Làm Bạn Giường Với Đối Tượng Liên Hôn

Chương 72: Tẻ nhạt




Những thông tin mà Tô Điềm lấy được từ bà Phương đã giúp cô có đủ vốn liếng để đoán ra được gia cảnh của Quý Sở Yến.
Bà Phương có nói, trước kia cha của Quý Sở Yến từng là người phụ trách Bảo tàng ở Thành phổ B. Bây giờ ông đã nghỉ hưu, thành lập ở ngoại ô thành phố S một đại viện, chuyên trồng cây nuôi cá, làm viện dưỡng lão cho người giả.
Bà Phương còn nói, Quý Sở Yến và bạn cùng lớp đại học của anh đã cùng nhau hùn vốn mở một công ty, quy mô không hề nhỏ. Nhưng mà theo như lời mẹ. anh nói thì gần đây hình như tình huống của công ty anh không được ổn cho lắm.
Bây giờ Tô Điềm mới hiếu được tại sao dạo này Quý Sở Yến lại bận rộn như thế.
Thế là, thừa dịp chị Maia gọi Bạch Hạo Phiên vào phòng giao việc thì cô nhân cơ hội lôi điện thoại di động ra, trong giờ làm mà nhắn tin nói chuyện riêng.
Cô mở Wechat, tìm đến tên của Quý Sở Yến.
Cô nhìn chảm chẵm vào ảnh đại diện của anh, đột nhiên rơi vào trầm tư.
Lần cuối cùng bọn họ nói chuyện cách đây một tháng trước, Quý Sở Yến nói: “Anh phải tới Newyork công tác một thời gian” Cô trả lời: “Biết rồi”
Một đoạn đối thoại tẻ nhạt và vô vị.
'Vậy bây giờ cô phải nói gì đây?
Tô Điềm không quá muốn thừa nhận, nhưng mà cô thực sự có chút quan tâm đến Quý Sở Yến.
Vì để che giấu chút tâm tư này, cô nghĩ ngợi nửa ngày mới nhắn tin:
“Em sắp hói đầu vì công việc rồi. Cuối năm vất vả quá... Anh cũng thế à?"
Đúng vậy, trước tiên phải chứng minh bản thân mình đang gặp phải áp lực công việc cường độ cao, như thế nhắn tin mới có thể thu được sự tán đồng của Quý Sở Yến, qua đó biết đâu lại tìm hiểu được công ty của Quý Sở Yến dạo này đang xảy ra chuyện gì.
Tô Điềm hài lòng nhấn nút gửi.
Cũng không lâu lắm, Quý Sở Yến đã trả lời cô:
“Anh vẫn ổn.”
Một câu ngắn gọn mà xúc tích, lời ít ý nhiều. Tô Điềm đọc xong thì lập tức Ìu xìu rụt vai xuống. Cô còn đang chán nắn nghĩ kế hoạch nhắn tin hỏi thăm của mình thất bại rồi thì bỗng nhiên Quý Sở Yến lại gửi một tin nhắn thoại tới.
Tô Điềm lập tức ngẩng đầu lên, căng thẳng nhìn bốn phía: Các đồng nghiệp đang bận việc riêng của họ, Bạch Hạo Phiên vẫn đang trong phòng chị Maia- Mọi thứ đều rất an toàn.
Thế là, cô giống như một tên trộm, lén lút lấy tai nghe trong túi ra, định nghe tin nhẳn thoại Quý Sở Yến gửi tới.
Nhưng mà, cô không cẩn thận ấn luôn vào nút phát, tai nghe còn chưa kịp lôi ra thì một giọng nam trầm ấm và từ tính đã vang lên khắp văn phòng.
"Mệt lắm không? Buổi tối anh đưa em ra ngoài thư giãn một chút”
Giọng anh nhẹ nhàng và sâu lắng, hơi thở tầm thấp như phóng điện, nghe như tiếng thở ngay găn bên tai,
Gương mặt Tô Điềm nháy mắt đỏ bừng, cô cứng ngắc ngẩng đầu lên, cả người như hóa đá tại chỗ.
Chị Maia, Bạch Hạo Phiền, cũng toàn bộ các. đồng nghiệp kế toán và thu ngân đều đang nhìn chằm chằm vào cô, trên mặt viết rõ ràng bốn chữ "Ăn dưa xem kịch.”