*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Sau khi Chiến Nghệ Hòa ổn định lại tinh thần mới nói với Cảnh Thiên: “Ngại quá, đột nhiên có một cuộc họp. Thể này đi, em ở đây chờ chị một lát, tuyệt đối không được xuất hiện trong ống kính máy quay của buổi họp, sau khi buổi họp kết thúc chị sẽ xử lý chuyện của em.”
Nói xong, cô ta liền bắt máy.
Ngay sau khi cuộc gọi được kết nối, giao diện laptop của Chiến Nghệ Hòa đã được kết nối. Tuy nhiên rõ ràng cô ta đã tắt trình chiếu rồi, nhưng nó lại được bật lên ngay lúc cô ta nhận cuộc gọi.
Chiến Nghệ Hòa giật mình đến mức nhanh chóng vươn tay tắt máy chiếu.
“Không được tắt.”
Giọng nói của Chiến Lê Xuyên đột nhiên vang lên từ đầu kia. Người vẫn chưa xuất hiện mà giọng nói đã truyền đến trước rồi, rất rõ ràng là cô ta đã bị theo dõi.
Sắc mặt Chiến Nghệ Hòa tái nhợt đi.
Lúc này màn hình đã sáng rồi, đây là phòng làm việc của nhà họ Chiến. Trong phòng làm việc mang phong cách cổ điển có một chiếc ghế điện tử hiện đại hóa.
Chẳng mấy chốc, chiếc ghế chuyển hướng một cách linh hoạt, trên màn hình hiện ra một người đàn ông với đường nét khuôn mặt rõ nét và đẹp trai, có điều trên đầu anh lại đeo một vài thiết bị điện từ.
“Giám đốc điều hành!”
“Chào giám đốc điều hành!”
“Sức khỏe của giám đốc đã tốt hơn chưa?”
Những lời hỏi thăm vang lên liên tục không ngừng.
Ngay sau đó, rất nhiều màn hình con xuất hiện trên màn hình trình chiếu, tất cả quản lý cấp cao của Trung Bác đều xuất hiện trong những màn hình con này.
Chiến Nghệ Hòa nhận ra Chiến Lê Xuyên đột nhiên xuất hiện sau ba tháng, cuộc họp đầu tiên mà anh chủ trì lại không phải là cuộc họp trụ sở tập đoàn, mà là cuộc họp cấp cao của công ty sản xuất phim Trung Bác – một trong những công ty con của tập đoàn trụ sở.
“Chú ba, sao chú lại dậy rồi? Có chuyện quan trọng gì cần tuyên bố à?”
Chiến Vũ Hằng đang có một cuộc họp trực tuyến nên đành phải dừng cuộc họp mình đang mở, chuyển sang tham gia cuộc họp do Chiến Lê Xuyên tổ chức.
Dù sao thì trước khi đối phương chính thức từ chức giám đốc điều hành AUPU Group thì anh ta chỉ là phó chủ tịch hội đồng quản trị của một công ty chi nhánh mà thôi.
Đây là sự khác biệt giữa anh ta và Chiến Lê Xuyên,
Họ rõ ràng là anh em, nhưng dưới sự thiên vị của ông nội, đãi ngộ của họ lại cách xa cả một dải ngân hà. Chiến Vũ Hằng gọi Chiến Lê Xuyên là chủ ba, nhưng Chiến Lê Xuyên lại không cho người nhà” Chiến Vũ Hằng này chút thể diện nào, liền hỏi: “Phó chủ tịch Hằng, anh có biết bộ phim ‘Mirror World’ không?” Nghe thấy câu hỏi của Chiến Lê Xuyên, sắc mặt Chiến Nghệ Hòa lập tức thay đổi. “Vâng, giám đốc, Mirror World” là dự án trọng điểm của công ty trong nửa đầu năm nay. Nữ chính là diễn viên mới của công ty chúng ta – Cảnh Thiên, có vấn đề gì không?”
Cảnh Thiên vốn định ở đây đợi Chiến Nghệ Hòa giải quyết vấn đề cho cô. Là kiểu nếu không giải quyết xong thì tối nay cô có thể ở lại ăn tối với cô ta đấy.
Vậy mà lại đột nhiên nghe thấy giọng nói của Chiến Lê Xuyên, còn đột nhiên nghe thấy Mirror World nữa chứ, Cảnh Thiên bất giác nhìn vào màn hình chiếu. Chiến Lê Xuyên lúc này có khí thế hơn Chiến Lê Xuyên khi mới tiếp nhận vị trí chủ tịch điều hành của AUPU Group mà cô từng nhìn thấy nhiều năm trước.
Sự trầm ổn ấy có thể bao dung tất cả, sự mạnh mẽ không giận mà uy và cả sự tùy hứng bình thản, khiến cho ngay cả khi anh ngồi trên xe lăn cũng có thể lập tức trấn áp tất cả những người có mặt.