Lạc Thiên Ký

Chương 142: Bán tháo




Mặc dù được Pháp Bảo Chiến giáp bảo vệ nhưng do Hạ Hầu Uyển Vân là nhân tộc dù thânt hể có cường thì cũng cường trong cùng cấp mà thôi. Kim Ngọc Phá Thiên ấy vậy mà là Yêu Đan Hậu kỳ hơn nàng một cấp, lại là yêu thú vậy nên hay rồi Ngân Xà bị phá độn thuật trọng thương bay ra đập sập cả một vách núi nhỏ thân thể lún sâu cả chục trượng máu thịt bầy nhày, lân giáp tung tóe. Còn Hạ Hầu Uyển Vân chẳng khá là bao, Pháp bảo vừa chế ra mới dùng được chút hôm lại vỡ tung tóe, nói chung là Tiểu Sư thúc nuôi rất tốn của, nàng cũng bay đứt như diều không dây, đập mạnh vào nền đáy biển tạo nên một hố vũng sâu hoắm không thấy người đâu. Chỉ thấy một cánh tay trắng nõn vẫy vẫy run rảy mà giơ lên.

Lục Ngạc Song Ưng thấy tình hình có biến thì vôi vàng dẫn Chiến Đường đổi hướng đánh rát về phía này mong bảo hộ Tiểu Sư thúc. Một đường toàn lực mà tiến công mặc kệ địch hay ta cản đường là chém, Chiến Đường môn nhân hung hăng mà tiến khiến hải yêu cả hai phe khiếp vía mà trốn biệt.

Lạc Thiên Ưng giơ móng vuốt cắp lấy Hạ Hầu Uyển Vân lôi lên lắc lắc vẫy vẫy cho bùn đất trôi đi. Thế nhưng đối diện với nhân viên Chiến Đường là một sư thúc tả tơi mắt đang trợn ngược há mồm đơp đớp như muốn nói gì đó mà không ai hiểu được. Nhưng bỗng nhiên con cá sấu khổng lồ Lạc Tiểu Thanh vậy mà hiểu ra được Hạ Hầu Uyển Vân muốn nói gì, nó hưng phấn bừng bừng mà hò hét.

" Tiểu Sư thúc có lệnh xông lên giết con Ngân Xà Yêu Đan không được để rơi vào tay kẻ khác... bộ da của nó chế được Pháp Bảo thượng phẩm chiến giáp cho sư thúc... ngoài bộ da và Yêu Đan còn lại thưởng cho ta... á nhầm thưởng cho Chiến Đường... nhanh nhanh không bị cướp mất giờ..."

Thế là Tiểu Sư thúc đang thương bị con Thiên Ưng quăng mẹ đi chỗ nào không biết, tất cả Chiến Đường ào ào xông về ngọn núi nhỏ nơi con Ngân Xà bị đập lún trong đó. Hạ Hầu Uyển Vân giơ ngón tay run run chỉ bọn đệ tử bất hiếu, biết nàng bị thương không cử động được và lại vứt trơ nàng nơi đây. Cũng may có 5 chiếc Chiến Xa Băng Phong xông lại mà đón nàng đi. Phen này về khối thằng bị ăn đòn.

Đánh chó rớt nước bao giờ cũng là công việc dễ dàng và hưng phấn, Phùng Hiên Hỏa Xà cũng lười so đo tiểu bối, nói chung là hắn đứng bên cạnh áp trận mà thôi. Chận bao vây tiêu diệt này đã không cong ý nghĩa gì lớn lao, dành công cướp chiến lợi phầm cùng một công tử hoàng tộc sắp nhận tổ quy tông thì không phải là hành động sáng suốt. Nhất là vị công tử này rất cường đại, nói rõ hơn là thế lực vị này lập ra rất cường.

Nói về diễn biến tiếp theo của trận chiến thì lại không có gi bất ngờ them nữa, ngoài 3 ngàn Hôi Sa chạy thoát trong lúc chiến đấu lộn xộn thì toàn bộ hơn hai vạn quân Kim Xà thành bi tận diệt, ba Yêu Đan không một ai chạy toát. Thu hoạch lần này có thể nói là lớn đến không thể ta xiết, số lượng yeu thú du Càn Không Tông tiêu diệt lên tới một van năm ngàn đầu, Hỏa Xà thành chỉ có thể đánh giết hơn sau ngàn mà thôi. Thế nhưng xác hải thú đối với Hỏa Xà quân cũng chỉ là thức ăn mà thôi, vậy nên họ dùng xác yêu thú đổi hết lấy huyết đan của Càn Không Tông với cái giá bèo nhèo là năm viên một đầu cấp thấp yêu thú, mười viên một đầu tinh hạch cấp hải yêu. Còn Đầu Ngân xà Yêu Đan sơ kỳ Kim Ngọc Liệt Địa thì anh em nhà Họ Phùng quyết định tặng cho Càn Không Tông bán một cái nhân tình.

Thu dọn xong chiến trường là đến giai đoạn té, tất cả đại quân Càn Khôn Tông cũng như Hỏa Xà quân cong đuôi mà chạy thẳng, vì họ biết ngay sau lúc này một thời gian ngắn là lúc Bạch Giao Quân lai tập, không chạy nghĩa là nạp mạng. Phải chạy riết đến gần một tuần sau thì tất cả mới quay được về Hỏa Xà Lĩnh. Lúc này đây trong đại sảnh của phòng nghị sự thuộc Yêu Linh Hạm... của Hỏa xà tộc đang diễn ra một cuộc làm ăn quy mô cực đại.

“ Lạc thiên công tử.... thật ngại quá nói thật là Linh Hạm ta cũng muốn, Chiến Xa cũng muốn... giờ ta muốn hỏi thêm xem cái gì nhỉ.... Yêu Linh Súng và Yêu Linh Thuẫn đang đang trang bị cho Bạng quân hiền chất công tử có thể bán không... nói thật chỉ có Linh Hạm và Chiến Xa thì chưa thành quân được...” Phùng Hiên ở một bên làm ra vẻ cau có cái mặt xà mà đạo. Lâng này tận mắt chứng kiến rồi vũ khí của Lạc thiên thì hắn mới hiểu thế nào là cường. Đúng là trăm nghe không bằng một thấy, chỉ cần hắn lập vài cô tiểu thiếp tộc trưởng mấy tộc Bạng rồi trang bị vũ khí vào là có thể đánh con mẹ dó dọc biên giới khốn địch thủ rồi. Mà quy mô hắn ước tính sẽ là mười Linh hạm 100 Chiến xa và một vạn rưỡi quân Bạng tộc cầm vũ khí tân công tầm xa. Tầm đó bắn một hồi sau đó cho Hỏa Xà quân lên dọn dẹp thì đảm bảo ba vạn quân hắn lập ra sẽ chiến được tầm 6 vạn quân cùng cấp. Mà điểm quan trọng nhất là Bạng tộc người nhỏ ăn ít. Nuôi một van rưỡi bạng tộc chỉ bằng nuôi thêm 2000 lính Hỏa Xà bình thường mà thôi.

“ Cái này co thể nhưng mà giá cả không có giảm bớt được, thực tế chế tạo mấy thứ này rất tốn công.... hơn nữa nó là sức mạnh của Càn Khôn tộc đàn. Đưa hết cho thúc thúc thì trong một khoảng thời gian chúng ta sẽ không có mấy năng lực chiến đấu......” Lạc Thiên cũng muốn bán đi mấy đồ phế thải này lắm rồi, có được Quang Não Khí Cụ hắn đang có ý tưởng thiết kế lại một lượt tât cả trang bị đại hình đến cá nhân, nhưng làm ăn mà, phải kêu khổ mỘt chút để tiện nâng giá.

“ Công tử ngươi về đến địa bàn của Hồng Giao rồi thì chiến đấu gì nữa mà phải lo lắng... có địch đến thì là chuyện của chúng ta rồi.... giờ Tô Thiến Thiến tiểu thư đang trên đường mang hai tộc Bạng quy mô đến 7000 đầu..... công tử ngươi cứ chuyển hết số vũ khí ấy cho thúc đây... chỉ cần cử mấy tên bên trong Càn Khôn đàn qua làm giáo quan kiêm chỉ huy là được.... đánh trận để chúng ta....” Nói đùa Tô Thiến Thiến đã đi mời bạn của nàng đến quy mô đến 7000 đầu, không trang bị rồi vác ra chiến trường chả nhẽ lại nuôi không...

Cuối cùng dằng dằng co co, cuối cùng Càn Khôn Tông bị lột đến cái quần lót cũng không còn mà ra về, vẻ mặt cũng cau ca khó xử không thôi. Phải nói tất cả trang bj của họ giờ đã đổi tên qua nhà họ Phùng hết rồi, Linh Hạm, Chiến xa, Linh khí nỏ, Yêu linh súng, Linh Khí Thuẫn, Yêu linh thuẫn, các bộ Chuyển linh pháp trận để nạp linh, đến cả Yêu túi trữ vật cũng hoa một đống lớn.... sở dĩ là yêu thú mà họ vẫn mua linh khí thuẫn và linh khí nỏ vì liên quan đến trữ linh khí là thuộc dạng vô thuộc tính lài nào kích hoạt cũng được, tính đại chúng cực kì cao. Ba anh em nhà họ Phùng ha h cười lớn, tất cả vũ khí của Càn Khí tông lần này giao cho họ mới chỉ chiếm một phần ba đơn hàng thôi, còn 6 linh hạm, 60 chiến xa, 1 vạn khẩu Linh khí súng còn chưa giao đấy. Mà thứ bọn mấy anh em nhà Hỏa Xà này bỏ ra là 18 trong 25 mỏ linh thạch trong lãnh địa, 18 tòa Khoáng mỏ trung hình. Mấy thứ này hỏa xà không coi vào đâu, họ cười ha vì vị công tử này quá đáng yêu, hắn nhận tổ quy tông xong thì chắc chắn sẽ được phân cả khối lãnh địa to đùng đến lúc đó khai thác gì mà chả có. Mấy thứ mà Hỏa xà bỏ ra thì chỉ có mấy mỏ Linh mạch là hơi tiếc thôi, chứ khoáng mạch thì là đồ bỏ. Bởi vì giờ đây có vũ khí đốt linh thạch trong tay do đó hỏa Xà cũng đã biết được tầm quan trọng của linh thạch. Nhưng việc này dễ giải quyết, các lãnh địa bên cạnh đâu biết, chỉ cần hắn lượn một vòng bỏ ra chút lợi ích bé tí là linh thạch lại bồn.

Chả nhẽ Càn Khôn Tông và Lạc Thiên hắn chịu thiệt. Tất nhiên là không phải rồi, giờ đây trong quân doanh trống không họ đang mở tiệc uống rượu chúc mừng nhau tới tấp. Vậy mà đám hàng phế thải của Càn Khôn Tông lại hoa được một món đậm như vậy. Mười tám cái trung hình linh mạch họ không vội khai thác mà để đó, nếu Lạc Thiên nhận tổ quy tông thuận lợi hắn sẽ xin một khối lãnh địa mà khi ấy hắn sẽ di linh 18 cái linh mạch này về nơi lãnh địa của hắn, nếu không thuận lợi nhận vào Hồng Giao bộ thì lúc ấy khai thác mang đi.