Lâm Mộc Báo Thù

Chương 1002




Thẩm Trạch Thiên đứng cạnh lập tức lên tiếng: “Tiểu sư đệ, tuy cậu không nhận được phần thưởng bí mật, nhưng anh nghĩ trước biểu hiện xuất sắc của cậu, Minh chủ nhất định sẽ dành tặng cậu chút lợi ích đấy.”  

Phó minh chủ Hồ cũng cười nói: “Không sai, tôi có thể nói cho cậu biết, Minh chủ muốn gặp riêng cậu vì có chuyện tốt dành tặng cậu!”   

“Thật sao?” Lâm Mộc cười toe toét, lòng khấp khởi mong chờ.  

Advertisement

Khi anh gia nhập liên minh, đại nạn đã bạo phát, Minh chủ luôn trấn giữ Đế Đô từ ngày đó, cho nên Lâm Mộc mãi chưa có dịp được thấy mặt ông cụ.  

Cuối cùng cũng có cơ hội gặp Minh chủ rồi!  

“Lâm Mộc, nếu hôm nay cậu không bận gì thì tôi có thể đưa cậu đi ngay!” Phó minh chủ Hồ nói.  

Advertisement

“Được!” Lâm Mộc lập tức đồng ý.  

Đương nhiên anh nóng lòng muốn biết chuyện tốt đang chờ đợi mình.  

“Được, tôi đưa cậu đi ngay bây giờ!” Phó minh chủ Hồ nói.  

Sau đó hai người họ rời đi.  

Phó minh chủ Hồ lái xe đưa Lâm Mộc tới Đế Đô.  

Xe thuận lợi tiến vào thành phố.  

Dù thời buổi loạn lạc, Đế Đô vẫn là mảnh đất phồn hoa.  

Sau một giờ chạy xe trong thành phố, chiếc xe tiến vào một biệt thự.  

Trong phòng khách biệt thự.  

Phó minh chủ Hồ dẫn Lâm Mộc bước vào.  

Vừa liếc mắt, Lâm Mộc đã nhìn thấy một người đàn ông mặc đạo bào, khí độ phi phàm ngồi trên sofa phòng khách.  

Lâm Mộc đoán, người này chính là Minh chủ.  

“Minh chủ, tôi đưa Lâm Mộc tới rồi!” Phó minh chủ Hồ nói.  

“Tham kiến Minh chủ!” Lâm Mộc lập tức hành lễ.  

Minh chủ ngẩng đầu nhìn Lâm Mộc nói: “Lâm Mộc, biểu hiện của cậu ở khảo nghiệm Nghị Trưởng khiến tôi quá đỗi bất ngờ, có thời gian tham ngộ cảnh giới và tích lũy dần, cậu nhất định sẽ trở thành trụ cột trong liên minh chúng ta!”  

“Minh chủ quá khen!” Lâm Mộc mừng rơn.  

“Lâm Mộc, nghe nói dạo trước cậu tới Thiên Khung Phái vì muốn mua Tử Huyền Thiết  hả?” Minh chủ hỏi.  

Lâm Mộc ngẩn người: “Minh chủ.... sao... sao người biết?”  

Lâm Mộc không ngờ ông cụ lại hỏi chuyện mua Tử Huyền Thiết.  

“Tôi muốn biết đương nhiên có cách