Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 510




Thế nên hồi đó ông đã nghe lời vợ, không làm phẫu thuật.
Bởi vì… thần y Saka thực sự quá nhỏ, mới chỉ 15 tuổi mà thôi.
Bao n3hiêu năm nay, ông vẫn luôn uống thuốc do Saka điều chế cho ông, không có chuyện gì cả. Ai mà ngờ người
tính không bằng trời tính. Ông còn chư1a chết, Saka đã đi trước rồi.
Nhìn vợ mình lo lắng, Để Tịnh Hiên nắm chặt lấy tay bà rồi bảo: “Hôm nào chúng ta đi tìm em gái Đổng Du9yệt
Đồng của Saka thử xem, cô ta nói cô ta đã kế thừa toàn bộ truyền thừa của Đường Môn nhỉ? Những gì Saka biết, có
lẽ cô ta cũng biết.”
3
Tạ Thanh Nghiên cau mày: “Những ấn tượng đầu tiên của Đổng Duyệt Đồng cho em chính là một con khốn trà
xanh, người như vậy chữa trị cho m8ình, em không thể tin tưởng được.” “Vậy thì chúng ta đi tìm Hồng Lục trước,
đằng nào thì Hồng Lục cũng ở thành phố H. Chúng ta hỏi cô ấy thử xem bọn họ có ghi chép gì về căn bệnh của tôi
không, có thể điều chế được loại thuốc mà tôi cần hay không.”
Tạ Thanh Nghiên gật đầu.
Hiện giờ chỉ có thể làm vậy được thôi.
Cảnh Thiên ngủ rất say, rất thoải mái.
Cô vừa mở mắt đã nhìn thấy một khuôn mặt đẹp đến trời người đều giận, tinh tế sắc nét… chính là một khuôn mặt
khiến người ta không nhịn được mà muốn hôn một cái.
Cô chớp mắt nhìn người đàn ông một lúc lâu, sau khi định thần lại, cuối cùng cô cũng nhớ ra chuyện chập tối hôm
qua.
Cô là người ngàn chén không say, thế mà hôm qua uống có hai cốc rượu hoa quả đã say rồi…
Nhưng vì nước linh tuyền nên cho dù có say, cô cũng không đến mức bất tỉnh nhân sự.
Chỉ có điều, có lẽ về mặt hành động, khi ở trước sắc đẹp, cô sẽ hơi thiểu khống chế một chút.
Nhìn khuôn mặt bình yên khi ngủ say của Chiến Lê Xuyên, cô nhớ lại chuyện xảy ra.
Cột sống của Chiến Lê Xuyên tái phát, cô xoa bóp cho anh, lại thêm uống rượu vào nên buồn ngủ, thế là cô lăn ra
ngủ. Người đàn ông này cứ thế mà ngủ kẻ giường cô luôn?


Cảnh Thiên vẫn đang thưởng thức nam sắc, sau khi nghĩ rằng có lẽ mình đã bị lợi dụng, cả người đều trở nên bất
an. Ánh mắt đang dịu dàng khi mới tỉnh ngủ trông thấy Chiến Lê Xuyên dần trở nên sắc nhọn. Đối với một người
đàn ông trồng vợ cả một đêm, khi vợ tỉnh lại mới nhắm mắt lại ngủ, đương nhiên toàn bộ tâm trí của anh đều sẽ
dồn hết vào vợ mình.
Anh rất thích Cảnh Thiên quan sát anh, trong sự dịu dàng mang lẫn một chút chiếm hữu.
Khi cảm giác phấn khởi đã lan ra cả trái tim anh, một ánh mắt sắc lẻm lại khiến sự phấn khởi đỏ dịu đi.
Cảnh Thiên đang tức giận vì Chiến Lê Xuyên ngủ ké giường mình, Chiến Lê Xuyên lại cau mày, từ từ mở mắt ra.
Đối mặt với đôi mắt trong veo và lấp lánh, Cảnh Thiên cảm thấy cơn giận dữ khi bị người khác chiếm giường đang
nghẹn lại trong lòng bỗng biến mất… biến mất hai ba phần.


“Sao anh lại nằm trên giường tôi?”
Nhìn Cảnh Thiên khoanh tay trước ngực, tuy biểu cảm cô như “anh mà không nói thì cứ liệu hồn”, nhưng đồng thời vị trí tay cô cũng
đang thế hiện sự phòng bị rất rð.
Vợ anh đang phòng bị anh. “Quả nhiên là uống say, không nhớ được chuyện hôm qua nữa rồi.” Chiến Lê Xuyên mim cười: “Nhưng
cảm ơn em, Thiên Thiên.”


Cảnh Thiên đang sắp nổi khùng lên lại bị nhan sắc này dập mất ba phần lửa, rồi lại bị câu cảm ơn này dập thêm ba phần lửa nữa.