Lạc Thiên Ký

Chương 36: Lạc Thủy Thiên quyết




Thân thế Liễu Thu Thủy là mê đề, cái tên thu thủy là nàng tự đặt theo tên pháp quyết nàng tu luyện mà thôi, thế nhưng dẹp chuyện thân thế một bên ma đề cập đến Lạc Thiên. Khi hắn yêu cầu công pháp của Thu Thủy mặc dù nàng rất bất ngờ nhưng vẫn giáo tập kĩ lưỡng cho hắn. Theo thường thức thì công pháp nhân tộc yêu tộc không thể tu luyện và ngược lại, bởi vì kinh lạc của hai tộc hoàn toàn khác nhau, kể cả như hầu yêu có hình dáng rất giống người nhưng cũng không thể tu luyện công pháp nhân tộc, vì kinh lạc bên trong cơ thể chúng tiên thiên sinh ra là để tạo nên yêu hạch ở pần đầu. Nhân tộc thì tiên thiên sinh ra kinh lạc để tạo nên đan điền tại phần bụng dưới, kim đan cũng sẽ nơi đây mà nguyên anh cũng không thay dời vị trí.

Công pháp Lạc Thủy Thiên quyết vào tay Lạc Thiên thì hắn ngay lập tức tiến hành so sánh với hệ kinh mạch màu xanh biếc của mình. Và đáp án chính xác đó là hệ kinh mạch giống loài người nhưng phức tạp hơn rất nhiêu, giống như trong đó một phần là nhân tộc kinh mạch và một phần thừa ra. Thế nhưng Lạc Thiên dùng nó để tu luyện công pháp nhân tộc thì là chuyện khả thi.

Vậy nhưng để Lạc Thiên nghẹn họng trân trối là sau khi thử nghiệm vận chuyển theo công pháp thì có hai tin tức dành co gã, một tin cực tốt đó là hệ kinh mạch xanh biếc này đúng là thủy linh căn phù hơp công pháp Lạc Thủy Thiên quyết, bên cạnh đó kinh mạnh của gã căn bản không tồn tại yếu mạch hay đại huyệt gì cần trùng kích vì nó đã thông suốt hoàn toàn không có gì để gã phải trùng kích, thêm vào đó kinh mạch gã thô to, mạnh mẽ đến tình trạng nhân tộc không thể tưởng đấy là tin vui, nhưng tin buồn thì cực tàn khốc, kinh mạch phụ cuả Lạc Thiên đúng bản chất là nhân tộc thế nhưng nó có thêm một chữ quái. Vì thể hình của Lạc Thiên kéo dài tít tắt, tứ chi ngắn tũi cổ dài ngoằng thế nên kinh lạc bản chất nhân tộc bị bóp méo một cách quái dị. Tuy rằng vận hành bình thường thế nhưng một chu thiên tốn thời gian gấp 2 nhân tộc, ngoài ra tính toàn vẹn của công pháp bị giảm thiểu thế nên đẳng cấp Lạc Thủy Thiên quyết từ địa quyết giảm thẳng xuống đáy của hoàng quyết, tức là chỉ hấp thu được 4,5 phần linh khí vào cơ thể mà thôi, lại thêm thời gian vận hành gấp đôi tính ra từ Địa cấp công pháp tụt thẳng xuống hoàng cấp công pháp…

Đây là thiếu hụt thiên tiên Lạc Thiên không thể làm gì khác là chấp nhận, thôi thì vẫn còn một an ủi đó là tuy rằng tu luyện siêu chậm nhưng không có bình cảnh. trong cái rủi có cái bớt rủi hơn.

Trong hai tháng vì không có bình cảnh gì mà lại có ủng hộ của đan dược, linh thạch của hai vị nhân huynh Triệu Vô Cực và Liễu Thu Thủy nên Lạc Thiên một đường mãnh tiến tu luyện nhân tộc công pháp đến luyện khí tần ba, tám phần linh khí của linh thạch và đan dược đi đời nhà ma đau lòng a. Thế nhưng giờ đây hắn có thể song bút cũng vẽ, sử dụng pháp khí, học tập pháp thuật của nhân loại như thường. Tuy rằng tốc độ về sau sẽ càng ngày càng chậm và hao phí đến ghê răng, tám phần hao phí a.

Lần đầu tiên Triệu Vô Cực và Liễu Thu Thủy nhìn thấy Lạc Thiên Đại quái mãng bốn móng bắt pháp quyết thủy tiễn bay ào ào thì chút nữa nuốt đầu lưỡi vào cổ họng, nhân sinh chuyện gì cũng có thế nhưng quá đả kích sẽ làm con người thất thố.

Trong Sâm lâm một đôi thanh niên nam nữ đang cẩn thận dò đường, thi thoảng họ dừng lại như hỏi ý kiến ai đó. Thì ra la Triệu Vô Cực và Liễu Thu Thủy, họ truyền âm hỏi hướng đi tránh nguy hiểm từ Lạc Thiên, nên nhớ thần thức của lạc thiên là trúc cơ đại viên mãn 100 trượng a. Phải nói là an toàn trên hết giờ đây không phải lúc săn bắn đánh nhau, tranh cường háo thắng mà cần là an toàn về tới thành thị của nhân tộc tiến hành luyện đan. Vậy nên một đường vòng vòng vo vo đến khổ sở gần hai tháng thời gian họ mới về tới Hùng Bi thành một tu chân thành thị gần Vạn yêu sâm lâm nhất. đây là nơi tiếp tế và cũng là nơi trao đổi mua bán cho các tu sĩ tiến vào Vạn Yêu Sâm Lâm thám hiểm.

Tường thành cao lớn hai mươi trượng bằng đá xanh dày cọp lấp lóe quang hoa pháp trận. Nghe Triệu Vô Cực nói ở đây vài năm sẽ có một lần thú triều do các lão đại yêu thú trong sâu thẳm Sâm lâm chỉ đạo tiến hành, thời gian đó rất nguy hiểm nhưng cũng đầy kì ngộ vì yêu thú đầy đất không phải săn tìm, thế nhưng cũng phải có mạng mà hưởng a. Ngoài ra ngôi thành này rất gần biển nên có bến tàu đi Vô tận hải, thế nhưng cũng vì thế ngôi thành này thi thoảng hải yêu tộc cũng hỏi thăm đấy.

Nộp hai linh thạch mỗi người để vào thành hai người Triệu Vô Cực va Liễu Thu Thủy vội vàng tìm điếm giao dịch để tiến hành bán tháo những thứ không cần thiết quy đổi thành linh thạch. Cuối cùng sau mấy chục năm xa rời văn minh thig Lạc Thiên cũng trở lại với thế giới loài người hiện đại, đầu rắn lấp ló trong búi tóc của Triệu Vô Cực đang trào lệ nóng vì hạnh phúc. Lạc Thiên không dám tản thần thức ở nơi này mà tận lực vận chuyển thần thông thu liễm khí tức, hắn chỉ dám quan sát hiếu kì xung quanh bằng mắt thường mà thôi.