vietwriter.vn
*********************************
Cảnh Thiên cười nói: “Hóa ra công chúa Nhiễm Lạc đã nhìn thấy tất cả hành động của tôi rồi à? Nếu đã vậy thì tức
là cô đã3 nhìn thấy bên phía tôi có người đang trả lời phỏng vấn rồi.”
“Cửa này rộng như vậy, chúng tôi không chặn ở cửa 1chính, tại sao công chúa Nhiễm Lạc lại dẫn toàn bộ phóng
viên đến chỗ chúng tôi thể? Người không biết e là sẽ cho rằng c9ông chúa Nhiễm Lạc cố ý đấy.” Ánh mắt Để
Nhiễm Lạc nhìn Đế Cảnh Thiên có thể dùng hai chữ âm hiểm để hình dung. Khương V3ũ Hi ở bên cạnh thấy vậy
âm thầm kéo áo Cảnh Thiên
Mặc dù cô ta cũng ghét người phụ nữ Cảnh Thiên này, nhưng giờ8 Cảnh Thiên và anh Xuyên đã là một rồi, nếu
người phụ nữ này gặp họa thì anh Xuyên cũng sẽ gặp phiền phức theo. “Cô này, cô có biết hậu quả của việc phỉ
báng công chúa là gì không?”
Cảnh Thiên bật cười: “Công chúa Nhiễm Lạc, e là cô đã quên đây là nước Z, không phải nước B. Tôi không biết hậu
quả của việc phỉ báng công chúa tại nước B là gì, nhưng tôi biết nước Z là một đất nước pháp chế, cô vu cáo người
khác thì phải nói rõ dàng. Dù sao thì họ cũng là thí sinh dự thi, còn chưa thi mà đã bị có ác ý làm hỏng danh tiếng,
như vậy không hay lắm đâu.”
Một số người trong đám đông biết Cảnh Thiên, cũng biết biệt danh Thiên Phản Pháo của cô. Đồng thời cũng biết cô
không phải loại người cố tình gây chuyện nên đã đứng về phía cô. “Đúng vậy, cô ấy đi từ bên đó sang, rõ ràng liếc
mắt là có thể nhìn thấy bên này đang có người trả lời phỏng vấn, vậy mà còn cố ý đi về phía bên này. Đây không
phải là cố ý khiển phóng viên đầm về phía Cảnh Thiên à?”
“Tôi thấy Cảnh Thiên nói đúng, cô ấy cố tình làm vậy. Thật sự không nhìn ra được! Nhìn bề ngoài có vẻ trong sáng
nhưng không ngờ lại cố ý làm ra những chuyện như thế này.” “Còn là công chúa cơ đấy, thật đúng là làm mất mặt
nước B!”
Nghe những lời bàn tán của công chúng, nụ cười của Để Nhiễm Lạc không thể tiếp tục duy trì được nữa.
Nếu không nói rõ với Cảnh Thiên, cô ta còn chưa tham gia cuộc thi mà danh tiếng đã xấu rồi. “Cô này, tôi không có
thù oán gì với cô cả, tại sao cô lại phải đối xử với tôi như vậy? Là vì cố ý muốn làm xấu danh tiếng của tôi à? Ai sai
cô tới?”
Đối mặt với Để Nhiễm Lạc đã bùng lên, nụ cười của Cảnh Thiên vẫn ấm áp như ánh nắng mùa xuân, không, là chói
mắt.
“Câu này vừa hay là lời tôi muốn nói với công chúa Nhiễm Lạc đấy. Em trai và bạn tôi đều là thí sinh dự thi lần
này, họ không động đến công chúa, không thì không oán, tại sao công chúa lại cây thể bắt nạt
người khác, cố ý đâm vào họ chứ?”
“Cô cố ý dẫn dắt đảm phóng viên này đâm vào phía chúng tôi, nếu không phải tôi khỏe bẩm sinh, đầy những
phóng viên này ra thì hôm nay em trai và bạn tôi chắc chắn sẽ bị thương. Tôi đẩy họ ra, còn vệ sĩ của cô lại làm họ
bị thương, trước mặt nhiều phóng viên và khán giả như vậy cô nói với bạn tôi là cô sẽ trả tiền điều trị cho người bị
thương. Lẽ nào câu này của cô không phải là vu oan giá họa trước mặt mọi người à?”