Lạc Nhau Một Đời

Chương 50: 50: Chuyển Đơn Vị





Trương Thành ở bên cạnh rất sẵn lòng lắng nghe nếu như Thiên Ý muốn chia sẻ thế nhưng cả buổi cô chỉ ngồi yên lặng một góc, lòng như bị đá tảng đè nặng không thể thở nổi, cô chưa từng nghĩ bản thân sẽ phải làm mẹ của một đứa trẻ, thế nhưng sinh linh bé nhỏ kia trong bụng đang lớn lên từng ngày, và nó cũng là được kết tinh bởi người mà Dương Thiên Ý yêu nhất.

Từ 10 năm trước khi bước chân vào tổ chức cô đã được học những luật lệ và quy tắc của Đại Ưng, bất kỳ ai cũng có thể có tình yêu, có thể kết hôn, sinh con nhưng vệ sĩ nếu là nữ thì không được.

Việc mang thai và sinh một đứa trẻ ảnh hưởng lớn đến công việc và nhiệm vụ của họ, Thiên Ý vốn đã hình thành ý thức rằng bản thân sẽ sống một đời như vậy vì tổ chức, vậy mà...
" Cô tính giải quyết làm sao với đứa bé trong bụng ? "
Dương Thiên Ý hít hà một hơi, lúc ngước mặt lên trả lời thì nước mắt đã giàn giụa
" Giải quyết ? Còn có cách để giải quyết sao ? "
Trương Thành thấy cô như thế cũng vô cùng sốt ruột, anh đánh liều đưa ra ý kiến
" Hay là...bỏ đi "
Thiên Ý siết chặt tấm ga trải giường, cô dường như đã nghe thấy giọng nói non nớt gọi mẹ, trong giây phút không bình tĩnh cô đã có suy nghĩ tàn nhẫn như vậy đối với con mình thế như tiếng gọi đó như khơi dậy tinh thần và trách nhiệm của bản thân, Thiên Ý lắc đầu
" Việc mà tôi đã làm sao lại bắt một đứa trẻ còn chưa thành hình phải chịu trách nhiệm chứ ? "
" Chúng ta không còn cách nào khác, nếu để A Lễ phát hiện dù cậu ấy có thật sự yêu cô thì cái thai cũng không thể giữ đâu "
Thiên Ý lòng rối như tơ vò, cô thật sự không biết nên dùng cách gì để có thể giữ lại đứa nhỏ một cách an toàn, sau đó đôi mắt Thiên Ý bỗng sáng lên, cô nhận ra một điều nếu muốn giữ lại con thì điều đầu tiên cần làm chính là tránh xa khỏi tầm mắt Lưu Ngọc Lễ.


Giọng nghẹn ngào, Thiên Ý khó khăn mà gặng từng chữ
" Trương Thành, anh nghĩ nếu như tôi chuyển đơn vị thì có được không ? "
Trương Thành sau đó lập tức phản ứng kịch liệt
" Cô bị điên sao ? Cô là đội trưởng đội vệ sĩ khu vực hoạt động chính đương nhiên là ở trung tâm tổ chức, cô muốn chuyển đơn vị ? Chuyển đi đâu ? "
" Tôi không quan tâm, chuyển đi đâu cũng được, miễn không phải ở gần ông chủ thì chuyện mang thai sẽ không bị phát hiện "
Trương Thành quả thật không hiểu cô nghĩ gì, điều quan trọng chính là cô phải bảo vệ bản thân mình vậy mà Thiên Ý còn để tâm đến đứa nhỏ chưa thành hình kia
" Cô nghĩ thử A Lễ sẽ để cô chuyển đơn vị sao ? Cậu ấy sẽ chấp nhận sao ? "
" Nếu đó là vì lợi ích chung của tổ chức...anh ấy sẽ phải đồng ý thôi "
...
Lưu Ngọc Lễ cùng đám đàn em ở quán bar đang chơi đùa cực kỳ sảng khoái, Lâm Vũ cầm ly rượu loạng choạng đi đến khoác vai anh
" Anh Lễ, chúng ta gọi mấy em đến phục vụ đi, cứ chơi như thế này không chán lắm "
Lưu Ngọc Lễ cầm lấy ly cocktail uống một ngụm nhỏ, anh cười đùa
" Mày thích gọi thì gọi, không liên quan đến tao "
" Anh, anh dạo này cứ làm sao ấy, bao nhiêu mối ngon giới thiệu cho anh anh cũng không thèm ngó đến.

Cải tà quy chính hả ? Làm quân tử rồi "
Anh gõ mạnh vào đầu Lâm Vũ một cái đau điếng
" Ăn nói lung tung, tao vẫn còn 2 ngày nữa...đừng có mà đốt nhà tao biết chưa ? "
Lâm Vũ bật cười đầy xấu xa, chỉ ngón trỏ vào anh không chút phép tắc
" Anh thật sự bị Dương Thiên Ý tẩy não rồi ông chủ của tôi ơi, từ nay Lâm Vũ này mất đi người anh em cùng mình hưởng lạc rồi.

Dương Thiên Ý này cao tay thật, bái phục bái phục "
Lưu Ngọc Lễ nhìn lên màn hình điện thoại, sắp hết thời hạn một tháng, Dương Thiên Ý chỉ còn 2 ngày nữa để cho anh một lời hồi âm, chỉ nghĩ đến thôi liền vui sướng không chịu được, anh biết Thiên Ý không có ngốc đến nổi mà từ chối, cô sớm đã bị anh làm cho mê muội rồi.
Màn hình điện thoại chợt sáng lên, cuộc gọi dồn dập do Gia Hạo gọi đến, trước nay nếu không phải việc quan trọng thì vệ sĩ không được trực tiếp gọi cho anh, Lưu Ngọc Lễ lập tức nhấc máy
" Có chuyện gì ? "
Sau khi nghe Gia Hạo tường thuật lại mọi chuyện gương mặt anh lập tức biến sắc, hàng lông mày nhíu chặt lại cảm giác lo sợ bao trùm
" Mẹ kiếp, sao bây giờ mới báo ? Đám vô dụng bọn bây nếu cô ấy có chuyện gì thì bọn bây chết chắc "

Tắt máy, Lưu Ngọc Lễ cất điện thoại vào túi quần rồi nhanh chóng nhảy lên con Porsche màu xám quen thuộc của anh ta rồ ga rời khỏi.

Lâm Vũ nhìn theo mà lắc đầu
" Ông chủ anh thay đổi như vậy tôi không biết nên vui hay buồn nữa.

"
...
Thiên Ý rời khỏi nhà an toàn thì lập tức trở về tổ chức, trời đã sập tối rồi, cô vừa từ nhà tắm bước ra vô cùng mệt mỏi và đau đầu vì chuyện chuyển đơn vị, đột nhiên tiếng đẩy cửa thật lớn, có người ngan nhiên xông vào phòng ngủ của cô, Thiên Ý theo quán tính chớp ngay khẩu súng trên bàn chỉa về phía cửa.

Lưu Ngọc Lễ xuất hiện kéo tay Thiên Ý rồi ôm cô vào lòng, anh đang cố gắng giữ lấy cô chặt nhất có thể, bàn tay Dương Thiên Ý nới lòng khẩu súng hoàn toàn đón nhận cái ôm ấm áp từ anh.
" Tôi nghe nói em gặp chuyện "
Thiên Ý từ từ bỏ tay ra khỏi người anh, ánh mắt né tránh không dám đối diện
" Chỉ là chóng mặt nên ngất đi, không có vấn đề đáng ngại "
Lưu Ngọc Lễ đặt bàn tay to lớn của mình chạm lên cổ Thiên Ý, anh bước tới hôn lên trán cô, Dương Thiên Ý lại hoàn toàn không có ý định né tránh
" Tôi không cho phép em xảy ra bất cứ vấn đề gì càng không cho phép em rời khỏi tôi.

Tôi thật tình không biết phải sống như thế nào nếu em biến mất đó Thiên Ý.

"

Thiên Ý muốn đặt tay lên bụng để cảm nhận sự sống của một sinh linh nhưng vừa nhấc tay lên đã lập tức dừng ngay hành động lại.

Thiên Ý bỗng lùi lại về nhau mấy bước.

Dù không muốn nhưng để bảo vệ giọt máu của mình cô vẫn phải cắn răng mà làm điều này
" Ông chủ, thật ra tôi có chuyện muốn nói với anh "
Hành động lùi về sau của cô thật sự khiến Lưu Ngọc Lễ cảm thấy hơi hụt hẫng, sắc mặt và lời nói cực kỳ nghiêm túc này lại khiến anh cảm thấy bất an
" Có chuyện gì em cứ nói đi "
Thiên Ý lấy trên kệ tủ cạnh giường ra một tệp hồ sơ rồi đưa cho anh, giọng nói cô nghẹn lại lấy hết dũng khí mà nói ra, tinh thần đã sẵn sàng mà đón nhận cơn cuồng nộ
" Chuyện là tôi nghe nói công trình nghiên cứu ở Thái Lan gặp ít vấn đề, vườn hoa anh túc mà đơn vị che giấu bị bại lộ, tôi nghĩ là do vệ sĩ có kẻ gian dối hoặc là làm việc hời hợt.

Tôi hy vọng có thể chuyển đơn vị công tác sang Thái Lan chấn chỉnh lại đội hình vệ sĩ để quá trình nghiên cứu của Đại Ưng được tiến hành suông sẻ hơn.

Vậy nên...hy vọng ông chủ giúp tôi ký tên xác nhận "