Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 632




Ít nhất thì bố mẹ sẽ không thấy quá đau buồn khi biết em gái mình giỏi giang như vậy.
Tuy chuyện đã như vậy rồi, đã là kết quả tốt nhấ3t rồi, nhưng anh ta là anh trai, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho
người đã hại em gái mình.
Dùng mạng đổi mạng, thiên kinh địa nghĩa.
Đúng lúc này thì Cảnh Thiên gọi điện đến.
Để Vân Mặc vừa liếc thấy là đại ca… em gái nhà mình gọi đến bèn bắt máy ngay, vẻ mặ9t tươi cười hớn hở.
“Tìm anh có việc gì thế em gái?”.
Nghe thấy hai chữ “em gái” cao vút ở đầu bên kia, Cảnh Thiên không kìm 3được mà vương nét cười trong ánh mắt.
Từ sau khi nhận ra Đổng Duyệt Đồng là một con khốn, cô đã chọn lại bốn người.
Bốn người8 này chính là Tịnh, Mặc, Thương, Thần mà Đổng Duyệt Đồng không hề hay biết gì.
“Mặc” trong số đó chính là anh ba Để Vân Mặc của cô hiện giờ.
Sau khi sống lại, cô liên hệ với bốn người này đầu tiên, đặc biệt là Mặc.
Bởi vì Mặc là thầy bói.
Vốn dĩ chỉ với thân phận cậu ba nhà họ Đế, Đế Vân Mặc có thế nào cũng không thể trở thành một trong bốn trợ thủ
lớn của cô được. Nhưng Đế Vân Mặc bẩm sinh… có duyên với Phật.
Thế nên cô đã nhờ cậy vào Để Vân Mặc trong rất nhiều việc.
Cũng vì anh ta nên cô mới có thể giàu nứt đố đổ vách như thế.
Ai ngờ ban đầu Đế Vân Mặc rất vui vì cô sống lại, sau đó khi cô nói Đế Vân Tiêu lấy tóc của cô, chị Thanh lại đến ăn
vạ, Đế Vân Mặc liền trở nên bất an.
Anh ta luôn nói mình có một cô em gái, không đến đúng thời điểm thì không thể đi tìm.
Vậy mà khi anh ta có thể đi tìm thì anh ta lại phát hiện cô em gái này chính là cô. Đây cũng là lý do vì sao hai anh
em Đế Vân Hi, Đế Vân Tiêu, bố mẹ đã đến cả rồi mà Đế Vân Mặc vẫn chưa xuất hiện.


Bởi vì ông anh thứ ba này vẫn luôn ở bên cô.
Hồi đầu, Đế Vân Mặc còn sầu não trong một thời gian dài, nhưng sau đó anh ta đã tỉnh ra. Bởi vì khi anh ta quang
minh chính đại gọi đại ca của mình là “em gái”, Cảnh Thiên có thể cảm nhận được trái tim phơi phới của anh ta. Nể
phần ông anh này không thiếu tin tưởng như Quan Vũ Thần, tiêu sạch tám mươi tỷ của cô, không để lại cho cô một
đồng nào, anh ta không hề động vào một xu. Khi anh ta trả lại cho cô hai trăm tỷ, Cảnh Thiên nghĩ vẫn có thể nhận
ông anh này được.
Bởi vì đa số tài sản của cô đều đang giao cho anh ba quản lý.
Anh ta hiểu phong thủy, tiền sẽ càng ngày càng nhiều.
“Anh, em muốn mời đồng đội của em trai em ăn cơm, làm phiền anh đặt phòng bao tốt nhất của Đế Hoàng nhé!
“Được!”
Để Vân Mặc đáp lời rồi cúp máy.
Khi nghe thấy anh ta gọi em gái, Để Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên đổ dồn ánh mắt sang. Tạ Thanh Nghiên thấy
anh ta cúp máy bèn hỏi: “Em gái tìm con làm gì thế?”
“Không có gì ạ, bảo là muốn mời đồng đội của em trai con bé ăn cơm, nhờ con đặt giúp phòng ở Đế Hoàng thôi”
Ánh mắt Để Tịnh Hiển sâu hơn.


“Bố là chủ tịch hội đồng quản trị của Đế Hoàng, anh cả con là giám đốc điều hành của Đế Hoàng, Thiên Thiên muốn đặt phòng thì
sao lại gọi cho con? Con có thân với con bé bằng anh hai con không? Bố con đặt phòng cho con bé chẳng phải hợp lý hơn à?”
Đế Vân Mặc cười hờ hờ, bắt đầu làm nũng: “Bố, bố nói vậy là không đúng đầu nha. Bố gặp con gái lần đầu, con cũng gặp em gái lần
đầu, vì sao con bé có thể tìm bố mà không thể tìm con? Anh ba của nó mặt mũi hiền lành, có lẽ con bé thấy dễ thân với con hơn thì
sao?”
Để Tịnh Hiên vẫn cảm thấy không đúng, muốn nói chuyện kỹ càng hơn với con trai, nhưng Đế Vân Mặc lại chuyển chủ đề.
“Bố cứ yên tâm đi, em gái vừa nhìn là biết kiểu thỏ con đáng yêu, chắc chắn con bé sẽ rất yêu quý bố. Bây giờ con đi đặt phòng cho
con bé trước đã.”