Lâm Mộc Báo Thù

Chương 228: 228: Nước Xa Không Cứu Được Lửa Gần





Điện thoại bị tắt ngay.

Chỉ vừa mới nghe được cuộc đối thoại của hai người đàn ông kia, gần như Lâm Mộc đã có thể kết luận, Thẩm Tịch Dương đã gặp chuyện rồi!
"Đáng chết!"
Advertisement
"Lương Siêu, nhất định tên khốn khiếp đó!"
"Đây là mày đang tự tìm chết đấy!"
Lâm Mộc nhìn điện thoại, trong đôi mắt đen nháy của anh đã bùng lên lửa giận!
Chỉ vì vừa nãy Lâm Mộc đã nghe được mấy chữ Khách sạn Kim Loan’.

Cộng thêm những việc hai ngày này Thẩm Tịch Dương gặp phải, Lâm Mộc đã đoán ra được Thẩm Tịch Dương xảy ra chuyện chín chín phần trăm là do Lương Siêu làm, dù sao khách sạn Kim Loan cũng là khách sạn nhà Lương Siêu.

"Lâm Mộc, có chuyện gì xảy ra vậy?" Trần Uyển Nhi thấy Lâm Mộc đột nhiên biến thành dã thú phát cuồng, cô giật mình hỏi anh.


" Uyển Nhi, tôi mượn xe một chút, tôi phải nhanh chóng trở về Ninh Đô!" trong hai con ngươi của Lâm Mộc đã có tơ máu nổi lên.

"Đến Ninh Đô? Được! Tôi sẽ thay đổi tuyến đường ngay, tôi đi chung với anh!"
Trần Uyển Nhi dứt lời, nhanh chóng nhấn ga, chiếc Panamera của cô lập tức lao vút về phía Ninh Đô.

Thậm chí cô cũng không hỏi nhiều rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Mặc dù xe đang lao nhanh đến Ninh Đô, nhưng trong lòng Lâm Mộc cũng biết rõ, nếu thật sự là do Lương Siêu làm, nếu anh ta thật sự muốn làm gì đó thì chỉ sợ lúc anh đuổi tới Ninh Đô thì đã muộn mất rồi.

Nước xa không cứu được lửa gần.

Thế là Lâm Mộc vội vàng ấn gọi cho Giám đốc Mai.

"Sở cao nhân." Điện thoại rất nhanh đã được kết nối, giọng điệu cung kính của Giám đốc Mai vang lên.


"Giám đốc Mai, hiện tại tôi có một chuyện rất quan trọng muốn nhờ ông giúp!" giọng điệu Lâm Mộc cũng rất vội vàng.

"Sở Cao nhân, có việc gì cậu cứ việc sai bảo!" Giám đốc Mai nói.

"Ông lập tức huy động toàn bộ lực lượng có thể huy động trong thời gian ngắn nhất, rồi chạy tới khách sạn Kim Loan, xông vào lục soát toàn bộ khách sạn và đưa Lương Siêu và Thẩm Tịch Dương ra ngoài, nếu bắt được Lương Siêu, lập tức khống chế anh ta rồi chờ tôi đến xử lý."
Giọng nói của Lâm Mộc lạnh lẽo thấu xương: "Nhớ kỹ! Ông nhất định phải nhanh! Ai dám ngăn cản ông làm việc, cho dù có thân phận gì đi chăng nữa cũng phải giải quyết hết, ông phải làm bằng bất cứ giá nào!"
"Sở cao nhân yên tâm, tôi sẽ đi làm ngay lập tức! Tôi nhất định sẽ dùng toàn lực để ứng phó!" Giám đốc Mai ở đầu bên kia điện thoại cũng có thể cảm nhận được lửa giận và sự lo lắng của Lâm Mộc.

Giám đốc Mai vừa mới nghe Lâm Mộc nhắc tới cái tên Thẩm Tịch Dương, ông ta liền biết chắc là Thẩm Tịch Dương xảy ra chuyện.

Hôm nay Lâm Mộc đã nhờ ông ta tìm Thẩm Tịch Dương giúp anh, nên đương nhiên ông ta nhớ rất rõ cái tên Thẩm Tịch Dương này.

Giám đốc Mai đoán chắc rằng Thẩm Tịch Dương chính là bạn gái của Lâm Mộc.

Bạn gái Lâm Mộc xảy ra chuyện, đối với Giám đốc Mai mà nói chắc chắn là chuyện lớn.