*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bố cục của buổi giao lưu bắt tay rất đơn giản, ba tấm ván cao bằng nửa người được đặt trực tiếp trên sân khấu, các thực tập sinh sẽ đứng phía sau tấm ván kia, trong khi người hâm mộ thì đứng ở phía bên kia để bắt tay họ. Đợi đến khi đứng sau tấm ván, Đồng Quyện mới phát hiện ra cái này cao hơn thắt lưng của anh, cánh tay vừa vặn có thể đặt ở trên đó.
“Chung Diệc có tới không vậy?” Bùi Tư Nhiên khua tay múa chân rồi nhìn về phía cậu ta.
Chung Diệc hừ một tiếng, đáp, “Xem thường ai đó hả?”
Sơ Phương An nói: “Thế thì em đừng có kiễng chân nữa.”
“Ai kiễng chân?” Chung Diệc tức giận đấm Sơ Phương An một cái, “Ngày nào cũng chỉ biết nói xấu em, anh đúng là antifan số một của em đúng không.”
Sơ Phương An ôm lấy chỗ mình vừa bị đấm, đáng thương đáp: “Thế là bây giờ nói sự thật cũng không được nữa sao?”
“Bây giờ chúng ta ra ngoài đánh nhau một trận nhé.”
Chung Diệc vừa dứt lời, đang định đưa Sơ Phương An đi thì được phó đạo diễn kịp thời ngăn lại: “Ông giời con của tôi ơi, người hâm mộ sắp đến rồi! Chú ý hình tượng của mình một chút có được không, không thể để cho bọn họ thật sự nghĩ rằng chỗ chúng ta là trường mẫu giáo được đâu.”
“Đúng vậy, có trẻ con không cơ chứ.” Sơ Phương An rút tay áo của mình lại, “Em chả tính toán với cậu ấy đâu.”
Phó đạo diễn cũng hùa theo: “Ừ ừ ừ, cậu làm vậy đúng lắm.”
Sau đó lại quay sang xoa dịu Chung Diệc, “Cậu cũng đừng tính toán với cậu ấy nữa.”
Sau khi vỗ về hai bên xong, có tiếng đạo diễn truyền ra từ bộ đàm: “Đã chuẩn bị xong chưa? Để tất cả lên đi.”
Phó đạo diễn vội vàng nói: “Xong rồi xong rồi, có thể bắt đầu được rồi anh ơi.”
Đạo diễn: “3, 2, 1, chuẩn bị ——”
Tấm màn bên ngoài sân khấu được kéo sang hai bên, các thực tập sinh lại lần nữa xuất hiện trước mặt người hâm mộ, dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước nhưng mọi người vẫn không kiềm chế được khi nhìn thấy bọn họ, tiếng hò hét cũng bắt đầu vang lên. Trong buổi biểu diễn vừa rồi, ngay cả ở hàng ghế đầu thì fans cũng cách sân khấu đến mấy mét, nào có thể được ở khoảng cách gần như bây giờ.
Buổi giao lưu bắt tay với người hâm mộ này không cần đến Du Nhậm làm dẫn chương trình, mà đạo diễn tự mình ra trận, sau khi kết thúc ghi hình buổi biễu diễn anh ấy cảm thấy mình cũng không còn việc gì, nên sẵn sàng trở thành MC khách mời.
“Xin chào tất cả các bạn fans hâm mộ, tôi là đạo diễn của chương trình One Sixth, rất cảm ơn các bạn đã cổ vũ cho chương trình của chúng tôi.” Đạo diễn trước tiên là cúi gập người chào hỏi, sau đó lại nói, “Buổi giao lưu hôm nay là chúng tôi lâm thời quyết định, vì vậy khâu tổ chức còn nhiều thiếu sót, mong các bạn thứ lỗi.”
“Bây giờ tôi sẽ nói qua về quy tắc, các bạn hãy lắng nghe thật kỹ, lát nữa chúng tôi sẽ thực hiện theo các bước này nhé.”
Đạo diễn hắng giọng một cái rồi tiếp tục: “Lúc trước, khi đi gửi đồ cá nhân, chúng tôi đã phát cho các bạn một con số, một lát nữa lên sân khấu cũng là theo số thứ tự được in trên đó, các bạn chỉ cần theo sát là được, mỗi người có thời gian là mười giây, chú ý đừng chiếm dụng thời gian của những bạn còn xếp hàng phía sau mình nhé!”
“Bây giờ thì bạn số 1 có thể lên sân khấu rồi!”
Bùi Tư Nhiên và Đồng Quyện đứng ở vị trí chính giữa, vị trí thứ chín và thứ mười, trước mắt chưa có ai đến chỗ họ.
Đồng Quyện lần đầu tiên trải qua cảnh tượng như vậy, trong lòng vẫn có chút phấn khích nhưng cũng không dám quá kích động, vì sợ lòng bàn tay đổ mồ hôi, vậy thì ngượng lắm.
Sau một hai phút, cuối cùng người hâm mộ số 1 cũng đến trước mặt hai người.
Người hâm mộ số 1 là một cô gái buộc tóc hai bên, hoa tai là hai quả đào mật đang tung tảy theo từng động tác của cô ấy, đầu tiên cô ấy bắt tay với Bùi Tư Nhiên sau đó mới đến Đồng Quyện.
Dù sao cũng là lần đầu tiên có buổi giao lưu với người hâm mộ, thế nên anh đã rất trịnh trọng gật đầu chào hỏi: “Chào bạn!”
Sau đó còn chủ động vươn tay ra.
Dẫu gì người ta cũng là con gái da mặt mỏng, chuyện như thế này vẫn cần anh chủ động.
Không biết là do hồi hộp hay sao, mà bàn tay của cô gái đứng ở phía bên kia lại khá lạnh.
“Tay bạn hơi lạnh đó!”
Đồng Quyện bắt tay rất đúng quy tắc, chỉ khẽ nắm vào một cái, không dùng nhiều sức. Nhưng bàn tay anh lại sờ rất thích, khớp xương cân đối, không có nhiều thịt mà làn da còn mềm mại, trơn láng.
Người hâm mộ số 1 suýt chút nữa thì rơi nước mắt, khi nhìn thấy sự khác biệt về màu da giữa mình và Đồng Quyện.
Là cô ấy thô quá mà hức hức hức.
Sau khi nguôi ngoai cơn phấn khích, người hâm mộ số 1 không quên khoe thân phận của mình với anh, “Quyện Quyện, mình là fan của cậu đấy.”
“Thật ư?”
“Cậu nhìn cái khuyên tai của mình nè.” Số 1 lắc lắc đầu, “Ai mà đeo cái khuyên này đều là người một nhà.”
Đồng Quyện: “???”
“Cái này mình không kịp giải thích đâu, mình hỏi câu cuối cùng nhé, cậu dùng sản phẩm dưỡng da tay của hãng nào vậy?”
Đồng Quyện ngẩn ra, anh thật sự không trả lời được, bởi vì bản thân thật sự không dùng tới kem dưỡng da tay, trước khi đến thành phố B, khí hậu ở đó rất tốt, không cần dùng đến cái đó, mặc dù sau khi đến thành phố B thời tiết ở đây cũng rất khô, nhưng anh lại không có thời gian để đi mua kem dưỡng da tay, thế nên vẫn luôn không dùng tới.
“Đợi lúc nào mình tìm được loại nào dùng ổn, mình sẽ nói cho cậu nhé.” Đồng Quyện đáp, sau đó lại nhìn về phía cô gái thứ hai, “Chào bạn!”
Nếu không có buổi giao lưu này thì cũng không hay biết, đây là lần đầu tiên các thực tập sinh biết rằng mình cũng có fan boy, mặt ai cũng có những biểu cảm hơi kỳ lạ, nhất là dáng vẻ xấu hổ như dâu mới về của mấy anh chàng đó khi nói chuyện trước mặt Đồng Quyện, biểu cảm của những người khác lại càng lạ lùng hơn.
Một chàng trai mặc áo sơ mi caro đen trắng cùng với đôi mắt kính, có khuôn mặt còn hồng hơn cả quần áo của Đồng Quyện, bởi vì quá căng thẳng nên nói chuyện cứ lắp ba lắp bắp: “Đồng, Đồng Quyện, chào anh, em em là, fan hâm mộ của anh.”
“Chào bạn!” Đồng Quyện bây giờ đã miễn dịch với lời giới thiệu này, anh mỉm cười, bắt tay chàng trai kia, “Cảm ơn vì bạn đã thích mình.”
“Ôi anh cười với em à.” Chàng trai vui mừng đến mức sắp khóc, “Anh đẹp thật đấy, lại tốt bụng hiền lành nữa, em sẽ mãi luôn bên anh.”
Bùi Tư Nhiên đứng bên cạnh tức giận như muốn nổ tung, đàn ông đúng là lũ dẻo miệng, lúc nãy bắt tay với cậu thì mặt lạnh lắm kìa, bây giờ bắt tay với Đồng Quyện lại giả vờ ngây thơ. Hừ hừ, xấu xa!
Sau khi cái màn này cứ liên tục lặp đi lặp lại, bàn tay của Đồng Quyện đã không còn cảm giác, nụ cười cũng trở nên cứng ngắc. Đợi đến số thứ tự thứ 500 thì Đồng Quyện đã cảm thấy mình không ổn nữa rồi, bảo sao tổ chương trình phải kéo dài đến tận hôm nay mới thông báo cho bọn họ. Nếu như được thông báo trước vài ngày, rằng ê-kíp chương trình sẽ tổ chức một buổi giao lưu bắt tay với tận năm trăm người như thế này thì anh nhất định sẽ bỏ chạy cho xong.
Mặc dù các bạn fans đều rất ngoan, nói là chỉ được bắt tay và nói vài câu thôi thì các bạn ấy đều làm theo, cũng không đưa ra yêu cầu quá đáng gì, nhưng liên tục bắt tay với mấy trăm người thì cũng tới công chuyện rồi đó.
Lúc quay lại hậu trường nghe kết quả bình chọn, thắt lưng của Đồng Quyện đều mỏi nhừ, anh phải đỡ lấy lưng mình chậm rãi bước đi.
Khi anh đỡ lấy mình theo cách này, chiếc áo sơ mi rộng rãi ngay lập tức bị tuột ra khỏi vòng eo thon thả.
Bùi Tư Nhiên khẽ mấp máy môi, rồi tiến lên một bước, vòng tay qua eo Đồng Quyện.
Sự đụng chạm xa lạ khiến Đồng Quyện giật mình, lập tức tiến lên một bước, quay lại nhìn Bùi Tư Nhiên, hỏi: “Cậu định làm gì thế?”
Thắt lưng anh hay bị buồn, tự mình chạm vào thì không sao, nếu như là người khác đụng vào thì đúng là có phần không chịu được.
“Đỡ anh.” Bùi Tư Nhiên chớp chớp đôi mắt cún con, khuôn mặt đầy vẻ vô tôi, “Không phải anh mệt rồi sao.”
“Không, không cần đâu.” Đồng Quyện nói, “Để tự tôi là được.”
“Được thôi.” Bùi Tư Nhiên cũng không ép buộc, cậu thả cánh tay đang vòng qua eo của Đồng Quyện ra.
Khi các thực tập sinh trở lại phòng chờ, nhân viên đã sắp xếp sẵn những hàng ghế, trên ghế ngồi của họ ai cũng có một chai nước khoáng ấm và một đĩa kẹo ngậm.
TV ở phía trước mặt đang được bật lên, đạo diễn lấy một chiếc ghế nhựa ngồi ngay bên cạnh, tiếp tục công việc dẫn chương trình của mình: “Các bạn đã làm việc vất vả rồi, tiếp sau đây tất cả không cần phải nói gì nữa, chỉ cần nghe tôi nói là được.”
“Hai lần bỏ phiếu đều đã được kiểm xong, bây giờ chúng ta có thể kiểm tra kết quả được rồi!”
Bảng thành tích được hiển thị trên màn hình và danh sách trống ngoại trừ thứ tự 1 2 3.
“Ở lần biểu diễn này, nhóm giành được vị trí thứ ba là——”
“Nhóm 《Diamonds》với 112 phiếu.”
Các thực tập sinh vỗ tay để bày tỏ sự chúc mừng, nhưng tiếng vỗ tay có hơi thưa thớt.
Sau khi vỗ tay xong, Đồng Quyện và Bùi Tư Nhiên lại quay ra nhìn nhau.
Có vẻ như vụ đánh cược của họ đã thực sự trở thành sự thật.
“Nhóm thứ hai.”
“Là 《Yesterday》với 186 phiếu.”
“Đứng thứ nhất là 《Lost Lover》, 202 phiếu.”
“Trước tiên là chúc mừng các thực tập sinh của 《Lost Lover》, mỗi bạn sẽ được nhận 200.000 phiếu bầu.”
“Tiếp theo, chúng ta hãy xem phiếu bầu của từng cá nhân nhé.” Đạo diễn vừa dứt lời, trên màn hình TV liền chuyển động, trở thành tên của sáu người trong nhóm 《Lost Lover》, nhưng vị trí sau các bảng tên vẫn còn bỏ trống như thường lệ.
“Chúng ta cùng xem theo thứ tự từ dưới lên.”
Vương Nghiên Xuyên 19 phiếu.
Hoắc Khanh Lâm 24 phiếu.
Phương Trần Trạch 28 phiếu.
Trì Niên 36 phiếu.
Còn lại là kết quả số phiếu bình chọn của Tôn Lạc Đệ và Đồng Quyện.
“Vì 500 khán giả cùng lúc phải bình chọn cho mười tám thực tập sinh nên số lượng bình chọn thấp hơn so với hai vòng công diễn trước.” Đạo diễn giải thích, “Cuối cùng thì giữa Đồng Quyện và Tôn Lạc Đệ, ai mới là người có số phiếu cao hơn một chút đây.”
“Xin mời nhìn lên——”
Số phiếu của hai người cùng nhau xuất hiện trên màn hình.
Tôn Lạc Đệ 45 phiếu.
Đồng Quyện 61 phiếu.
“Xin chúc mừng Đồng Quyện đã giành được tổng số 500.000 phiếu bầu.”
Những người hâm mộ có may mắn được tham gia buổi giao lưu đã ra khỏi trường quay, thậm chí còn không đợi về đến nhà đã không nhịn được mà phải đăng tin lên weibo ngay lúc ở trên xe, nhất định phải thông báo với các chị em ở giây phút đầu tiên, để họ gato một chút.
[Huhuhu nói ra thì các cô chắc không tin đâu, nhưng hôm nay tôi đã sờ được tay Quyện Quyện rồi, bảo sao cái chương trình này hot vậy, lại còn giở cái chiêu này cơ mà, tôi điên mất thôi, eo ơi tay Quyện Quyện mềm lắm láng lắm luôn, sờ thích cực ý huhuhu]
[Hời cho tôi quá đi, tôi thật sự muốn được sờ tay bé xinh của Quyện Quyện cả đời]
[Đỉnh lắm bà con ơi, Quyện Quyện người thật ấy vừa trắng vừa gầy, mặt chỉ nhỏ bằng nửa mặt tôi thôi, chẳng có sợi lông tơ nào hết, mắt thì sáng lấp la lấp lánh, đẹp đến mức tôi chịu không nổi luôn đó hức hức]
[Đồng Quyện người thật đẹp đến nỗi tôi chỉ muốn chởi bậy, đúng là vợ tôi rồi!]
[Các thực tập sinh khác cũng gầy lắm, tỷ lệ cân đối nữa, mà hóa ra càng đẹp thì lại càng không ăn hình cơ]
[Bùi Tư Nhiên với Đồng Quyện lại đứng dính vào với nhau, hai người đó đang quen nhau thật đó hả???]
[Vợ ngoài đời đẹp lắm luôn lại dịu dàng nữa, hỏi cái gì cũng đáp, cười ngọt chết đi được huhuhu]
[Mà vợ cứ thơm ơi là thơm ấy, mùi nước hoa như là mùi đào hay sao, thực sự rất tuyệt.]
[??? Gì cơ? Có chuyện gì thế, làm cái gì vậy?]
[???????Dám mở buổi giao lưu bắt tay sau lưng chúng ta ư??????]
[Đệch, tôi cũng muốn được sờ tay vợ, đáng ghét]
[?? Đề nghị các chị em tham gia buổi bắt tay kia tự động bỏ theo dõi siêu thoại đi nhé, nơi này đã không còn chứa nổi các cô rồi]
[Ôi tại sao có chuyện tốt vậy mà không nói với tôi??? Ghét thế nhỉ]
[Mie, đọc xong đống repo này chua quá.jpg]
[Bí Đỏ biết chơi thật, biết là lần này ít tiết mục biểu diễn nên mới nghĩ ra cái trò này đấy, mỗi người có thể bắt tay trong vòng mười giây mà ở trường quay có đến năm trăm người, mỗi người đều được bắt tay hết, các thực tập sinh cũng kính nghiệp thật sự, đến tôi đã là số bốn trăm mấy rồi nhưng mà càng về sau lại càng mệt hơn, thế mà các cậu ấy vẫn giao lưu với chúng tôi rất tận tâm.
Trước tiên là nói về vụ chiều cao, các bạn thực tập sinh đều không thấp đâu, thậm chí còn rất cao nữa là đằng khác.
Filter của chương trình cũng không phải là quá đáng, bởi vì người thật họ đã vậy rồi á nên không có mấy khác biệt, chỉ là ai đã gầy còn gầy hơn, mà ai đã tinh tế lại càng tinh tế hơn một chút.
Tôi là fan của Quyện Quyện, mà thậm chí cũng tính là fan cp của Bùi Đồng, mối quan hệ của hai người đó tốt thật đấy, trước mặt người khác mà vẫn thì thà thì thầm, đúng là được cảm nhận tận mắt nó cũng khác lắm chị em ạ.
Mà “em gái” người thật ý siêu trắng, da siêu đẹp, hơn nữa lại còn nhỏ nhắn, đến lượt của tôi thì tay em bé đã sưng lên rồi, còn đỏ nữa cơ, nhưng mà em ấy vẫn rất kính nghiệp huhuhu.
Lúc tôi nói tôi là người hâm mộ của em ấy, ẻm còn hỏi tôi sao không đeo hoa tai đào mật, bởi vì phía trước có người chị em nào đó nói với em ấy là ai đeo cái khuyên tai đó thì đều là fans của Quyện Quyện.
Em bé nói chuyện nhẹ nhàng lắm, lại như đang thủ thì thủ thì với mình, trên người còn thơm ơi là thơm, ôi cái hương đào thơm khiến người thấy dễ chịu ý. Haizz, đúng là hời cho Bùi Tư Nhiên quá.
Tóm lại khi được chiêm ngưỡng em bé, đồng thời được sờ TAY XINH của ẻm (cái gì quan trọng mình phải viết hoa lên), tôi nhất định sẽ có trách nhiệm với ẻm, từ này về sau Đồng Quyện chính là vợ của tôi! Ở đây tôi cũng khuyên các chị, nhất định phải được nhìn thấy người thật của em bé một lần, rất xinh đẹp, rất tuyệt vời, như búp bê á, so với ẻm thì tôi đúng là chẳng giống con gái tẹo nào luôn huhuhu]
[Đáng ghét, tôi nhất định phải biết được Đồng Quyện người thật đẹp đến mức độ nào]
[Tôi đã không còn tò mò nữa rồi, vì dù sao mỗi ngày tôi đều được ôm ẻm ngủ đó]
[??? Người đâu, bảo cô gái này tỉnh lại đi]