vietwriter.vn
*********************************
Dứt lời, cô không do dự mở cửa nhà vệ sinh ra.
Không biết Chiến Lê Xuyên đã đứng ở ngoài bao lâu, Cảnh Thiên hơi ngẩn người.
Nhưng nghĩ đến chuyện cửa dày như vậy, họ ở bên trong nói chuyện cũng không lớn tiếng, cho nên cô không lo
lắng Chiến Lệ Xuyên nghe thấy1 nội dung cuộc nói chuyện giữa cô và Đỗ Ngôn Tranh.
Chiến Lê Xuyên thấy Cảnh Thiên đi ra thì giơ tay kéo cô vào lòng, nhìn vào tro9ng nhà vệ sinh, nơi đó đã trống
không.
Cảnh Thiên chưa bao giờ thấy Chiến Lê Xuyên mạnh mẽ như vậy nên hơi kinh ngạc, nhìn anh hỏi3: “Sao vậy A
Xuyên?”
Chiến Lê Xuyên thu lại ánh mắt, mỉm cười, dịu dàng nói: “Không có gì, chỉ là thấy em vào nhà vệ sinh một mình8
nên đi theo em thôi.”
Cảnh Thiên không nhịn được mà mỉm cười: “Đi vệ sinh mà cũng phải cần anh đi theo à!” “Ừ, chỉ cần em muốn, em
làm gì tôi cũng ở bên em.”
“Anh không kinh doanh nữa à?”
“Có.”
“Anh ở bên tôi thì kinh doanh thế nào?”
“Em quên khi tôi bại liệt nằm trên giường, tôi vẫn có thể ổn định công ty à? Đi nào, tôi giới thiệu hai người bạn của
tôi với em.”
“Được.”
Ở bên Chiến Lê Xuyên bao lâu nay, cô chưa từng gặp bạn bè của anh nên rất tò mò.
Chiến Lê Xuyên dẫn Cảnh Thiên đi vào trong một góc khuất xa nhất trong phòng tiệc, nhưng nơi đó lại tập trung
rất đông người.
“Xem ra bạn anh đều không phải là người bình thường.”
Tiệc nhà giàu chính là như vậy. Chỉ cần người dự tiệc có thân phận tôn quý thì dù đi đâu cũng sẽ trở thành trung
tâm của bữa tiệc.
Ở nơi khuất người nhất này lại là nơi đông đúc nhất. Không chỉ có mợ chủ và cô chủ nhà giàu mà còn có cả nhiều
nhân vật nổi tiếng, Cảnh Thiên đoán bạn của Chiến Lê Xuyên chắc chắn cũng là nhân vật máu mặt.
Hai người nắm tay thân mật, xuất hiện một lần nữa trong bữa tiệc và thu hút ánh mắt của vô số khách mời.
Nhìn thấy em gái và Chiến Lê Xuyên đi tới, Đế Vân Hi mỉm cười nói với mấy người khách mời trong số đó: “A
Xuyên tới rồi.”
Mấy khách mời được anh ta đích thân tiếp đón quay đầu lại nhìn, thấy Chiến Lê Xuyên mặt mày rạng rỡ như yêu
tinh được hấp thụ tinh hoa của đất trời.
“Chị dâu!”
“Chào chị dâu!”
Mấy người đàn ông mặc những bộ vest màu sắc khác nhau, đều rất đẹp trai, họ thân thiết gọi Cảnh Thiên là “chị
dâu”
Chiến Lê Xuyên còn sợ Cảnh Thiên sẽ giật mình, lập tức quay sang nhìn vợ mình, nhưng lại thấy vợ mình ra vẻ chị đại, vẻ mặt hưởng
thụ, không hề bị khí thế của mấy người kia chèn ép.
Ánh mắt Chiến Lê Xuyên trở nên thâm sâu, anh lập tức giảm bớt khí thế của mình xuống một chút.
“Chị dâu, em là Mạc Du Chi, anh ba thường nói về chị trong nhóm, bọn em đã muốn gặp chị từ lâu rồi, nhưng bởi vì bệnh tình của
anh ba nên anh ấy không cho bọn em gặp. Vì vậy em đành tìm ảnh của chị trên mạng, bây giờ em đã là fan cứng của chị rồi đấy!”
Một người đàn ông mặc vest màu xanh da trời, đẹp trai sáng sủa hướng ngoại đi tới trước mặt Cảnh Thiên, Chiến Lê Xuyên còn chưa
kịp giới thiệu thì anh ta đã chủ động lên tiếng.