Phòng Tổng giám đốc _Mạc thị
-Mạc tổng! Những thứ anh cần đều đang ở đây rồi!
-Để đấy đi! Lát tôi sẽ xem!
Mạc Nhật Nữ lúc này ngồi ở bàn làm việc hai tay cầm hai bản dữ liệu đem ra so sánh. Ở gần đó chiếc ti vi treo tường vẫn đang phát những tin tức liên quan đến thị trường tài chính. Máy tính đặt trên bàn hiện lên những bài báo gần đây liên quan đến Nam Cung gia. Đôi mày nhăn lại lộ rõ vẻ căng thẳng, khuôn mặt điển trai đẹp đẽ lúc trước nay trở nên xanh xao, nhợt nhạt cho thấy hắn mệt mỏi như thế nào; đôi mắt hiện rõ viền đen tố cáo đã rất lâu rồi hắn chưa ngủ đủ giấc.
Mạc Nhật Nữ phải nói đang trải qua một thời gian vô cùng khó khăn. Lo lắng cho Bảo Yết đã không nói, tập đoàn Empire đang gặp khó khăn. Vì bị chính phủ các nước đồng loạt nhắm vào, những kẻ thừa nước đục thả câu cũng liền xuất hiện. Nhật Nữ tất nhiên vì người thương nên vẫn luôn xắn tay vào giúp đỡ, đương nhiên cũng chính vì hắn giúp Nam Cung gia mà phiền toát tới cũng không ít. Cha mẹ hắn cũng đã nói với hắn chuyện này, khuyên hắn đừng nên làm người tốt nhưng tất nhiên Nhật Nữ không chịu thỏa hiệp. Đây không phải là vấn đề làm người tốt hay không, bản thân Nhật Nữ cũng tự biết rằng hắn chẳng phải người lương thiện gì. Nhưng Bảo Yết đã nhờ cậy đến hắn hắn nhất định dốc đến hơi sức cuối cùng. Hắn biết cô ở đâu đây ngoài đó cũng chẳng dễ dàng, thậm chí tính mạng cũng có thể bị đe doạ. Vậy nên Nhật Nữ chính là muốn khi cô trở về có thể thả lỏng thở phải một hơi cảm kích nhìn hắn chứ không phải lo lắng để rồi lại lao lực. Cô chính là kiểu người thích vơ hết việc về mình, Nhật Nữ thầm nghĩ đến điều đó mà cố gắng mà quên rằng chính bản thân hắn cũng là một người như vậy.
Làm việc cùng một lúc vì hai công ty nên lượng công việc của hắn tăng gấp đôi công thêm phiền phức kéo tới trở thành gấp 3 gấp 4. Mọi thứ đổ dồn khiến hắn chưa lúc nào được nghỉ ngơi tử tế. Người trợ lý thấy hắn như vậy cũng có một chút thương cảm nói:
-Mạc tổng! Nghe nói Nam Cung chủ tịch đã quay trở về rồi ngài đâu cần giúp bọn họ nữa đâu!
Mạc Nhật Nữ vẫn chăm chứ với tài liệu trên tay mắt chưa từng rời đi đáp lại:
-Nam Cung chủ tịch tuy đã trở lại nhưng sức khở ông ấy vẫn rất kém. Chưa nói đến hiện giờ nếu vẫn chưa tìm được cái thứ khiến các nước khát khao kia thì ông ấy vẫn bị kìm kẹp rất nhiều, muốn làm gì cũng khó. Hiện tại điều duy nhất ông có thể làm đó chính là ra mặt để ổn định lại Empire đang hỗn loạn, lấy danh nghĩa chủ tịch để cứu với lòng tin của các cổ đông
Người trợ lý nghe xong liền ngạc nhiên. Đến cả tình trạng sức khoẻ của Nam Cung chủ tịch ra sao tổng giám đốc cũng rõ, chưa nói đến ông ấy trở về có thể làm những gì. Xem ra Mạc tổng giúp đỡ Nam Cung gia vì một lý do nào khác không phải vì lòng tốt. Quan hệ giữa hai bên có lẽ không tầm thường đi (mỗ tui: tất nhiên là không tầm thường rồi. nhà vợ anh ấy mà!!!!). Tuy nhiên kể cả có thế thì gánh vác hai công ty cùng một lúc trên vai một người cũng vô cùng vất vả
-Nhưng chẳng phải Trịnh Hải Bình không muốn ngài tham gia chuyện của Nam Cung gia nữa sao?????
Lúc này tay cầm tài liệu của Nhật Nữ có chút khựng lại nhưng nhanh chóng lại trở về bình thường. Không hiểu vì lý do gì Trịnh tổng không muốn tin hắn. Đã vài lần hắn kêu người tới cảnh cáo nói không cho phép Mạc thị tham gia vào chuyện của Empire. Nhật Nữ đã cố nhiều lần giải thích bản thân không hề có ý xấu, nhưng Hải Bình vẫn kiên quyết phủ nhận. Thái độ của hắn đối với chuyện vô cùng kì quái, dường như hắn đang phản ứng quá mức với chuyện giúp đỡ của Nhật Nữ. ĐIều này khiến Nhật Nữ trong lòng dậy lên cảm giác kì lạ nhưng lại không rõ kì lạ ở chỗ nào. Dự cảm không lành liên tục cảnh báo nhưng hắn quyết định làm lơ nó đi để tập trung việc mình cần làm. Có lẽ là hắn nghĩ quá nhiều đi, Hải Bình là biểu ca của Bảo Yết, nghe nói hai người từ nhỏ đã thân thiết với nhau. Việc hắn lo lắng như vậy cũng là chuyện bình thường. Chỉ là nếu Hải Bình cứ tiếp tục ngăn cản như vậy thì thật khó cho hắn có thể giúp gì nhiều hơn cho Empire. Chuyện này nếu hắn không thể mở lời được thì đành nhờ đương sự vậy.
-Chuẩn bị xe cho tôi!
-Vâng thưa Mạc tổng!
Nhật Nữ tranh thủ sắp xếp lại một ít giấy tờ trước khi ra ngoài. Trong khi đó người trợ lý đã ra ngoài cho chuẩn bị xe. Một lát sau xe đã đỗ chờ trước cửa Mạc thị Nhật Nữ rời khỏi văn phòng xuống chỗ đậu xe và đi tới biệt thự của Nam Cung gia
----------------------------------------------------------------------------------------------------
-Chú, chú còn muốn nhận sự giúp đỡ của Mạc thị đến khi nào?
-Hải Bình con nên bình tĩnh lại! Đợi chú con tốt hơn rồi hai chúng ta sẽ đến nói chuyện mới Mạc tổng sau!
Dạo gần đây không chỉ có Nhật Nữ mà Hải Bình cũng qua lại giúp Nam Cung gia rất nhiều trong khoảng thời gian khó khăn này. Nam Cung phu nhân lúc được Nhật Nữ ngủ lời muốn giúp cũng quên mất nói chuyện này cho Hải Bình biết. Khỏi phải nói một đoạn thời gian về sau hắn mới phát hiện liền cảm thấy tức giận. Nhưng dù cảm thấy thế nào thì đối phương cũng là cô chú của mình, là bậc tiền bối nên không dám làm quá. Chỉ không ngừng bất bình không chấp nhận sự giúp đỡ của Nhật Nữ.
Nam Cung phu nhân trấn an cháu trai mình. Chỉ nghĩ chắc do bản thân không nói với nó chuyện này nên nó mới phản ứng như vậy. Với lại nghĩ lời Hải Bình bà thấy cũng rất đúng. Bởi vì hồi trước chồng bà chưa có về nên trong lúc bí bách mới nhờ cậy thêm Mạc tổng, một mình Hải Bình gánh vác bà cũng thấy không nỡ. Chưa nói đến chính con gái mình đã mở miệng nhờ cậy nên bà mớ để mặc. Nhưng hiện tại chồng bà về rồi thì tiếp tục mặt dày nhờ cậy người ra bà thực sự không muốn. Chuyện của Bảo Yết hồi trước cũng khiến Mạc Nhật Nữ bận tâm nhiều rồi. Bọn họ còn chưa thể có cơ hội trả ơn đâu.
Hải Bình nghe cô nói vậy tâm tình cũng buông xuống thoải mái mái hơn một chút nhưng vẫn khó chịu lên tiếng:
-Con nghĩ cô nên nói rõ với hắn càng sớm càng tốt. Tránh cho đêm dài lắm mộng, Con một chút cũng không tin hắn ta. Trên đời này không có ai không công làm bất cứ việc gì cả, nhất là đối với một con quỷ hút máu trên thương trường như hắn.
-Con nói vậy cũng không nên đâu!
Nam Cung chủ tịch ngồi gần đó bây giờ mới mở miệng nói. Cả ba người gồm Nam Cung chủ tịch với phu nhâ cùng Hải Bình đang ngồi ở phòng khách lớn. Bên cạnh cũng chủ có một vị bác sĩ trung niên đang đo các chỉ số sức khoẻ của Nam Cung chủ tịch. Thấy cháu trai đánh giá người một cách phiến diện như vậy ông mới đành lên tiếng:
-Nếu Mạc tổng có ý đồ gì thì ra tay từ lâu rồi chứ không phải mất công như bây giờ. Bản thân ta cũng biết không ai làm không công cho nhau cái gì nhưng là Bảo Yết đã lên tiếng nhờ anh ta. Nam Cung gia chúng ta sau này vượt qua khoảng thời gian này cũng vẫn phải quay lại trả ơn. Con dù không tin nhân phẩm của anh ta thì cũng nên tin tiểu Yết chứ. Ta tin nó luôn biết nhìn người để nhờ cậy.
Hải Bình nghe vậy không thể phản bác lại, tâm tình bỗng chốc lại có chút khó chịu. Đúng lúc này một người hầu đi vào phòng khách cũng kính nói:
-Thưa chủ tịch, có Mạc tổng tới tìm ngài!
-Hắn ta tới làm cái gì nữa!?!