Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 812




Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!


*********************************


Nhưng đừng nói là quán quân cuộc thi chung kết, đến bán kết còn không giành được hạng nhất. Hơn nữa còn gặp
Chiến Lê Xuyên ở 3đây.
Ánh mắt Đế Nhiễm Lạc dừng trên bàn tay đang nắm tay Cảnh Thiên của Chiến Lê Xuyên, trong lòng bùng lên ngọn
lửa1 đố kị.
“Tôi là Chiến Lê Xuyên, có chuyện gì sao?”
“Sao anh lại nắm tay Cảnh Thiên? Anh có quan hệ gì với ng9ôi sao nhỏ bé này?”
Không thể không nói, EQ của Đế Nhiễm Lạc khá đáng ngại.
“Công chúa Nhiễm Lạc buồn cười t3hật đấy. Cô là gì của anh ấy? Lại là gì của tôi vậy? Anh ấy và tôi có quan hệ gì
cũng cần phải báo cáo với cô à?” Ham muốn c8hiếm hữu đối với Chiến Lê Xuyên của Cảnh Thiên lại lập tức bùng
lên.
Sau khi phản pháo Đế Nhiễm Lạc, Cảnh Thiên chắc chắn rằng do suốt ngày gặp phải loại phụ nữ không có mắt như
thế này nên ham muốn chiếm hữu và ham muốn bảo vệ của cô mới bị kích thích.
Dù sao Chiến Lê Xuyên cũng đẹp trai như vậy, cần phải bảo vệ kỹ càng.
Thiện cảm của ban giám khảo đang ở bên cạnh đối với Đế Nhiễm Lạc bay sạch.
Cô công chúa này bị sao vậy?
Đế Nhiễm Lạc chỉ muốn cho Cảnh Thiên hai cái tát, nhưng giám khảo cứ ở lì đây không chịu đi, nên cô ta không
thể khiến Cảnh Thiên phải đẹp mặt được.
Thế là cô ta quay sang nói với Chiến Lê Xuyên: “Chào cậu ba, tôi là công chúa Đế Nhiễm Lạc của nước B”
Thái độ thân thiện này của Đế Nhiễm Lạc đối với Chiến Lê Xuyên khác một trời một vực khi đối với Cảnh Thiên.
Lúc này cô ta hơi tinh nghịch nói: “Bố tôi vẫn luôn muốn gặp cậu ba, hai ngày trước còn bảo tôi là ông đang định tổ
chức một buổi tiệc. Nếu đã gặp cậu ba ở đây thì tôi cũng xin được gửi lời mời luôn. Mong cậu ba sẽ tới tham dự bữa
tiệc của nước B chúng tôi.”
Đương nhiên Chiến Lê Xuyên cũng cảm nhận được mùi thuốc súng giữa vợ mình và cô gái này.
“Xin lỗi, tôi rất bận, chỉ sợ không có thời gian tham gia bữa tiệc do thân vương tổ chức, xin lỗi.”
Nói xong, Chiến Lê Xuyên quay sang nhìn Cảnh Thiên, dịu dàng như một chú chó to, hỏi: “Vợ, mình đi được
chưa?”
“Vợ!” Đế Nhiễm Lạc lại cao giọng: “Anh kết hôn rồi à? Hay là… gọi vợ chỉ là cách gọi thân mật của đàn ông đối với
phụ nữ thôi?”
Đương nhiên là Chiến Lê Xuyên nhìn ra dã tâm của cô gái này đối với mình, anh rất coi thường, không muốn để ý
đến cô ta nữa. Nhưng để thể hiện trước mặt vợ, anh vẫn nói: “Tôi sẽ không gọi người phụ nữ không có quan hệ với
tôi là vợ. Cô này, cô đang chẩn đường chúng tôi đấy, phiên cô nhường đường cho
Tuy Đế Nhiễm Lạc là công chúa nước B, nhưng đó là của nước B chứ không phải của anh.
Công chúa trong lòng anh là vợ anh, hoặc là nếu sau này may mắn, anh còn có thể có thêm một công chúa nhỏ nữa.
Vì vậy Chiến Lê Xuyên chẳng buồn gọi cô ta là “công chúa Nhiễm Lạc” mà bình đẳng gọi là cô, khiến Đế Nhiễm
Lạc tức đến ngơ ngác.
Đúng là đến cả sự tôn trọng cơ bản cũng không có.
Thấy Chiến Lê Xuyên nắm tay Cảnh Thiên định rời đi, Đế Nhiễm Lạc sốt ruột nói: “Cậu ba, đó là quốc yến của nước
B đấy, anh không nể mặt nước B như vậy sao?”
Chiến Lê Xuyên quay lại nhìn Đế Nhiễm Lạc: “Chẳng phải cô vừa mới nói bố cô tổ chức tiệc sao?”
“Là bố tôi…”


“Bố cô là hoàng đế của nước B à?”
“Tuy bố tôi chỉ là thân vương, nhưng ông ấy.”
“Nếu chỉ là thân vương thì chẳng dính dáng gì đến quốc yến cá. Hơn nữa dù là quốc yến thì tôi cũng là người nước Z, cho dù bận việc
không thể đến được thì cũng không phải là chuyện gì không
Đế Nhiễm Lạc: ..
tế hiểu được đúng không?”