Đã qua giờ hợi, trong thành cấm đi lại ban đêm, ba người ra khỏi tiểu các, ban đêm gió mát hiu hiu, Bạch Lạc Tích càng cảm giác cực kỳ vui sướng, từ khi hồi kinh đều là một mình uống rượu, hôm nay chuyện này ngược lại là lần đầu tiên, cùng so với thảnh thơi của Bạch Lạc Tích, Tiểu An đã gấp không xong.
"Điện.. Tiểu thư, ngài làm sao uống nhiều như vậy!" Tiểu An tiến lên đỡ lấy Bạch Lạc Tích.
"Rượu gặp tri kỷ ngàn chén ít, đại ca, nhị ca chúng ta ngày khác tụ nữa."
"Được, vậy thì ở đây cáo biệt." Hai người khác hiển nhiên cũng là say rồi, từng người lên xe ngựa.
"Điện hạ, đã cấm đi lại ban đêm rồi, chúng ta đi đâu a?" Tiểu An thở dài.
"Trở về!" Bạch Lạc Tích tùy ý trả lời.
"..."
Tiểu An bất đắc dĩ, mấy ngày nay đều ở trong hoàng cung, nhưng bây giờ đã cấm đi lại ban đêm, hẳn là không vào được.
"Hồi phủ." Tiểu An quay về phu xe nói ra.
Cửa phủ đệ.
"Ngài trở về rồi?" Quản gia ra ngoài đón lấy.
"Mau tới giúp đỡ một chút." Bạch Lạc Tích đem toàn bộ trọng lượng đặt ở trên người Tiểu An, người sau đã sắp ngã xuống.
"Ba canh giờ trước trong cung người đến triệu Điện hạ tiến cung dùng bữa." Lão quản gia đỡ lấy Bạch Lạc Tích, lo lắng nói ra.
"..."
Tiểu An nhìn trạng thái của Bạch Lạc Tích, bất đắc dĩ nhìn về phía lão quản gia.
"Một canh giờ trước lại tới truyền lời, nói hoàng thượng ở thư phòng chờ Điện hạ." Lão quản gia tiếp tục nói.
"Điện hạ." Tiểu An nhẹ giọng kêu Bạch Lạc Tích.
"Hả?"
"Hoàng thượng triệu ngài tiến cung."
"Đi thôi." Bạch Lạc Tích quay người, loạng chòa loạng choạng đi đến bên ngoài phủ.
"..."
Tiểu An chỉ có thể bước nhanh đuổi tới.
Hoàng cung.
"Hoàng thượng, đây là canh hạt sen Ngự Thiện Phòng mới vừa làm xong." Cung nhân đem bát đặt lên bàn.
"Lấy ra ngoài." Tiêu Yến đem tấu chương ném ở trên bàn, lạnh lùng mở miệng.
"Vâng." Cung nhân sợ đến liền vội vàng đem bát lấy đi, một khắc cũng không dám trì hoãn.
Vinh Thiển thấy Tiêu Yến một bộ dáng vẻ người sống chớ gần bất giác buồn cười, vốn là hôm nay Tiêu Yến tâm tình rất tốt, chuẩn bị một bàn món ngon muốn cùng Bạch Lạc Tích dùng bữa, không nghĩ tới mấy phiên mời cũng không thấy bóng người, cho nên có cảnh tượng một mặt âm trầm phê duyệt tấu chương hiện tại.
"Hoàng thượng, Điện hạ mấy ngày nay đều ở trong cung, hôm nay đi ra ngoài du ngoạn, trở về muộn chút.." Vinh Thiển nỗ lực khuyên.
"Ra ngoài." Tiêu Yến khẽ ngẩng đầu, hạ lệnh trục khách.
"..."
Vinh Thiển thấy thế chỉ có thể khẽ mỉm cười, lui ra ngoài điện.