Đế Vân Hi bất lực: “Con nói rồi, con sẽ chịu trách nhiệm mà. Hơn nữa, cho dù sẽ ở bên mẹ thằng bé thì ít nhất con
cũng phải biết mẹ3 thằng bé trông như thế nào chứ.”
Cô gái mà anh ta nhìn thấy ở Viện nghiên cứu Lawrence ngày hôm đó, anh ta chỉ nhìn lướt 1qua thôi, hơn nữa còn
là liếc nhìn mặt nghiêng. Trí nhớ của anh ta rất tốt, chỉ duy nhất đối với phụ nữ là mù mắt bẩm sinh thôi. <9br>
Anh ta đã hoàn toàn quên mất dáng vẻ của người phụ nữ đó rồi. Chỉ là vô thức cảm thấy mặt nghiêng của cô ta
trông cũng được3.
Nhưng Để Tịnh Hiền không quan tâm nhiều như vậy: “Từ giờ trở đi, Tập đoàn Thanh Nghiên giao cho Vân Mặc
thay con quản lý8, con chỉ cần làm một chuyện thôi, không, là hai chuyện. Thứ nhất, theo đuổi được con dâu cho
bố. Thứ hai, đến chỗ em gái con làm phẫu thuật đi.”
Đế Vân Hi sững sờ một lúc, sau đó lập tức hiểu ra.
Hôm nay anh ta mới biết hóa ra em gái mình là giáo sư J thần bí.
“Vậy còn bố thì sao? Khi nào thì bố làm phẫu thuật?”
“Sớm thôi. Cái này em gái con sẽ sắp xếp, bố sẽ làm xong phẫu thuật ở đây rồi mới về. Con cứ đi theo đuổi con dâu
trước đi, sau đó chọn thời gian chuẩn bị làm phẫu thuật.”
Đế Tịnh Hiên đưa một lọ thuốc cho Đế Vân Hi: “Đây là loại thuốc em gái con điều chế ra để điều trị loại bệnh tim
của chúng ta. Khi phát bệnh, thuốc này có thể đảm bảo an toàn tính mạng.”
Bữa tiệc nhận thân là chuyện ông Đế, bà Đế, ba anh em nhà họ Đế và Chiến Lê Xuyên lo liệu, họ đều không cho
Cảnh Thiên tham gia, vì vậy Cảnh Thiên vui vẻ hưởng thụ sự nhàn rỗi. Thật ra thì cô cũng không nhàn rỗi, dù sao
thì cô còn phải đóng phim.
Vì Lăng Tư Kỳ phải xin nghỉ dài ngày nên đoàn phim chỉ có thể tạm thời quay sau.
Nhưng may mà nhà họ Chiến và nhà họ Đế là hai nhà đầu tư duy nhất của “Mirror World”. Cho dù tính tình của
đạo diễn Phan có nóng nảy đến đâu đi chăng nữa thì cũng sẽ làm theo yêu cầu của hai ông lớn là Cảnh Thiên và
Vân Tiêu.
Cùng lắm là tạm thời bỏ background đã được bố trí xong trước đó, sau này bố trí lại một lượt. Nhà tư bản còn
không sợ lãng phí, ông ta cũng không sợ.
Cộng thêm việc tốc độ quay của Cảnh Thiên và Vân Tiêu có thể nói là thần tốc, vốn dĩ sẽ phải quay trong ba tháng,
đạo diễn Phan cảm thấy chỉ cần một tháng rưỡi là quay xong rồi.
Mặc dù chưa bao giờ thấy hai nhà tư bản hòa hợp đến mức gần như mặc chung một cái quần lót thế này, nhưng
trong đoàn phim của họ, đúng là quan hệ giữa Cảnh Thiên và Vân Tiêu là tốt nhất.
Cộng thêm Quan Vũ Thần mới tới nữa, ngay cả Thị hậu Hình Mỹ Kỳ cũng hoàn toàn bị pass sang một bên.
Sau khi Hình Mỹ Kỳ nói với Đế An Nhiên về chuyện của Cảnh Thiên, cô ta luôn mong chờ đối phương ra tay.
Nhưng đợi mấy ngày liền vẫn không có tin tức gì của Đế An Nhiên cả.
Mỗi ngày Hình Mỹ Kỳ chỉ có thể nén giận, bị một diễn viên nhỏ bé chèn ép.
Nhưng hôm nay, Hình Mỹ Kỳ không thể nhịn được nữa. “Vân Tiêu, bên phía Lemon TV nói với em rằng chương
trình tạp kỹ của em đã bị công ty hủy bỏ rồi. Chuyện này là sao?”
Vân Tiêu đang tập lời thoại với Cảnh Thiên, anh ta cảm thấy em gái mình chắc chắn là đã hấp thụ toàn bộ kỹ năng diễn xuất của mẹ
anh ta thông qua cuống rốn rồi, không thì chi là một người mới, chưa từng đóng phim bao giờ, sao cô lại có thể biểu đạt nhiều tình
cảm như vậy vào trong một vị trí vừa phải như thế chứ?
Dù sao anh ta cũng là Ảnh đế, không thể để sau khi công chiếu phát hiện diễn xuất của mình bị em gái treo lên đánh!
Đế Vân Tiêu đang tập lời thoại đột nhiên nghe thấy câu chất vẫn của Hình Mỹ Kỳ, anh ta liếc nhìn cô ta một cái.
Sắc mặt Hình Mỹ Kỳ tối sầm. Hơn nữa không phải cô ta đang nhìn mình mà là đang nhìn em gái mình!