Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 844




MÌNH ĐANG LÀM ĐỒ ÁN VỀ WEBSITE ĐỌC TRUYỆN ONLINE NÊN RẤT CẦN SỰ ĐÓNG GÓP CỦA CÁC BẠN QUA FORM SAU! CÁC BẠN MÀ KHÔNG ĐIỀN CHO MÌNH MÌNH DỖI KHÔNG RA TRUYỆN NỮA ĐÂU ĐẤY!


ĐÂY NÈ

*********************************


Cảm giác thân thiết này không hề liên quan đến quan hệ nam nữ, bởi vì khi Cảnh Thiên giới thiệu Chiến Lê Xuyên
là chồng cô, anh ta không 3hề cảm thấy buồn.
Tân Dương biết Chiến Lê Xuyên là ai, người đàn ông đứng trên đỉnh kim tự tháp của thành phố H, so với cuộc đời1
của anh ta chẳng khác nào mây với bùn.
Nhìn Cảnh Thiên và Chiến Lê Xuyên đứng cạnh nhau, anh ta cũng biết vì sao tối nay tổng g9iám đốc của Sổ Một
Hoàng Gia lại trả trước cho anh ta một triệu rồi.
“Cảm ơn số tiền của hai người, chờ tôi kiếm được tiền rồi, 3tôi sẽ trả lại cho hai người.”
Cảnh Thiên vốn là một người lòng dạ sắt đá, chỉ cần tâm trạng cô không vui, cho dù có đáng thương8 đến mấy, cô
cũng không liếc nhìn lấy một lần, vậy mà khi nghe Tân Dương nói vậy, cô lại thấy khó chịu.
Một chàng trai đẹp như thế này nên có được nhiều thứ tốt đẹp hơn, chứ không phải bị trói buộc bởi một triệu.
“Là bạn bè, không cần khách sáo như vậy đâu” Cảnh Thiên mỉm cười rồi nói: “Nghe nói mẹ anh bị bệnh, có nặng
lắm không? Tôi là bác sĩ, có cần tôi khám cho mẹ anh không?”
“Bác… bác sĩ?” Tân Dương ngơ ngác.
Không phải là diễn viên à?
“Diễn viên là sở thích của tôi, nghề nghiệp của tôi là bác sĩ”
Tân Dương: …!!!
Còn có thể như vậy nữa sao…
Thấy anh ta đã hóa đá hoàn toàn, Cảnh Thiên sợ anh không tin vào trình độ tay nghề của mình nên bổ sung: “Là tôi
chữa khỏi bệnh cho chồng tôi đấy. Bại liệt mà tôi còn chưa được thì chắc có thể nghĩ được cách chữa cho bệnh của
bác gái thôi.”
“Cô là giáo sư J?”
Tân Dương và thủ trưởng Vương Lực gần như đồng thanh.
Bởi vì có rất nhiều người đã xem buổi họp báo về việc Chiến Lê Xuyên kế thừa chức vị chủ tịch hội đồng quản trị và
giới thiệu xe cứu hỏa khái niệm mới, thế nên bây giờ rất nhiều người đã biết Viện nghiên cứu Lawrence có một
chuyên gia rất giỏi tên là giáo sư J, đến bệnh nhân bại liệt cũng có thể chữa được.
Thế nên công của Viện nghiên cứu Lawrence đã bị bệnh nhân giẫm vỡ cả rồi.
Tân Dương ngơ ngác nhìn Cảnh Thiên gật đầu thừa nhận, kinh ngạc đến mức không nói nên lời.
Không phải anh ta chưa từng nghĩ đến việc đưa mẹ đến Viện nghiên cứu Lawrence, bởi vì hiện giờ viện nghiên cứu
này là cơ sở khám chữa bệnh hàng đầu thành phố
H.
Nhưng đây cũng là cơ sở khám chữa bệnh của nước ngoài, không chịu sự quản lý và ràng buộc của y tế trong nước.


Nghe nói cơ sở này rất nhiều tiền, về cơ bản thì mỗi cuộc phẫu thuật đều sẽ gọt 20% tài sản của một đại gia. Một nơi hút máu như thế,
chắc chắn sẽ không nhận chữa trị cho mẹ của một người bình thường như anh ta.
Nhưng bây giờ, giáo sưJđại danh đỉnh đình đang đứng ngay trước mặt anh ta, nói sẽ giúp anh ta.
Tân Dương mím môi, bỗng cảm thấy hình như mình đã nhìn thấy ánh nắng rực rỡ nhất trong cuộc đời của mình.
“Vậy thì xin nhờ cô.”