Lạc Trần

Chương 115




Tội lỗi, ruồng bỏ, cầu xin, tha thứ... Nữ nhân kia nhẩm lại những từ này, ánh mắt hơi suy tư.

Chủ nhân của bức thư hiển nhiên đã phạm vào điều sai trái , sau đó bị Thiên Sứ ruồng bỏ, hắn đã cầu xin và được tha thứ sao? Nếu đã được tha thứ ,vậy tại sao những người nơi này lại bị bẻ gãy cánh ? Hơn nữa... những kẻ này không phải Thiên sứ thuần túy...

- Thiếu một người.

Ở phó bản Thiên Đằng Chết có một người ngồi ở chủ vị, nhưng nơi này không có.

- Đúng rồi ha, thiếu lão boss đó.

Số 6 gật đầu phụ họa, tuy rằng trí nhớ số 6 không tốt lắm ,nhưng đi phó bản kia lại đặc biệt nhớ rõ, ai bảo lúc đó qua phó bản đặc biệt khó chứ.

- Có cần trở lại phó bản đó rồi kéo lão boss đến đây không?

Số 6 hỏi.

- Không cần.Tôi có cách.

Nữ nhân lên tiếng.

Sau đó cô xoay ngón tay út của một bức tượng, nhưng không có gì thay đổi.

- Nhìn thử đi.

Nam nhân liếc mắt nhìn qua cô gái bị hóa đá.

Lúc này mọi người mới nhớ , cô gái kia chạm vào tượng thì hóa thành đá, còn nữ nhân này xoay ngón tay của tượng, nhưng bây giờ vẫn bình yên.

- Trong những bức tượng này có một nơi có thể động đậy, đây có lẽ là manh mối.

Nữ nhân kia phủi phủi tay, nhìn những người còn lại.

- Nhưng nếu không cẩn thận thì sẽ giống như cô ta?

Số 6 liếc mắt nhìn bức tượng .

- Đương nhiên.

Nữ nhân kia gật đầu.

Mọi người tự giác đi tìm manh mối trên những bức tượng.

Nhưng thứ này có chút khó khăn, dùng ngoại lực thì không ảnh hưởng, phải đích thân chạm vào mới xác định được thật giả, nếu là thật còn tốt, là giả liền bị hóa đá...

Không phải ai cũng có con mắt tinh tường và may mắn, rất nhanh, một nửa người liền hóa thành những bức tượng trắng toát.

Những người khác chủ liếc qua, sau đó tiếp tục tìm kiếm manh mối trên bức tượng, không để ý đến máu từ con ngươi của một đọa thiên sứ vẫn đang chảy ra, vệt máu đỏ tươi lăn từ khóe mắt đến vạt áo, sắp rơi đến đất...

"Cạch"

Trước khi giọt máu rơi xuống đất, bức tượng cuối cùng cũng tìm được sơ hở.

Mặt đất bắt đầu nứt ra từng khe nhỏ, lan từ trung tâm ra mọi hướng, giữa điện mọc lên một cột thạch cao trắng, trên cột là một đôi cánh nửa trắng nửa đen...

Đôi cánh từ từ xoay vòng, càng lúc càng nhanh...

Nhưng mọi người chẳng kịp nhìn kỹ thì đã bị truyền tống đến tầng tiếp theo.

Con ngươi Thương Huyền bỗng tắt ngấm.

Liên Tư Vũ bên cạnh nhanh tay đỡ lấy hắn, nhưng khi tiếp được, tinh thần lực của y bỗng chấn động, sau đó không báo trước mà tấn công Thương Huyền.

[Đinh! Xét thấy Túc Chủ giết nhân vật quan trọng! Tiến hành kéo ngược!]

...

Lại là tầng 35.

Liên Tư Vũ quan sát xung quanh một chút, tùy tiện chạm vào bức tượng bên cạnh.

[ Đinh! Xét thấy...]

Liên Tư Vũ mở mắt, lại chạm lần nữa.

Lặp đi lặp lại n lần, đến khi Lan Tước không nhìn được nữa, y giật tay Liên Tư Vũ, kéo người vào không gian hệ thống, để lại một đám người vẫn ngẩn ngơ.

- Lan Tước, là ngươi động tay động chân?

Biết mình bại lộ, nhưng Lâm vẫn rất bực.

- Tiểu Trư Trư! Anh thật ngốc! Không phải hắn thì không được sao?! Không phải là cùng một dữ liệu ảo thôi sao?!

- Không giống, còn có, ta không phải là "tiểu trư trư".

- Anh ngốc như vậy! Không phải lợn thì là gì?!

- Rồng.

-...

- A! Anh có thể đừng làm tôi tức thêm được không?! Anh có biết giá trị tình cảm của anh đã dao động rồi không?! Anh có biết nó nghĩa là gì không?!!!! Anh thích, thậm chí là yêu một kẻ không có thật!!! Anh có nghĩ ra hậu quả không?!!!!! Ban đầu thấy anh là người có tâm sát đá nhất! Sao bây giờ...

-...

Liên Tư Vũ im lặng.

- Anh !Anh !!! Tức chết tôi!!!! Tại sao phải cứng đầu cố chấp như vậy chứ!!!

- Không phải ngươi cũng như vậy sao?

Liên Tư Vũ thản nhiên hỏi.

-... Nhưng ít ra người tôi yêu là một con người chân chân thực thực.

Lan Tước nhỏ giọng.

Liên Tư Vũ im lặng không nói.

- Haizzz, anh vi phạm quy ước, chuẩn bị chịu phạt chưa?

- Bắt đầu đi.

Liên Tư Vũ nhàn nhạt nói ra ba chữ, khi ra tay giết "Thương Huyền ", y đã biết sẽ bị Lan Tước phạt.

- Ừ.

Có chút hương vị nghiến răng nghiến lợi.

Lan Tước và Liên Tư Vũ ra khỏi không gian hệ thống, trở về thế giới thực.

Trong khoang giả lập, con ngươi như hỏa diễm mở ra.

[ Trừng phạt đếm ngược, 3,2,1 Tinh!]

Sau một âm thanh chói tai, tinh thần của Liên Tư Vũ được dịch chuyển tới một không gian tối tăm trôi nổi.

Hình phạt thì tạm thời không tiết lộ, tóm lại không lâu sau Liên Tư Vũ vẫn được thả ra, nhìn qua cũng không giống hình phạt thể xác, nhưng mà tinh thần cực kì uể oải , khi nhìn không gian sau lưng liền tràn đầy chán ghét.

- Lần sau có thể đổi hình phạt không?!

- Không thể nha, nếu không anh sẽ không nhớ kỹ a~

Lan Tước cười đến thập phần thiếu đánh.

- À, vốn dĩ muốn anh tiến vào thế giới ảo để tiêu hao tinh thần lực nhưng tư liệu của anh cho thấy khi tiến vào các thế giới, tinh thần lực hỗn loạn sẽ bình ổn lại, thậm chí đang dần trưởng thành và tinh chuẩn hơn, nếu không có gì bất ngờ, vị diện cao cấp hơn sẽ có tác dụng lớn hơn, anh thấy thế nào?

Liên Tư Vũ hơi khựng lại. Thảo nào dạo này tinh thần lực rất ít thoát khỏi khống chế...

- Những người khác thì sao?

- Không phải ai cũng là quái vật như anh, tinh thần lực của bọn họ khi vào thế giới ảo thì đang dần tiêu tán, không đến chục thế giới liền dùng hết tinh thần lực, trở thành người thường. Đế quốc đã làm tư liệu cá nhân cho bọn họ, họ có thể ra ngoài sáng rồi.

- Vậy đi vào những vị diện cao cấp khác đi.

-... Được.

Thật lâu sau, Lan Tước mới đáp lời.

***

Linh Lan Hoa : Huhuhuhu, vị diện thứ chín ban đầu thiết lập là thời tinh tế, nhưng viết được 3 chương liền không tài nào nghĩ ra tình tiết, sau đó đổi thành hiện đại, viết được 2 chương rưỡi liền... cuối cùng đổi thành cổ đại.QAQ