Hình Mỹ Kỳ nhìn ánh mắt lạnh lùng của Vân Tiêu khi đối diện với mình và ánh mắt dịu dàng đầy tình cảm khi
nhìn Cảnh Thiên khác3 hoàn toàn một trời một vực, cảm xúc đổ kị phát triển điên cuồng trong lòng cô ta.
Biết rõ Vân Tiêu là ông chủ của mì1nh, mọi danh dự địa vị trong giới điện ảnh truyền hình đều là Vân Tiêu cho cô
ta, nhưng lúc này cô ta vẫn không nhịn được.
Nén giận quá lâu khiển giọng điệu khi Hình Mỹ Kỳ nói chuyện với Vân Tiêu tăng cao lên hai mức.
“Nhưng mấy ngày 3đó hoàn toàn không phải ngày quay cảnh của em, thế nên quản lý sắp xếp quảng cáo cho em
cũng không được sao? Trước đó vì giúp8 Cảnh Thiên mà em đã mất một quảng cáo rồi, bây giờ lại phải mất thêm
một quảng cáo nữa vì cô ta. Vân Tiêu, em mới là đối tác của anh, vì sao anh lại đối xử tốt với Cảnh Thiên hơn em
nhiều như thế? Anh có nghĩ đến cảm nhận của em không?”
Hình Mỹ Kỳ càng nói càng thấy ấm ức.
Hoa trên non cao vừa có tiền vừa có sắc vừa có chỗ dựa trong giới giải trí, lúc này lại đỏ hoe vành mắt, nước mắt
trào ra.
Lúc này gần đó vẫn còn vài diễn viên, tuy Hình Mỹ Kỳ đã chọn nơi vắng vẻ để nói chuyện nhưng vẫn có hai ba
người nhìn về hướng này.
Vân Tiêu lạnh lùng liếc nhìn những người kia, lặng lẽ ghi nhớ rồi mới nói với Hình Mỹ Kỳ: “Có lẽ là vì tôi nể phần
cô kiếm tiền về cho Hoàn Thụy nên bình thường đối xử tốt với cô hơi quá một chút.”
Hình Mỹ Kỳ ngơ ngác: ? Một dự cảm không lành dâng lên trong lòng khiến cô ta vội vàng lên tiếng: “Vân Tiêu, anh
đừng hiểu nhầm, em…” Vân Tiêu lạnh lùng ngắt ngang: “Có một việc tôi nghĩ cô nên làm rõ, đối với tôi mà nói, cô
không phải đối tác của tôi, chỉ là một diễn viên nữ kiếm được nhiều tiền trong Hoàn Thụy mà thôi. Nể tình việc, cô
muốn tạo couple màn ảnh, tôi vẫn có thể thỏa mãn cô.”
“Những hình như cô đã coi chuyện này là thật rồi. Vậy thì bây giờ cô vui lòng nghe cho kỹ, tôi chỉ là ông chủ của
cô, cô cần làm theo yêu cầu của tôi, hoàn thành những việc mà tôi cần cô làm. Mọi thứ cô đang có bây giờ đều là tôi
cho cô. Đừng nói là mất một hai cái quảng cáo và yêu cầu của tôi, cho dù mất mười mấy hai mươi quảng cáo, cô
cũng không được phép cãi lại. Nếu cô muốn ca thán, vậy thì hãy rời khỏi Hoàn Thụy đi.”
Tức là bây giờ trong lòng Vân Tiêu, cô ta chỉ là một cấp dưới có cũng được mà không có cũng chẳng sao?
Như vậy làm sao được?
Cô ta cố gắng bao nhiêu năm, vì người đàn ông này nên cô ta mới gia nhập Hoàn Thụy, từng bước đi đến ngày
hôm nay. Khi cô ta đã 28 tuổi rồi, anh ta lại nói rằng cô ta chỉ là cấp dưới thôi?
“Em chỉ báo với anh rằng em đã lỡ mất hai quảng cáo vì Cành Thiên mà thôi, vậy mà anh lại bào em rời khỏi Hoàn Thụy? Cô ta quan
trọng với anh như thế sao? Em ca thản vài câu cũng không được à? Không được thì thôi, anh cần gì phải làm tồn thương em như
thế?”
Hình Mỹ Kỳ đã quyết định lùi bước ngay lập tức, nhưng Vân Tiêu đã không thể bỏ qua cho việc cô ta chống đối em gái mình hết lần
này đến lần khác. “Xem ra cô vẫn chưa hiểu những gì tôi nói. Nếu cô đã nghĩ rằng quảng cáo đó là của cô, đến yêu cầu của tôi mà cô
cũng cảm thấy ấm ức, vậy thì sau này cô đừng nhận quảng cáo nữa. Tránh việc quay phim thinh thoàng sẽ ảnh hưởng đến thời gian
của cô.”
Hình Mỹ Kỳ: . III
“Cô cũng biết là tối ghét cấp dưới không nghe lời, càng ghét người chưa biết chạy đã đòi bay lên. Còn về Cành Thiên, tôi đối xử với
cô ấy như thế nào là chuyện của tôi, không liên quan gì đến cô.”