Lạc Tích

Chương 32




Tiểu An bưng canh hạt sen mới vừa nấu xong, bước qua cầu khúc cành liễu lung lay, xuyên qua hành lang, dọc theo hoa viên tiếp tục tiến lên, một chòi nghỉ mát tao nhã hiện lên ở trước mắt, một trận gió nhẹ lướt qua, hoa rơi bay bay, có vài mảnh rơi xuống trên người Bạch Lạc Tích, tóc đen như mực, hoa Lê như tuyết, trắng đen rõ ràng thật là đẹp đẽ.

"Hoàng thượng, Điện hạ, đây là canh hạt sen mới vừa nấu xong." Tiểu An đem bát đặt ở trên bàn đá.

"Ăn ít đồ trước, chút nữa tiếp tục." Tiêu Yến nhìn Bạch Lạc Tích vùi đầu khổ học đối diện.

"Vâng."

Người sau ngẩng đầu bưng lên bát ngọc một bên, trong lòng không khỏi phiền muộn, mấy ngày trước đây cùng Tiêu Yến nói muốn tìm sư phụ giảng dạy một chút, lúc đó cô đầy miệng đáp ứng, không nghĩ tới ngày thứ hai đợi được không phải Đại Học Sĩ, lại là bản thân Tiêu Yến, lý do dĩ nhiên là cũng tìm không ra người thứ hai học sâu biết rộng nữa, người biết được tình hình chính trị đương thời đến. Thế là có cảnh tượng vừa rồi, mấy ngày nay sau khi hạ triều, Tiêu Yến cũng sẽ ở chòi nghỉ mát phê tấu chương, chờ Bạch Lạc Tích hoàn thành nhiệm vụ ngày đó, điều này cũng để Bạch Lạc Tích tính cách hiếu động thực tại khó chịu một lần.

"Hoàng thượng, bản này đã sao chép xong rồi, người xem một chút." Bạch Lạc Tích đặt chén trong tay xuống, đem giấy tràn ngập chữ viết phía trên hai tay đưa tới.

"Ừm, đọc một lần." Tiêu Yến tiếp nhận liếc mắt một cái, tùy ý dặn dò.

"..."

Bạch Lạc Tích chỉ sao chép một lần, vừa rồi lại uống bát canh hạt sen, từ lâu nhớ không hết.

"Huh?" Đợi một lúc, Tiêu Yến ngẩng đầu nhìn nàng.

"Chuyện này.. Ta còn phải học một lần." Bạch Lạc Tích cuống quít cúi đầu.

Hôm nay học không xong cũng không cần xuất cung. "Tiêu Yến cầm lấy tấu chương lạnh lùng mở miệng.

" Vâng."Bạch Lạc Tích nhỏ giọng đáp lại, liếc mắt nhìn về phía Tiểu An, người sau trả cho nàng một ánh mắt không thể ra sức.

Hết chương 32