Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 738




vietwriter.vn


*********************************


Ông phấn đấu hai mươi năm cũng không được bố vợ chấp nhận từ tận đáy lòng, thằng nhóc này có bản lĩnh gì
chứ? Về cơ bản thì cũng giống ông th3ôi, thậm chí còn chưa có con mà đã có thể nhận được sự ưu ái của ông cụ rồi?
Đế Tịnh Hiên cảm thấy mình bị tổn thương sâu sắc.
<1br>Chiến Lệ Xuyên nghiêm túc hỏi: “Bố à, bố muốn nói chuyện bên chỗ ông nội phải không ạ?”
“Con nghĩ sao? Rốt cuộc con đã làm gì sau9 lưng bố?”
Chiến Lệ Xuyên thẳng thắn đáp: “Bố, con không làm gì cả. Nhưng con đã đoán được tại sao thái độ của ông nội đối
với con l3ại tốt như vậy rồi.”
“Tại sao?” Đế Tịnh Hiên đỏ mắt hỏi.
“Cuộc họp báo ra mắt xe cứu hóa khái niệm mới thời gian trước rất t8hành công. Quân đội đã nhìn ra giá trị của xe
cứu hỏa và đến hỏi con có thể dùng cách tương tự để thay đổi xe chiến đấu không? Con đã đồng ý sẽ giúp họ thiết
kế xe chiến đấu tàng hình có thể đi xuyên núi, ngoài ra nước ngoài muốn mua xe cứu hỏa khái niệm mới của chúng
con, giá con đưa ra là mười triệu tệ một chiếc, vậy nên con đã được giải nhất Nhà sáng chế quốc gia. Buổi họp biểu
dương tổng kết cuối năm có thể ông nội sẽ đích thân trao giải cho con.”
Đế Tịnh Hiên: .
Nếu là vậy thì có lẽ cả đời này ông cũng không bao giờ có được sự yêu mến của ông cụ.
Vì ngoài việc thương vợ và kiếm tiền, ông chỉ biết giết người với đánh nhau thôi.
Nhìn Chiến Lệ Xuyên, Đế Tịnh Hiên ngưỡng mộ đến mức hốc mắt đỏ hoe.
“Ngoài ra con thấy ông nội rất để ý đến cách xưng hô ông ngoại và ông nội, hơn nữa vừa nãy bố với mẹ cũng
không ngăn cản nên con đoán điều này cũng là do bố mẹ đã ngầm đồng ý. Vậy nên khi nãy còn gọi là ông nội chứ
không gọi ông ngoại.”
Để Tinh Hiền hơi nheo mắt.
Thằng nhóc này đúng là giỏi nắm bắt thời cơ!
Đế Tịnh Hiên nhìn Chiến Lệ Xuyên hồi lâu rồi mỉm cười, khoác vai anh trước mặt mọi người như hai anh em thân
thiết.
“A Xuyên bố đối xử với con thế nào?”


Chiến Lệ Xuyên nghiêm túc trả lời: “Bố có thể gả con gái cho con, không gây khó dễ cho con nên con vô cùng biết ơn
bố mẹ. Bố à, nếu bố muốn ông nội thay đổi thái độ với bố
“Con nói đi!!”
“Con đang nghiên cứu một dự án mới, dự án này cũng là dự án dân sinh thuộc phương diện y học”
“Nếu dự án này thành công, chỉ cần đeo cặp kính mà con sáng chế thì họ có thể thông qua khúc xạ quang cảm để
phán đoán vật thể. Mặc dù những thứ nhìn thấy chỉ có hai màu đen trắng, nhưng có thể khiến người mù nhìn được
sự vật của thế giới bên ngoài.
Có điều con vẫn đang nghiên cứu dự án này, chưa đề cập với ai cả. Bố có thể đề xuất rằng bố muốn làm dự án dân
sinh này, hợp tác với Tập đoàn AUPU để cùng phát triển thì con tin chắc rằng ông nội sẽ rất vui”
Hai mắt Đế Tịnh Hiên sáng lên: “Con thật sự có thể chế tạo ra được sao?”
“Không giấu gì bố, khi bị liệt, con nằm trên giường hơn bốn tháng, lúc không có việc gì làm con vẫn luôn nghiên
cứu. Con đã nghiên cứu ra rồi, chỉ là vẫn đang trong giai đoạn vận hành thử thôi


“Tất cả người mù đeo kính này lên đều có thể nhìn thấy à?”
“Vâng. Thật ra không phải nhìn mà là một loại khúc xạ của não về cảm ứng ánh sáng”
Đế Tịnh Hiện mở to mắt.
Thành thật mà nói, dù ông vẫn luôn biết Chiến Lệ Xuyên vộ cùng xuất sắc, nhưng ông chưa bao giờ nghỉ rằng Chiến Lệ Xuyên lại có
thể xuất sắc đến mức độ này.