Lâm Mộc Báo Thù

Chương 520: Uông sư cũng đứng chờ ở một bên




Thực lực của anh tất nhiên cao hơn ba người đó tuy nhiên, ban đầu đối mặt với thế bị ba người họ bao vây, Lâm Mộc vẫn có chút thất thế, cánh tay cũng bị trầy xước khá nhiều.  

Đây chính là hệ quả của việc anh thiếu kinh nghiệm thực chiến, đặc biệt là kỹ năng cận chiến của anh vẫn còn nhiều thiếu sót.  

Mặc dù cảnh giới và thực lực rất quan trọng nhưng kinh nghiệm chiến đấu thực tế cũng không thể xem thường.  

Advertisement

Trong trường hợp thực lực của hai bên không quá chênh lệch thì bên nào có nhiều kinh nghiệm chiến đấu hơn sẽ có xác suất dành chiến thắng sẽ nhỉnh hơn.  

Kinh nghiệm thực chiến quả là thứ không thể coi thường.  

“Kinh nghiệm chiến đấu, đây là thứ mình cần phải trau dồi nhiều.” – Lâm Mộc lẩm bẩm.  

Thông qua trận chiến này, Lâm Mộc đã nhận ra sự thiếu sót của bản thân xem như nhận được một học giá trị, bên cạnh đó nó cũng góp phần giúp Lâm Mộc gia tăng kinh nghiệm thực chiến.  

Nguyên nhân cánh tay anh bị thương chính là vì kinh nghiệm chiến đấu của anh còn nhiều thiếu sót, lại còn chủ quan, xem thường thủ đoạn của địch.  

Những sai lầm mắc phải hôm nay, những trận đấu sau này anh sẽ chú ý không để tái diễn nữa! Vì vậy, bị mất tý máu và mấy miếng da xem như cũng xứng đáng.  

Lần này, nếu anh không nhận ra được thiếu sót của bản thân, có lẽ những cuộc giao chiến sắp tới, gặp lại đối thủ dùng lại thủ đoạn tương tự có thể anh không chỉ bị thương mà thậm chí có thể mất mạng!  

Ai cũng phát triển từ những bước nhỏ, trong quá trình này nhất định phải trải qua thật nhiều va vấp thì mới có đủ trải nghiệm để thành công, đặc biệt là con đường tu sĩ này.  

Trận đấu hôm nay,  Lâm Mộc không sử dụng Chí Tôn Tích một cách triệt để nhưng vẫn có thể chiến thắng, đây là điểm khiến anh rất hài lòng.   

Cuộc giao đấu này còn giúp Lâm Mộc nhận ra một điều nữa, đó là trong chiến đấu không phải chỉ cần có sức mạnh cơ bắp mà còn phải dựa vào đầu óc nữa.  

Bên trong biệt thự Chung gia!  

Con gái Chung Hào đã xuất viện, hiện đang ở nhà dưỡng thương.  

Cô ta đã mất một ngón tay nhưng không tìm lại được nó, tiếp tục ở lại bệnh viện cũng không có cái gì để nối lại, thật là vô dụng!  

Chung Hào và Chung Nguyệt vẫn còn ngây ngô chờ đợi kết quả ở phòng khách.  

Hai cha con bọn họ mở một chai rượu vang đỏ xa xỉ, vừa nhâm nhi vừa chờ đợi tin tốt từ Tiên Hạc võ quán.  

Uông sư cũng đứng chờ ở một bên.  

Bọn họ vì tránh hiềm nghi nên không dám đến hiện trường xem trực tiếp cuộc chiến mà chỉ dám ngồi đây chờ đợi tin tức.  

“Ba, chuyện này thật sự sẽ thành công tuyệt đối chứ?” – Chung Nguyệt nói.  

Uông sư nói: “Chung tổng, Chung tiểu thư cứ yên tâm, ba vị cường giả Linh Ý Cảnh cùng xuất thủ, đừng nói Lâm Mộc mới đạt Linh Ý Cảnh trung kỳ, dù cậu ta có đạt đến Linh Ý Cảnh đỉnh phong cũng không thể lấy một địch ba. Tôi cam đoan chắc chắn cậu ta sẽ mất mạng!”  

“Tốt!” – Chung Nguyệt nở nụ cười.