Viên Viên ba tuổi đang xem video trong máy tính.
Đôi mắt to tròn đầy ngưỡng, mẹ thật giỏi.
Sau khi xem xong bộ phim mà mẹ đóng, Viên Viên lại mở một video phỏng vấn, đúng lúc là đang đặt câu hỏi về bố.
Khuôn mặt nhỏ không vui, khuôn mặt nhăn nhó tỏ vẻ không vui.
Ồ, nếu không phải là đang xem mẹ mình, thì cô bé không muốn coi đâu.
Cô bé bĩu môi mở Weibo.
Cuộc phỏng vấn này đăng trên Weibo đã được ba năm trước.
Đó là một lời mời phỏng vấn vài tháng sau khi nhận được giải thưởng Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất của Liên hoan truyền hình.
Trong video, phóng viên trông bình tĩnh, bỏ đi thái độ kiêu ngạo và làm việc nghiêm túc với cuộc phỏng vấn này.
Cô theo bản thảo đã chuẩn bị, đầu tiên giới thiệu ngắn gọn về Nguyễn Tĩnh, và sau đó bắt đầu làm việc.
Phóng viên: Chị Tĩnh, trong một vài năm qua, ấn tượng sâu sắc nhất của bạn là gì?
Tĩnh Tĩnh: Kiếm tiền không dễ.
Phóng viên: ...!
Bạn có thể nói về việc đóng phim không?
Phóng viên: Trong thời gian đóng phim chị cũng đã làm việc với nhiều đạo diễn, bộ phim nào ấn tượng và khó quên nhất?
Tĩnh Tĩnh: "Ấn tượng nhất là bộ phim《Ám sát》, không thể nào quên là phim truyền hình《Tinh hỏa 》.
Cả tổ phỏng vấn ngay lập tức cảm động đến phát khóc, cuối cùng cũng có câu trả lời bình thường.
Phóng viên: "Ồ? Tại sao bộ phim 《Ám sát》 lại ấn tượng nhất? Điều gì khiến cô khó quên nhất trong phim truyền hình《Tinh hỏa 》?
Tĩnh Tĩnh: Bởi vì đoàn làm phim 《Ám sát》 quá dè xẻn khi mua một bữa trưa, đoàn làm phim 《Tinh hỏa 》 lại cho thêm tiền.
Phóng viên: ...!
Phóng viên suýt tí nữa không giữ được bình tĩnh, mãi đến một lúc lấy sau mới lại trạng thái bình thường, tiếp tục phỏng vấn.
Phóng viên: Có khá nhiều ngôi sao nam hợp tác với cô.
Ai cô đánh giá cao nhất?
Tĩnh Tĩnh: Đỗ Diệc Thành và Liên Hàn.
Đôi mắt của phóng viên phát sáng, nội tâm gào thét muốn hỏi đến mấy tin đồn xấu kia có phải thật không?
Phóng viên: Tại sao lại thế?
Tĩnh Tĩnh: Khi tôi nghèo đến mức không có cơm ăn, chính anh Thành đã giới thiệu cho tôi công việc mới.
Và Hàn ca, đã ủng hộ công việc livestream của tôi gần 10 triệu, số tiền rất lớn và thành công thu hút sự chú ý của tôi.
Phóng viên: …..
Làm thế nào cô ấy lại có thể cư xử giống một ngôi sao nghèo khổ như vậy?!! Cô ấy không thể nói điều gì khiến mình khó xử với để chia sẻ với những ai quan tâm cô ấy sao???
Phóng viên: Tĩnh Tĩnh, tất cả chúng ta đều biết rằng chị và bạn trai của bạn đã kết hôn, điều gì của anh ấy là hấp dẫn nhất đối với chị?
Tĩnh Tĩnh: Anh ấy có tiền.
Phóng viên: Lợi thế lớn nhất của điều đó là gì?
Tĩnh Tĩnh: Anh ấy có rất nhiều tiền.
Phóng viên: Điều tuyệt nhất trong cuộc sống là gì?
Tĩnh Tĩnh: Anh ấy sẽ kiếm được nhiều tiền.
Phóng viên: ...!
Tiền, tiền, cô ấy không thể cứ trả lời như vậy được đâu! Nói tình yêu đẹp ra sao không được hả? Cô có thể không thể tiếp tục cuộc phỏng vấn này không!
......!
"Viên Viên, con không thể nhìn máy tính cả ngày như vậy, không tốt cho mắt con đâu." Một giọng nói quen thuộc và dịu dàng vang lên sau lưng cô bé, cô nhảy xuống ghế và chạy đến bên cạnh, ôm lấy chân anh và hét lên.
"Bố Bạch, bố đến rồi sao.
Thật lâu rồi, con không gặp bố."
Lý Niệm Bạch cúi xuống ôm mặt, hôn khuôn mặt tròn nhỏ của cô bé: "Là bố không tốt, dạo này bố bận quá.
Bùi Viên Viên là cháu gái đầu tiên, sau nhiều thế hệ sinh ra toàn cháu trai của Bùi gia.
Vì vậy tất cả những người lớn tuổi và thành viên của Bùi gia đều vui vẻ.
Mỗi khi rảnh rỗi xong việc, họ thích chạy về nhà Bùi Dĩ Mặc.
Có vài người rất vô sỉ chạy thẳng đến "mượn" mang về nhà một khoảng thời gian, không khí trong nhà rất vui vẻ, cuối cùng con dâu của con dâu của bà ngoại có thể sinh con gái.
Ông nội Bùi suốt ngày ôm đi khoe khoang, muốn Nguyễn Tĩnh dẫn theo Viên Viên tham gia chương trình tạp kỹ mới nhất của Star TV "Home has a baby".
Có thể nói rằng, trong khoảng thời gian này cơ hội Lý Niệm Bạch gặp cô bé chắc chắn là rất hiếm.
Tuy nhiên, Viên Viên lại rất thích Lý Niệm Bạch.
Lần đầu tiên cô bé biết nói, nhìn thấy Nguyễn Tĩnh liền hét lên "Ma ma", sau đó quay đầu lại và phớt lờ sự háo hức trên khuôn mặt Bùi Dĩ Mặc, nhìn thẳng vào Lý Niệm Bạch, hét lên với giọng nói chậm chạp.
"Ba ba" vấn đề này luôn khiến Bùi Dĩ Mặc luôn tìm cơ hội kiếm chuyện với Lý Niệm Bạch.
"Bố Bạch, con muốn gặp mẹ."
Bàn tay tròn mũm mĩm nắm lấy cổ áo của Lý Niệm Bạch và nhìn anh chằm chằm.
Trái tim của Lý Niệm Bạch mềm đi ngay lập tức.
Được, bố sẽ đưa con đến gặp mẹ.
Thật sự? Viên Viên rất thích bố Bạch nha!
Viên Viên vùi đầu vào vòng tay của Lý Niệm Bạch, mặt cô bé lộ ra một nụ cười thỏa mãn.
Mẹ thực sự rất tuyệt vời, dạy cô cách giao tiếp để có thể đạt được mục tiêu, và chắc chắn, mẹ nói là đúng.
Lý Niệm Bạch dẫn cô bé đi đến , phim trường, Nguyễn Tĩnh đang quay bộ phim "Hàng trăm triệu người chồng mua một tặng một: Nữ đại gia hống hách của nữ tổng thống."
Lúc Lý Niệm Bạch đến Nguyễn Tĩnh đang nghỉ ngơi.
Nói về bộ phim này, vì mang thai bất ngờ, cô đã tạm dừng quay,sau đó vì những lý do khác nhau, cô đã trì hoãn cho đến bây giờ.
Khi thấy Nguyễn Tĩnh, cô bé rất phấn khích và gọi to: "Mẹ ơi, mẹ ơi."
Nguyễn Tĩnh không ngờ con gái sẽ xuất hiện ở đây, bước tới ôm cô bé ra khỏi vòng tay của Lý Niệm Bạch.
Ẵm cô bé lên, lặng lẽ nhìn ngắm, hài lòng, lúc nhỏ béo tròn một chút mới đáng yêu.
Không giống như tên nhóc bánh bao kia, chỉ vì để theo đuổi “thần tiên tỷ tỷ” của mình, lại học người ta giảm cân.
Lý Niệm Bạch nhẹ nhàng nhìn Nguyễn Tĩnh, cố ý lờ đi trái tim đang đập “thình thịch” trong lồng ngực, giúp cô sắp xếp quần áo và nói: "Con bé đã không gặp em lâu lắm rồi, nó nhớ em rất nhiều, nên anh đưa nó đến."
Cách đó không xa, Bùi Tiền không nhịn được muốn cháu gái mình.
Sau khi nhìn thấy khuôn mặt dịu dàng của Lý Niệm Bạch, ông không thể không giúp con trai của mình được trông chừng con dâu và cháu gái được.
Ông lặng lẽ gửi tin nhắn cho Bùi Dĩ Mặc và vội vàng đứng dậy.
"Viên Viên, con có nhớ ông nội không!"
Khi Bùi Dĩ Mặc vội vã đến trường quay thấy Lý Niệm Bạch, đúng là âm hồn bất tán, đứng bên cạnh Nguyễn Tĩnh, cảm thấy chướng mắt!
Anh mỉm cười và bước lên.
"Vợ."
Cô lặng lẽ nhìn anh ta và nói, "Sao anh lại đến đây?" Sau đó nhìn sang Lý Niệm Bạch ngoan ngoãn đứng một bên, khóe miệng kéo lên, cô biết, là Bùi Tiền nói cho anh, thật là.
Lý Niệm Bạch vẫn mỉm cười với khuôn mặt vẫn bình tĩnh không thay đổi.
"Anh Bùi, anh đến rồi." Rồi anh nói với Tĩnh Tĩnh và Viên Viên: "Anh trở lại làm việc đât.
Vẫn còn nhiều công việc chưa xử lý xong, mọi thứ bận rộn lắm."
Nguyễn Tĩnh kết thúc cảnh quay của mình, ôm con gái và cùng Bùi Dĩ Mặc về nhà.
Khuôn mặt tròn trịa của cô bé không vui và đánh Bùi Dĩ Mặc vài lần: "Bố là người cha xấu, sao bố lại đối xử với bố Bạch như vậy, huhuhu."
Bùi Dĩ Mặc đón cô bé từ tay của Nguyễn Tĩnh, không vui nói: "Tĩnh Tĩnh, Viên Viên lại mập lên rồi, lần sau hạn chế bồng nó nhé, nặng quá không tốt cho em."
Điều này làm làm cho cô bé tức giận không thèm khóc nữa, nắn bóp khuôn mặt của anh: Bố mới mập, cả nhà bố mới béo! Mình ghét bố ghét bố, mẹ ôm ôm.
"Con gái, mẹ sẽ luôn ôm con, đừng lo lắng về bố con.
"
Nguyễn Tĩnh hôn khuôn mặt tròn nhỏ, liên tục lườm Bùi Dĩ Mặc, "Anh nói gì, con béo ở đâu?" Béo một chút như thế mới đáng yêu!
"Cô chăm sóc nó đi." Đưa cô bé cho cô bảo mẫu, để bảo mẫu chăm sóc, sau đó Bùi Dĩ Mặc xoay người ôm Nguyễn Tĩnh: "Tĩnh Tĩnh, em nhanh chóng tìm một người vợ cho Lý Niệm Bạch đi, đã lâu như vậy mà không lập gia đình, muốn đào góc tường sao!"
"Đây là một vấn đề cấp bách." Nguyễn Tĩnh nhìn thấy khuôn mặt anh không hài lòng của Bùi Dĩ Mặc, nhón chân lên hôn anh: "Ba mẹ hanh ta ban đầu cũng thúc giục anh ta kết hôn, đến bây giờ hoàn toàn mặc kệ, hơn nữa đã đem toàn bộ tinh lực đều đầu tập trung ở Viên Viên.
A Mặc, Viên Viên thật là không ngờ tới, mới ba tuổi lại là một tiểu phú bà.”
"Sao, em thích điều này.
"Anh lườm cô."Nhà của chúng ta bây giờ nhiều nhất chính là tiền."
"Sao anh không nhìn xa một chút, A Mặc." Nguyễn Tĩnh mỉm cười, "Sau khi con bé lớn lên, cần có nhiều tiền để chi tiêu, phải không? Còn kết hôn, sinh con lại càng sử dụng nhiều tiền hơn, phải không? Còn bánh bao nhỏ nữa." Nguyễn Tĩnh nói, khuôn mặt của cô ấy đã trở nên nghiêm túc hơn.
"Bánh bao về sau còn kết hôn sinh con cũng cần tiền.
Hơn nữa anh xem tin tức, có người không cẩn thận sinh bốn, năm đứa con, thậm chí mười một đứa đều có, nếu về sau đụng tới loại tình huống này, tiền trôi theo nước, sao lại không lo "
Này, tính hơi xa rồi.
Sau khi hai người lăn lộn vào buổi tối
Nguyễn Tĩnh khịt mũi và hỏi: "Nghe quản gia nói Cố Trình đã chạy về nhà được vài ngày?" Chà, Nguyễn Tĩnh thừa nhận rằng cô không thích vị công tử thay người yêu như thay áo này.
Người ta nói rằng sau khi ly hôn Lương Lạnh, anh ta thay đổi bạn gái thường xuyên hơn.
Trong số những người anh ta quen, có những nữ sinh viên đại học mới chỉ 18 tuổi.
Khi nghe được cô ngay cả ý nghĩ giết anh ta cũng có.
"Ừ." Bùi Dĩ Mặc lấy ngón tay cuốn tóc Nguyễn tĩnh, mới vừa trải qua sự việc không thể miêu tả kia, thanh âm khàn khàn: “Ly hôn sau ba năm, cậu ta rốt cuộc phát hiện chân ái của mình là Lương Lạnh, kêu anh giúp cậu ta đem chồng hiện tại của Lương Lạnh đuổi ra Đế Đô, muốn một lần nữa theo đuổi Lương Lạnh." Nguyễn Tĩnh trông có vẻ bị sốc: "Ly hôn ba năm mới phát hiện người ta là tình yêu đích thực của mình, anh ta có vấn đề về trí não hả???"
Sau đó, cô nhìn Bùi Dĩ Mặc nhẹ nhàng nói: "Đừng đồng ý anh ta.
Em không muốn điều đó."
"Tất nhiên là không." Anh hôn lên trán Nguyễn Tĩnh.
"Cậu ta tự làm tự chịu.
Làm sao anh lại có thể giúp cậu ta? Lương Lạnh hiện đang rất hạnh phúc với chồng mới, Cố Trình lây chuyển cô ấy là điều không thể."
Nguyễn Tĩnh yên tâm nằm xuống.
Ai lại sẽ từ bỏ tình yêu cả đời của mình, có người đàn ông sưởi ấm cô đơn, lại quay sang yêu một người chồng cũ? Đây không phải là tiểu thuyết!
Nguyễn Tĩnh nghỉ ngơi một chút, lại nói: "A Mặc, Viên Viên đều ba tuổi, chúng ta lại sinh thêm một em gái hoặc em trai đi, anh xem Bùi Ngôn Cảnh cùng chị Từ đều sinh hai đứa "
Bùi Dĩ Mặc sắc mặt biến đổi, rầm rì nói: “chuyện đó không phải chúng ta nói rồi sau, có Viên Viên là đủ rồi.”
Anh thật sự là không muốn một đứa nữa.
Nguyễn Tĩnh bình thường đều đem toàn bộ tinh lực đặt ở trên người Viên Viên, lại thêm một đứa nữa nhà này anh còn địa vị sao!
"Vậy được rồi, chờ anh thì nghĩ thông suốt, chúng ta lại sinh một đứa."
Bùi Dĩ Mặc vui vẻ, trong lòng nghĩ hắn đời này tuyệt đối sẽ không ngốc thêm một lần nữa đâu.