vietwriter.vn
*********************************
Người đàn ông này cũng giống như Đỗ Ngôn Tranh, đều sở hữu một loại năng lực rất lớn. Thế nên khi ấy cô chỉ
nghĩ gã đàn ông chết tiệt đó cực kỳ làm 3màu.
Đừng nói đến chuyện dùng vũ khí, ông ta chỉ đánh một mình thôi cũng đã có thể hành chết đám sát thủ lĩnh đánh
thuế hàng đầu kia rồi, n1hưng ông ta lại lựa chọn dùng vũ khí, tỏ vẻ như mình không hề biết võ.
Cũng vì lân giam đó mà cô cực kỳ bực mình với AO2.
Có điều..9.
Hình như đã lâu lắm rồi cô không nghe thấy tin tức gì về người đó nữa. Có tin tức nội bộ đồn rằng ông ta gặp phải
chuyện nguy hiểm đến tí3nh mạng, nhưng không biết là xảy ra chuyện gì.
“Em đang nghĩ gì thế?”
Chiến Lệ Xuyên bên cạnh bỗng lên tiếng, cắt ngang dòng suy ng8hĩ của Cảnh Thiên.
Cảnh Thiên quay người lại nhìn Đại Khả Ái đang đi về phía mình, lúc này cánh tay Đại Khả Ái đang có vào trong.
Bắp tay nó là hệ thống bắn tự động như súng máy, những miệng sủng đen ngòm trông đáng yêu và dễ thương như
một người máy chiến đấu.
Cô lắc đầu, mỉm cười: “Không có gì, chỉ là ban nãy thấy số phi tiêu có thể nổ tung trong cơ thể người kia hơi quen
mắt thôi. Đại Khả Ải giỏi quá, không ngờ còn có thể bắn ra thứ vũ khí nguy hiểm đến thế.”
Chiến Lệ Xuyên nhướng mày, đáp: “Tôi đã nói rồi, sau này em muốn làm gì thì có thể bảo Đại Khả Ải đi theo em,
nó có thể bảo vệ em. Nó đi theo bên cạnh em, tôi cũng yên tâm.”
Cảnh Thiên gật đầu: “Người máy của anh cũng có chức năng tương tự phải không? Dù gì cũng là doanh nghiệp
lớn, vẫn sẽ có một số kẻ địch mạnh, anh cho tôi Đại Khả Ải thì anh dùng gì?” “Yên tâm, một mặt là tôi có người
theo sát bảo vệ, mặt khác là tôi cũng có người máy như thế này. Tuy không được tinh xảo bằng con của em, nhưng
tất cả chức năng đều giống nhau.”
Cảnh Thiên cân nhắc rồi gật đầu: “Ừ.”
Nói xong, cô lại nhìn Đại Khả Ái.
Cô cứ có cảm giác…
Mỗi lần Chiến Lệ Xuyên có mặt, Đại Khả Ải trông hiền lành hơn một chút.
Nhưng có nghĩ Đại Khả Ải do Chiến Lệ Xuyên chế tạo ra thế nên khi ở trước mặt sếp cho dù trí thông minh có cao
đến mấy thì vẫn sẽ có sự nhún nhường bẩm sinh thôi.
“Đúng rồi, em nói trước đây em từng thấy phi tiêu như thế này, em thấy ở đâu thế?”
Cảnh Thiên: …
Cái này thì làm sao cô có thể nói ra được.
Thế nên cô đành trả lời: “Tôi thân với Hồng Lục mà, cô ấy nói ngày trước sếp cô ấy từng đích thân thấy, hơn nữa
còn cho tôi xem cả video. Đó là một đại gia nước ngoài bị ám sát, ông ta đã phát ra đòn tấn công như vậy, những sát
thủ đó bị phi tiêu truy đuổi, tất cả đều chết hết. Hình như người đó cũng sử dụng loại phi tiêu như thế này.”
Chiến Lệ Xuyên hít sâu một hơi, mắt hơi nheo lại.
Người mà cô nói rõ ràng chính là Saka, nhưng hồi xưa khi Saka rời đi, anh có kiểm tra rồi, trên người cô không có
bất cứ thứ gì.
Rốt cuộc là cô gái đó làm thế nào mà quay được video vậy?
Lại còn đem đi cho người khác xem linh tinh. Không có đạo đức gì cả. “Hóa ra là vậy.” Thái độ của Chiến Lệ Xuyên
đối với vợ luôn đạt điểm tối đa.
“Người mà em nói đó chắc là chủ tịch của AO2 nhi?”
Cảnh Thiên nhướng mày: “Anh biết à? Anh từng hợp tác với người đó à?”
Hợp tác sao?
Chiến Lệ Xuyên muốn nói thật nhưng vì AO2 liên quan đến quá nhiều thứ, anh sợ vợ anh, hoặc phiên nhất là nhà họ Đề và nhà họ Tạ
sẽ nghĩ anh dính dáng đến một số thứ gây nguy hiểm, rồi sau đó bài xích anh thì sao?