Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 763




vietwriter.vn


*********************************


Cô ta biết ngay người đàn bà này là đồ ngu mà, không thì bây giờ cô ta cũng không thảm hại đến thế.
“Có phải là kh3ông hiểu gì về đại gia giàu nhất nước Z không? Bà nghĩ bọn họ chỉ nhiều tiền hơn bà thôi à?”
Chẳng lẽ lại không p1hải? Trong mắt Trình Thục Ngọc, đại gia giàu nhất nước Z chính là một nhà đại phú đại quý,
vì có tiền nên có thể sai khiế9n quỷ thần làm việc cho họ.
Đế An Nhiên nói với vẻ vô cùng thất vọng: “Tôi nói cho bà biết, người có tiền nhiều n3hất có thể thành đại gia,
nhưng nếu muốn trở thành đại gia hạng hai trở lên, không phải chỉ cần có tiền là có thể làm
được. Những người đó hoặc là có thể lực, hoặc là có bối cảnh. Không nói đến những cái khác, chỉ xét nhà họ Đế
thôi, dù tôi không nhường trang trại rượu ở nước ngoài kia, bố tôi cũng có thể phá hủy trang trại rượu của tôi chỉ
bằng một cú điện thoại của trợ lý.”
“Họ không chỉ có quyền lực ở cả quân đội và chính trị trong nước, dù ở nước ngoài thì họ vẫn có thể lực mà người
như bà hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi. Tôi vào nhà họ Đế, còn bà bế đứa con gái thật sự của nhà họ Đế đi,
tình hình như thế thì bà chỉ có thể giết chết cô ta, bà không giết chết cô ta thì người chết chỉ có thể là chúng ta. Bọn
họ không phải người hiền lành gì đâu. Chắc chắn bọn họ sẽ trả thù các người. Không cần dốc hết toàn lực, chỉ cần
một chút sức thôi đã có thể khiến các người của nát nhà tan rồi, bà biết không hả? Thế nên khi họ muốn tặng trang
trại rượu của tôi cho Đế Cảnh Thiên vô điều kiện, tôi chỉ có thể làm theo.”
Sắc mặt Trình Thục Ngọc tái nhợt, bà ta đã sợ hãi vì những gì Đế An Nhiên nói.
Bà ta không thể ngờ được rằng bố mẹ của Đế Cảnh Thiên lại có thể ngang ngược như thế.
Lúc này, bà ta lại càng thương xót Đế An Nhiên.
“Xin lỗi An Nhiên, đều là lỗi của mẹ! Là mẹ không tốt! Đáng lẽ mẹ nên giết chết con khốn đó từ trước, không nên
để nó sống đến bây giờ, để con phải chịu ấm ức vì nó, còn bị bố mẹ đuổi đi.”
“Được rồi đừng khóc nữa! Khóc có thể giải quyết được vấn đề không? Nếu khác có thể giải quyết được vấn đề thì
bà có chết vì khóc thì tôi cũng không cản bà đâu.”
Trình Thục Ngọc nghe thấy sự bực dọc trong giọng nói của con gái bèn vội vàng lau nước mắt, nắm lấy tay Đế An
Nhiên rồi hỏi: “Vậy thì con có việc gì cần mẹ làm cho con không? Nếu có thì con cứ nói ra, nhất định mẹ sẽ làm
giúp con.”
Đế An Nhiên lại rút tay mình ra một cách chê bai và căm ghét, cuối cùng giọng cũng dịu đi.
“Nếu bà vẫn coi tôi là con gái bà vậy thì làm hộ tôi mấy chuyện này ”


“Cái gì mà coi chứ! Vốn dĩ con là con gái mẹ mà! Con là đứa con mẹ mang thai mười tháng, chỉ cần mẹ có thể làm
được thì chắc chắn mẹ sẽ làm cho con! Con mau nói đi, cần mẹ làm gì thì con mới có thể quay lại nhà họ Đế?”
Đế An Nhiên đã ổn định lại biểu cảm trên mặt, nghe vậy lại không nhịn được mà nở nụ cười giễu cợt. “Ha, quay
lại? Bà nghĩ cái gì thế? Đế Cảnh Thiên đã về đó rồi, với mối hận của họ đối với bà, cả đời này tôi cũng đừng hòng
quay lại được nữa.”
Trình Thục Ngọc: …
“Nhưng tôi cũng nói với bà rồi, nhà họ Đế không phải gia đình bình thường, chênh lệch giữa các người và nhà họ
Đế chính là nhà họ Đế có thể đè chết các người mà không cần đến một ngón tay. Nhưng cũng có một điểm lợi, đó
chính là các người quá nhỏ yếu, nhỏ yếu đến mức nhà họ Đế sẽ không có bất cứ phòng ngự nào khi đứng trước các
người.”


“Bây giờ tuy bọn họ đã tìm được Đế Cảnh Thiên, nhưng vẫn chưa tìm được bố ruột của tôi, thế nên nếu bọn họ đến tìm bà, bà có thể
ôm hết mọi chuyện, nói là do chính bà tráo con.”
Trình Thục Ngọc nghe vậy thì biến sắc.
“Làm sao?” Đế An Nhiên hỏi.
“Hồi trước con khốn Cành Thiên từng hỏi mẹ rồi, mẹ nói là mẹ cứu nó dưới sông lên.”