Lạc Thiên Ký

Chương 91: Uy lực trận pháp




Lại nói về tình hình chiến trận, Gần như toàn bộ 2000 Kiếm Ngư bị vây khốn trong trận pháp. Chỉ có một số nhỏ yếu Kiếm Ngư vì tốc độ không tốt mà tụt về sau nên không bị vây nhốt mà thôi. Cái pháp trận tàn phá này quả thật không thể cường đại thế nào mà thắng ở một chữ rộng, quả thật con mẹ nó tác dụng của trận pháp này cực rộng bán kính lên tới 2 dặm, linh thạnh tiêu hao mỗi canh giờ là một vạn nếu hoạt động hết công suất của 81 kỳ trận hiện nay. Vậy nhưng hiệu quả thì rất đáng đồng tiền bát gạo, nhất là đối phó yêu thú ngu ngơ như hải thú vậy.

Trận pháp nổi lên, chưa nói đến sát trận, chỉ ảo trận và khốn trận đã làm lũ Kiếm Ngư tơi bời rồi, nếu Tu sĩ nhân loại bị vướng vào trận này thì trúc cơ căn bản rất ít bị ảnh hưởng bởi Mê Trận. Nhưng những con hải yêu linh trí thấp, thần thức nhỏ yếu đáng thương, đến cả như Mĩ Nhân Ngư còn bị mất phương hướng một khắc thời gian thì đừng nói đến lũ Kiếm Ngư tinh hạch kì hay khí mạch kì. Chúng tán loạn bơi khắp nơi trong trận pháp như ruồi bọ không đầu. Mất phương hướng, bị cô lập, không thấy đồng bạn... trước mắt lúc thì băng sương tuyết địa, lúc thì hỏa vũ đầy trời, khi thì ma đầu ngàn trừợng đang thò tay bắt đồng bạn mà nhai rau ráu. Thật đáng thương cho lũ Kiếm Ngư chịu dày vò về tinh thần đến vậy.

Sau khi hoảng loạn đến tột cùng đó là thần hồn tan vỡ, công kích tứ phía nổi lên, đối với những con Kiếm Ngư thì giờ đây cả thế giới là kẻ thù của bố... vậy bố hủy diệt hết.

Bên trong cùng của trận pháp, nơi cửa sinh môn, toàn bộ Chiến Đường há hốc mồm nhìn cảnh tượng Kiếm Ngư chém giết lẫn nhau, lũ Cua thì phun bong bóng bọp bọp mà bàn tán với nhau: “ giờ mới biết nhá.. cá ngu hơn cua..... tao cũng thấy vậy.. ngày xưa toàn nghĩ cua ngu hơn cá mà..... nhìn con cá béo mập kia xem chỉ cách chúng ta một đoạn mà không bơi thẳng... rẽ rồi... lại rẽ.... đâm vào con cá khác rồi.... siêu ngu mày nhỉ.... đồng ý... siêu ngu.... tao về lần này dạy lại con cái... cá rất là ngu... cua thông minh.... chuẩn cmnr.... ngon”. Đồng bạn nhân tộc tu sĩ hắc tuyến đầy đầu cố nén cảm giác muốn ném mấy con ngốc cua này vào pháp trận cho chúng nếm thử tư vị.

Thế nhưng sát trận có thể tổn thương trúc cơ, diệt sát luyện khí tu sĩ nhân tộc lại chẳng mấy hiệu quả với yêu thú, bản thân chúng phòng ngự cực cao hiệu suất sát trận giết Kiếm Ngư còn không bằng Kiếm Ngư tự sát hại nhau. Phát hiện điểm này Liễu Thu Thủy trực tiếp tắt mẹ nó sát trận tiết kiệm linh thạch. Đúng là mỗi loài đều có đặc thù, nhân loại nghe thấy sát trận thì sợ sun... bảo bảo, yêu tộc đụng mê trận như thỏ đụng sài lang.

Một canh giờ trôi qua, tổn thất 5000 linh thạch 2000 đầu Kiếm Ngư chả còn mấy con, sát trận mới là cái tàu há mồm nuốt linh thạch at tắt nó đi tiết kiệm được quá bán. Trong pháp trận chỉ còn lại Mĩ Nhân Ngư đang ngẩn ngơ mất hồn nhìn đồng tộc xác chết ngả nghiêng rơi rụng đầy đất, máu tanh nhiễm đỏ một hải vực. Còn lại bên người nàng chỉ còn lại 13 tinh hạch Yêu Kiếm Ngư tổn thương chồng chất. Lúc này mê trận cũng tắt đi, chỉ để lại khốn trận có tác dụng trói buộc di chuyển, hay là giảm vận tốc, cấm không v.vv... Nhìn một đoàn nhân tộc giáp mão kín người tạo hình khủng bố đang cưỡi trên mình một đám Cự Giải hung thần ác sát tiếp cận. Mĩ Nhân Ngư cũng như toàn bộ số Kiếm Ngư còn lại lòng chìm tới đáy, tuyệt vọng vô cùng.

“ Ta là Mĩ Thanh Toa, thống lãnh Kiếm Ngư quân phòng ngự bên giới Tây Nam của Giao quốc hải tộc, các ngươi dám giết ta không sợ gây chiến tranh hai tộc ư” Mĩ Nhân ngư bình lại khiếp sợ vội vàng truyền thần niệm, hành động này khá là nhân cách hóa. Thế nhưng lại là hành động thiếu sáng suốt, đánh đến lúc này toàn Kiếm Ngư quân gần như bị diệt, nếu Mĩ Nhân Ngư không nói ra chỗ dựa thì có lẽ vì yêu thích nhân tài mà nàng được Càn Khí Môn giữ lại mạng sống, thế nhưng khi nàng nói ra thì vấn đề lại thành nghiên trọng hóa. Mà nhân loại lại có một câu rất nổi tiếng “ giết người diệt khẩu”

Đáp lại Mĩ Nhân Ngư là một mệnh lệnh lạnh lùng từ Hạ Hầu Uyển Vân, nó chỉ có mỗi một chữ “ Sát”. Tiểu Sư Thúc ham chơi nhưng khi làm chánh sự cũng rất là tập trung, sau khi ra lệnh là nàng dẫn đầu xông về phía Mĩ Nhân Ngư. Hạ Hầu Uyển Vân giáp mão kín thân, tay trái là ngụy pháp bảo dạng khiên được làm từ mai của cự Giải, tay phải là chiến chùy nanh sói ngụy pháp bảo. Tốc độ của nàng cực nhanh, không hiểu nàng tu công pháp bá đạo ra sao mà tốc độ phải ngang như thần thông thuấn di của Lạc Thiên thế nhưng khoảng cách di chuyển cực xa và mỗi lần tạm đừng giữa hai lần di chuyển cực nhanh, nói tóm lại tốc độ của nàng cực bá đạo nhưng không dành để trốn chạy mà dùng để nhanh nhất tiếp cận đối thủ chơi bài vật lộn.

Mĩ Nhân Ngư thân là thống lãnh một quân cũng không phải tay mơ, phi kiếm nơi tay chính là cái Cốt kiếm tại đầu nàng luyện hoái mà thành. Không ngờ nàng vậy mà là một Yêu Kiếm Tu hiếm thấy của yêu tộc. Sở dĩ nói hiếm thấy vì Kiếm Tu trong yêu tộc không hề có ghi trong huyết mạch thần Thông, đây hoàn toàn là Yêu tộc học tập Nhân tộc kiếm tu, sau đó tự cải biến thành một môn pháp thuật mà Yêu tộc tu luyện bên ngoài. Cách truyền thừa Yêu kiếm tu cũng y như nhân loại, một là sư phụ truyền dạy, hai là đọc điển tịch mà tự luyện. Mĩ Nhân Ngư thuộc tuýp thứ hai tự luyện là thành. Phi kiếm kim hệ sắc bén vô ngần mà lao về phía Hạ Hầu Uyển Vân, đáng chú ý nhất là nàng lại ngộ ra một tia kiếm Ý sau đó thi triển được chiêu nhất Kiếm hóa tam thanh khó đỡ của Kiếm tu. Quả thật là tu chân giới rộng lớn chuyện gì cũng có, nếu có chém gió cấm gạch đá quăng.