Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 972




Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Cho dù không phải là người chói lọi nhất thì cũng phải là người có gia cảnh tốt nhất, có ngoại hình xinh đẹp, thu
hút ánh mắt của mọi 1người nhất.
Nhìn các thí sinh nữ xung quanh, sự tự tin trên gương mặt của người phụ nữ lại càng rõ ràng hơn.
Đế Vân H0i bị bắt chuyện làm quen quanh năm, khi người phụ nữ này chạy về phía anh, anh đã biết cô ta có ý gì
rồi.
Đế Vân Hi không hề 1khó chịu, cười hỏi: “Ngại quá, dù sao thì cũng là hành trình cá nhân, tôi thấy cô đã hỏi đến
tận hai lần rồi, không biết cô là…???”2
Nhìn thấy vẻ nghi hoặc và không biết gì trên khuôn mặt cáo già của anh cả mình, Đế Cảnh Thiên suýt chút nữa bật
cười.
Khuôn mặt của người phụ nữ tái nhợt đi, không thể tin được.
Chỉ cần nhà họ Đế tổ chức tiệc tùng, hầu như cô ta đều sẽ tham 9dự, đôi khi dù là tiệc nhỏ, cô ta cũng sẽ tham gia.
Vì mẹ cô ta thỉnh thoảng chơi mạt chược với bác Đế, nên cô ta có nhiều cơ hội tiếp xúc với Đế Vân Hi hơn những cô
chủ hào môn giàu có hạng hai khác.
Cô ta đã tham gia buổi tiệc của nhà họ Đế mười hai lần rồi, cô ta xuất sắc như vậy, nhưng anh Vân Hi lại… không
biết cô ta là ai.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Đế Vân Hi, không có vẻ gì là đang giễu cợt cô ta, người phụ nữ lại càng thấy không ổn.
Nhưng cô ta không để lộ bất kỳ biểu cảm nào, tiếp tục nói: “Em là Vương Tử Ninh đến từ nhà họ Vương tại châu
Đế. Mẹ em là bạn của bác gái, trước đây chúng ta thường xuyên gặp nhau. Lần này, em đến đây để tham gia cuộc
thi Hóa học thế giới…”
“Nhà họ Vương tại châu Đế à? Là nhà Vương Khải hay Vương Chính Ninh?”
Vương Tử Ninh cảm thấy nụ cười khéo léo đúng mức của mình sắp không thể duy trì được nữa, giọng nói đã mất
đi sự tự tin trước đây.
“Là… nhà Vương Minh. Ông nội em tên là Vương Minh.”
Vương Tử Ninh nhìn chằm chằm Đế Vân Hi, nghĩ rằng anh sẽ đột nhiên nhớ ra, nhưng… Đế Vân Hi sững sờ một
lúc lâu, nhưng không thể nhớ nổi Vương Minh là ai.
Dù sao thì châu Đế cũng có quá nhiều người giàu, ngoài bốn đại gia tộc tối cao, còn có rất nhiều hào môn hạng một,
càng không cần nói đến hào môn hạng hai.


Đối với những hào môn hàng đầu mà nói, hào môn hạng hai thực sự không được coi là hào môn. Thậm chí đối với
họ mà nói, cũng chẳng được coi là người có tiền. Hào môn hạng hai là sự tồn tại phải quỳ nịnh nọt hào môn hạng
một, la liếm chút lợi lộc bên lề. Hào môn hạng một muốn ra tay với hào môn hạng hai thì họ còn chẳng thể chống
chọi nổi một tháng. Càng không nói đến hào môn hàng đầu như nhà họ Đế, nếu muốn một hào môn hạng hai biến
mất thì chắc cũng chỉ mất ba ngày.
Vì vậy khi Vương Tử Ninh nhìn thấy Đế Vân Hi ngơ ngác suy nghĩ hồi lâu vẫn không nhớ ra điều gì, khi cô ta cảm
thấy mình và công tử hào môn hàng đầu – Đế Vân Hi cũng coi như đã khá thân thiết rồi, thậm chí có thể gọi là quan
hệ thanh mai trúc mã, Đế Vân Hi lại không hiểu gì, thật đúng là… không có chuyện nào càng đả kích người khác,
càng khiến người khác gượng gạo hơn chuyện này.
Suy nghĩ hồi lâu, Đế Vân Hi cũng không nhớ ra, anh lịch sự nói với Vương Tử Ninh: “Cô Vương, nếu không có
chuyện gì thì…”
Nói xong, anh gật đầu rất lịch sự với Vương Tử Ninh.
Trong khi khuôn mặt của Vương Tử Ninh đỏ bừng, nhóm người Đế Vân Hi đã rời đi.


Các thí sinh tới tham gia đang đứng nhìn thì thấy cảnh này,tất cả đều không khỏi thì thảo,thầm khinh thường Vương Tử Ninh.
Ngay cả khi hầu hết mọi người không thành thạo ngôn ngữ nướcZ,nhưng họ biết nhìn.
Người phụ nữ này phấn khích chạy đến chỗ người đàn ông để tìm cảm giác tồn tại như vậy,cô ta còn biết tất cả những người bên
cạnh người đàn ông,kết quả người đàn ông và những người bên cạnh anh ta lại không ai quen cô ta,tất cả mọi người đều ngơ ngác.
Sau khi Vương Tử Ninh bị và mặt,cả khuôn mặt đỏ bừng,cộng thêm
chịu cực kỳ.
những người cười nhạo cô ta bên cạnh nữa,cô ta cảm thấy khó