Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 552




“Yên tâm, ông chỉ cần chờ ôm chặt thôi, chuyện khác thì ông không cần phải lo. Cho dù là ai muốn hại cháu, cháu
bây giờ, chúng ta bây giờ3, không phải người mà con chó con mèo gì cũng có thể đến khiêu khích.”
Nhìn cháu trai mình, ông cụ gật đầu lia lịa.
“A X1uyên nhà ông là giỏi nhất. Nhưng…”
Trước ánh mắt thắc mắc của Chiến Lệ Xuyên, ông cụ vẫn nói: “Nhưng cháu cũng không thể quá9 khinh địch được.
Người ta có thể hại cháu một lần, biết cháu đã thoát khỏi nguy hiểm thì có khả năng sẽ còn hại cháu lần thứ hai.”
3
Chiến LệXuyên nhìn ông nội: “Ông à, có phải ông đã biết người đứng sau hại cháu rồi không?” Ông cụ nhìn Chiến
Lệ Xuyên thật lâu8, cuối cùng vẫn nói ra bí mật giữ kín trong lòng suốt bao năm.
Ban đầu ông tưởng sẽ tạo đả kích rất lớn đối với Chiến Lệ Xuyên, ai ngờ sau khi ông nói xong, cháu ông vẫn tiếp
tục việc đang làm.
Một lúc lâu sau, khi ông cụ đã bắt đầu thấy hoảng, Chiến Lệ Xuyên mới nói: “Ông à, cháu sẽ không tha cho bất kỳ
ai hại cháu đâu.”
Ông cụ mím môi rồi thở dài, gật đầu: “Cũng tốt. Cho dù cháu tha cho bọn họ, bọn họ cũng chưa chắc sẽ tha cho
cháu.” Ông cụ ngập ngừng rồi bỗng nghĩ đến một người: “Thế cháu định khi nào thì xử lý Vân Chu.”
“Tuần sau ạ.”
“Sao lại là tuần sau?”
“Hai hôm tới cháu phải làm người máy cho Thiên Thiên rồi.”
“Còn bao lâu nữa thì người máy này của cháu mới xong?”
“Xong rồi ạ. Hôm nay là có thể giao được rồi.”
Nói xong, Chiến Lệ Xuyên đứng dậy rồi dùng máy in 4D in một thứ ra, sau khi ông cụ Chiển nhìn thấy thứ đó,
khóe miệng không nhịn được mà giật giật. Chập tối, Chiến Lệ Xuyên gọi điện cho vợ mình, biết cô sắp quay về bên
bảo sẽ tặng cô một niềm vui bất ngờ.
Cảnh Thiên cúp máy, nghĩ về thứ mà Chiến Lệ Xuyên có thể tặng cho mình, khóe môi cô cong lên.
Chiến Lệ Xuyên có thể tặng cho cô niềm vui bất ngờ gì?
Niềm vui bất ngờ đổi với cô chính là người máy Nghĩ đến việc có thể có được một người máy không có tình cảm


nhưng có thể bầu bạn cùng cô, Cảnh Thiên rất vui.
Phim trường cách nhà họ Chiến hơn một tiếng đi xe, chỉ cần không phải quay cảnh đêm, tránh giờ cao điểm đi thì
về nhà hằng ngày vẫn rất thuận tiện. Nhưng khi xe của Cảnh Thiên sắp đi qua một con đường nhỏ, phía trước đột
ngột xuất hiện một chiếc xe bồn lao thẳng về phía cô. Ánh sáng lạnh hiện lên trong mắt Cảnh Thiên.
Cảnh tượng hoàn toàn khác với khi bị xe xịn đâm.
Chiếc xe bồn này nhìn là biết đến để lấy mạng cô.
Cảnh Thiên muốn lùi về sau, vậy mà phía sau cũng có một chiếc xe đâm vào đuôi xe cô.
“Ngồi yên nhé!”
Tài xế của nhà họ Chiến đã được huấn luyện chuyên nghiệp, khi gặp nguy hiểm, anh ta không hề bảo Cảnh Thiên
nhảy ra khỏi xe mà lại bảo cô ngồi yên.
Cửa sổ của chiếc xe không hề bắt mắt lại đột ngột mở ra.


Cành Thiên đang định nhày ra khỏi cửa số rồi lên làm thịt tài xế chiếc xe bồn trước mặt thì đột ngột cảm thấy ghế ngồi của mình thay
đổi.
Sau một tiếng “rầm”, Cảnh Thiên phát hiện mình đã bị bắn ra ngoài.
Tài xế và cô bắn lên không trung như hai viên đạn. Chiếc xe bồn và xe đuổi theo phía sau đã lao vào chiếc xe mà cô ngồi trước đó
ngay khi hai người bắn ra khỏi xe.
“Rầm…”