Lâm Mộc Báo Thù

Chương 367: 367: “anh Biết Tu Hành Giả Ư”





Dù sao anh ra tay giết người cũng coi như lội vào vũng nước đục này rồi, đương nhiên phải nắm rõ tình hình chứ nhỉ?
Người đàn ông trẻ bắt đầu kể lại: “Tôi âm thầm điều tra riêng một chuyện, lần tới tận gốc thì phát hiện ra chuyện này có dính dáng đến Khô Lâu Hội, tổ chức này che giấu rất tài, những người hay biết nội tình vô cùng ít, Khô Lâu Hội không hề đơn giản đâu.”
Advertisement
“Tôi lần theo manh mối để theo dõi thì bị Khô Lâu Hội phát hiện ra, bọn chúng lập tức truy sát tôi, sau đó những gì phát sinh thì hai người cũng thấy cả rồi đấy.”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull.

Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.org.

Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Lâm Mộc hỏi: “Rốt cuộc Khô Lâu Hội làm cái gì, có gốc gác gì? Bọn người này hành sự bá đạo là thế, kẻ nào chống lưng cho chúng?”
“Những gì tôi tìm hiểu được chỉ là phần nổi của tảng băng chìm, nhưng tôi có thể đoán được bọn Khô Lâu Hội này không đơn giản, sau lưng chúng chắc hẳn dây dưa đến nhiều chuỗi lợi ích.

” Người đàn ông trẻ nói.


Anh tan nói tiếp: “ n nhân, cũng may hồi nãy anh đã diệt sạch đám người truy sát.”
“Chỉ cần tôi không nói ra, Khô Lâu Hội sẽ không biết anh cứu tôi, chuyện này sẽ không liên lụy tới anh nữa, cho nên anh không cần lo lắng.”
“Có điều thân thủ của ân nhân quả thực khiến tôi kinh ngạc không thôi, lẽ nào ân nhân là một Tu Hành Giả?”
“Anh biết Tu Hành Giả ư?” Lâm Mộc kinh ngạc.

“Tôi biết, còn từng gặp rồi, nói vậy ân nhân là Tu Hành Giả thật hả?” Người đàn ông trẻ nhìn Lâm Mộc.

“Không giấu gì anh, tôi chính là một Tu Hành Giả.” Lâm Mộc đáp.

“ n nhân, tôi là Lâm Hạo Quân, không biết ân nhân tên gì.” Người đàn ông trẻ nói.

“Tôi là Lâm Mộc.” Lâm Mộc đáp.

“ Ân nhân Lâm Mộc, hồi nãy anh nói vội tham gia buổi đấu thầu, không rõ là buổi đấu thầu gì vậy?” Lâm Hạo Quân hỏi.


Lâm Mộc không nghĩ ngợi gì nhiều, bèn nói sơ qua chuyện tham gia đấu thầu lần này của Trần Uyển Nhi.

“Đây là vụ làm ăn đầu tiên mà Trần Uyển Nhi – bạn của tôi cần giao dịch khi tới Thành phố Thân Giang, chuyện lần này khá quan trọng với cô ấy.” Lâm Mộc nói.

“Đơn làm ăn này không lớn, tuy giá trị lên tới một tỷ nhân dân tệ, nhưng lợi nhuận thực tế sau khi trừ chi phí có lẽ chỉ rơi vào khoảng 30 đến 50 triệu nhân dân tệ.

Muốn có được lợi nhuận này còn yêu cầu tất cả các bước thực thi phải thuận lợi suôn sẻ.

” Lâm Hạo Quân nói.

“Ồ, anh cũng hiểu rõ việc kinh doanh nhỉ, tôi chỉ nói sơ qua mà anh có thể tính được lợi nhuận cơ à?” Lâm Mộc kinh ngạc.

“Tôi khá rành chuyện kinh doanh ở Thành phố Thân Giang mà.” Lâm Hạo Quân cười đầy tự tin.

Lúc Lâm Mộc đưa anh ta tới bệnh viện tư ở Quận An Đông đã là 12h đúng.