vietwriter.vn
*********************************
Đỗ Ngôn Tranh nhìn cô gái hoàn toàn không có ý định thành thật với mình, trong lòng vô cùng phẫn nộ.
“Saka, tôi biết em giận 3tôi, thậm chí là hận tôi. Nhưng trước mặt tôi, em không cần phủ nhận mình là ai. Từ hồi em
lên năm tôi đã bầu bạn bên cạnh em rồi, t1ôi hiểu rõ từ tính cách đến biểu cảm lúc vui lúc buồn của em. Tôi hiểu rõ
em hơn bất cứ ai, thậm chí là bản thân em. Vì vậy, cho dù 9vẻ ngoài của em thay đổi thế nào, mọi chuyện diễn biến
vô lý ra sao, chỉ cần em xuất hiện là tôi sẽ nhận ra ngay.”
Lời nói c3ủa Đỗ Ngôn Tranh khiến Cảnh Thiên chấn động. Nhưng dù chấn động hơn nữa thì cô vẫn không có ý
định thừa nhận.
Khi anh ta gia8m cầm cố, quất roi cô, thậm chí muốn giết cô thì ân tình đó đã chẳng còn nữa rồi.
Nếu không phải cô có linh tuyền nuôi dưỡng thì đã chết trong tay anh ta từ lâu rồi. Cho nên dù ân tình sâu nặng cỡ
nào, cô cũng đã trả hết.
Sau này không ai nợ ai.
“Hóa ra anh vẫn luôn nghĩ tôi là Saka. Là giáo sư J, tôi biết một số chuyện về Saka. Nhưng xin lỗi, tôi là Đế Cảnh
Thiên, không phải người đã chết kia.”
“Đúng vậy, cô ấy đã chết rồi. Nhưng lại sống dưới một thân phận khác. Tôi đã nói tôi sẽ không nhìn lầm, em chính
là Saka. Một Saka nhập vào thân xác của Đế Cảnh Thiên.”
“Anh Đỗ, nói trắng ra giữa tôi và anh không có quan hệ gì cả, anh năm lần bảy lượt quấy rối tôi, làm tôi thấy rất
phiền. Hành vi của anh gọi là quấy rối đấy, anh có biết không hả?”
“Sao anh cứ cố chấp chuyện tôi có phải Saka không thế? Thứ cho tôi nói thẳng, nếu tôi là Saka thì anh có ở bên tôi
được không? Khi Saka còn sống, anh là bạn trai hay chồng cô ấy? Tôi nghe nói Tiết Tấn Nguyên mới là chồng chưa
cưới của Saka.
Còn tôi, tôi có chồng, có hôn nhân, hôn nhân của tôi được bố mẹ và người thân chúc phúc, anh có tư cách gì mà liên
tục tỏ ra mình mới là chính chủ trước mặt chồng tôi? Tam quan của anh suy đồi quá rồi đấy, thảo nào giữa Saka và
anh chẳng có scandal nào cả.”
Nói xong, Cảnh Thiên mạnh mẽ bỏ đi. Cô đã chuẩn bị kỹ càng, cô biết Đỗ Ngôn Tranh chắc chắn sẽ ngăn cô.
Nhưng do cơ thể này hấp thụ linh tuyền tốt hơn nên thực lực của cô bây giờ không hề thua kém lúc trước. Nếu
đánh nhau với Đỗ Ngôn Tranh, chỉ cần anh ta không sử dụng dị năng thì cô hoàn toàn có thể đánh thắng được.
Cô không tin đối phương dám sử dụng dị năng trong một sự kiện như thế này.
Đúng vậy, Đỗ Ngôn Tranh có dị năng. Đây là lý do vì sao Z thành lập được Thánh Điện, lộng hành cả châu Tam
Giác, thống trị lính đánh thuê ngang tàng nhất, đáng sợ nhất thế giới.
Dù cô có được linh tuyền thì cũng không đủ sức để chống lại Z. Nhưng đây không phải châu Tam Giác, với thân
phận hôm nay của cô, anh ta không thể muốn làm gì thì làm nữa.
Cảnh Thiên đã chuẩn bị sẵn tinh thần nghênh đón cú đấm của Đỗ Ngôn Tranh rồi, nhưng…
Đỗ Ngôn Tranh chỉ lắng lặng đứng đó, không hề tiến lên.
Đến khi tay Cành Thiên đặt lên tay nắm cửa nhà vệ sinh, Đỗ Ngôn Tranh mới lên tiếng: “Tôi biết lỗi rồi, chẳng lẽ em không thể nễ
tình cũ mà cho tôi một cơ hội để chuộc tội sao?”
“Ngài Đ…” Cành Thiên đổi cách gọi. Kiếp này, cô thật sự không muốn có bất cứ quan hệ gì với anh ta nữa: “Tôi là Đế Cảnh Thiên,
không phải Saka.”