Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 987




Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Vì lọt vào mắt xanh của bà Đế, nhà họ Vương thu được không ít lợi lộc từ những hào môn giàu có, khiến họ ghen tị
biết bao? Bị chồng mắng 1nhiều
như thế nào? Con gái rõ ràng nên được nuông chiều, dựa vào cái gì mà chỉ vì Vương Tử Ninh là một sinh viên xuất
sắc mà bị 0người khác coi thường một cách khó hiểu?
Bà Vương bị hai người bạn nói lại như vậy, sắc mặt đã khó coi đến cùng cực, trong lòng 1bực muốn chết, nhưng
vẫn phải lên tiếng bảo vệ danh tiếng của Đế Vân Hi: “Tôi thật sự không biết đứa bé này. Nhưng mà vừa nhìn liền
biết2 đứa bé này không bốn tuổi thì cũng phải ba tuổi rồi đúng không? Đó là đứa cháu trai vàng bạc của nhà họ Đế
đấy, nhưng hai bà có ai nghe6 nhà họ Đế nhắc đến đứa bé này chưa? Ai nghe nhà họ Đế nhắc đến mẹ đứa bé chưa?
Những gia đình như nhà họ Đế chắc chắn sẽ không chấp nhậ9n sự tồn tại của mẹ đứa bé đầu. Thực ra hai bà không
nói thì thôi, nói rồi tôi lại cảm thấy Tử Ninh nhà chúng tôi càng có hi vọng. Dù sao thì Tử Ninh nhà xuất thân hào
môn, lại ưu tú như vậy. Gả qua đó liền thành mẹ kế của người ta, có thế nào thì cũng là nhà chúng tôi thiệt.”
Người phụ nữ A và người phụ nữ B sững sờ trước những lời nói của bà Vương.
Không ngờ đã như thế này rồi mà bà Vương còn có thể không biết xấu hổ nói ra những lời như vậy.
“Tiệp Chi à, có một số chuyện không thể nghĩ quá đẹp được. Tuy đúng là mọi người chưa từng nghe nói đến
chuyện của đứa bé này và mẹ nó, nhưng mà… cậu cả nhà họ Đế đã thừa nhận đứa bé này rồi. Hơn nữa cậu Đế hẳn
là chạy tới nước S để cổ vũ cho mẹ thằng bé, không chỉ cậu ấy đi mà cậu hai và cô chủ thực sự của nhà họ Để cùng
với chủ tịch tập đoàn AUPU cũng đi nữa. Điều này đã đủ chứng minh nhà họ Đế coi trọng cô ấy rồi! Chao ôi, sao
tôi thấy mẹ đứa bé này quen thế nhỉ, đây không phải cô gái trước đây rất thân với Tử Ninh nhà bà, tên là… Lăng Tư
Kỳ sao?” Người phụ nữ B đột nhiên nói.
Người phụ nữ A cũng chợt nhận ra: “Biết ngay mà, bảo sao tôi thấy mẹ thằng bé quen thế, bà mà không nhắc thì tôi
cũng không nhớ ra. Hồi trước chúng tôi chẳng khen Lăng Tư Kỳ rất xinh đẹp còn gì, sau đó cô ấy không còn đến
nhà bà nữa, lúc đó bà nói cái gì ấy nhỉ?
Ồ, đúng rồi, lúc đó bà nói cô ấy không đứng đắn, trông như hồ ly tinh vậy, chỉ thích dụ dỗ đàn ông, kết quả bị một
đám lưu manh làm cho to bụng. Gia đình nhỏ bé thấp kém khó khăn lắm mới vào được đại học Thanh Hoa. Nhưng
mà xem ra tên lưu manh đã khiến cô ấy to bụng rõ ràng là cậu Đế mà!”
Khi bà Vương nghe thấy cái tên Lăng Tư Kỳ này, sắc mặt vô cùng khó coi, giật lấy điện thoại của người phụ nữ B.


Nhìn thấy dáng vẻ rất quen thuộc của Lăng Tư Kỳ khi cô nắm tay cậu con trai được Đế Vân Hi thừa nhận, toàn bộ
khuôn mặt của bà Vương trở nên nhắn nhó.
Người phụ nữ A và người phụ nữ B cũng nghiêng người qua xem, vừa xem vừa chọc ngoáy: “Bà nhìn xem, quan
hệ của Lăng Tư Kỳ và con trai của cậu Đế rất tốt. Tôi thấy chắc chắn cô ấy là mẹ của con cậu Đế.”
“Bà xem, sau khi con trai cậu Đế sờ chiếc máy in đó, lại giơ tay lên sờ môi, kết quả bị Lăng Tư Kỳ đánh tay. Nếu
như Lăng Tư Kỳ chỉ đang dụ dỗ cậu Đế, không phải là mẹ của con trai cậu Để thì cô ấy có tư cách gì mà đánh thằng
bé chứ? Cho dù thằng bé là con ngoài giá thú thì cũng là con ngoài giá thú của cậu Đế, một đứa bé lớn như vậy rồi,
cậu Để lại bế nó, không để nó đi bộ.”
“Chứ còn gì nữa, nhưng bà nhìn Lăng Tư Kỳ đi, cô ấy để con cậu Đế tự đi bộ, cô ấy còn đánh tay con cậu ấy nữa.
Cô ấy…”