải có một pháp sư đường giữa làm trung tâm, bây giờ không có anh ấy, chúng ta không còn mũi nhọn trung tâm thì làm sao đánh với đội khác?"
Hàn Tranh phân tích từng đội nổi tiếng hiện tại của KPL, bọn họn hoàn toàn không có hi vọng.
Tần Duyệt im lặng lắng nghe.
Sau khi hắn nói xong, Tần Duyệt đột nhiên cười.
Hàn Tranh: "?"
Tần Duyệt: "Cậu không biết vì sao tôi có thể thấy LD Vikey có thể trở lại sao?"
Hàn Tranh không nói gì, nhìn chằm chằm Tần Duyệt, Mạnh Khưu cũng ngẩng đầu nhìn hắn.
Lộc Duy vẫn yên lặng lắng nghe.
Đột nhiên thấy ánh mắt Tần Duyệt dừng trên người mình.
Cậu chưa kịp phản ứng lại, nghe thấy Tần Duyệt bỗng nhỏ giọng xuống, dịu dàng nói: "Bởi vì, chúng ta đã tìm được một người, so với anh Sư còn giỏi hơn, là người kế nhiệm Quốc Phục tất cả tướng đường giữa mới nhất."
Hắn quay đầu nhìn về phía Lộc Duy, ánh mắt lộ ra đắc ý: "Đó là Lộc Duy."
Khi hắn nhăc đến "Quốc phục tất cả tướng đường giữa", Hàn Tranh và Mạnh Khưu ngạc nhỉn, quay sang nhìn Lộc Duy.
Trong mắt Hàn Tranh lộ ra không dám tin.
Giọng nói của Tần Duyệt vượt qua ranh giới của giới tính, khi hắn thong thả nói, giọng sẽ khàn khàn gợi cảm: "Hơn nữa, năm người chúng ta cùng nhau thi đấu, đây không gọi là hợp tác..."
"Phải gọi là hợp lực."
Tần Duyệt đưa tay về phía Hàn Tranh: "Nếu các cậu không tin, chúng ta có thể chơi một ván."
- --
Tác giả có lời muốn nói:
Có khả năng về sau sẽ cho năm người đều livestream.
Hahaha..