Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 504




Cảnh Thiên đã được chứng kiến khả năng chịu đau của Chiến Lê Xuyên nên cô không còn cảm thấy căng thẳng
thay anh khi khâu vế3t mổ nữa.
Sau khi khâu xong, Cảnh Thiên dán bằng cho Chiến Lê Xuyên rồi nằm xuống bên cạnh anh.
“Thiên Thiê1n.”
Chiến Lê Xuyên gọi một tiếng nhưng không nhận được câu trả lời. Anh nghĩ đến chuyện lần nào cô xoa bóp và
châm 9cứu cho mình xong đều ngủ rất say, anh biết chắc chắn là cô rất mệt.
Nhìn đôi má hồng và tướng ngủ an lành của cô, 3Chiến Lê Xuyên thử nhúc nhích tay mình.
Anh nhận ra tay mình đã có thể cử động bên nhẹ nhàng vuốt ve gò má cô. Cảnh8 Thiên ngủ rất say, hoàn toàn
không nhận ra có người đang chạm vào mình, cô chỉ cảm thấy như có thứ gì đó như lông chim cọ vào mặt.
Thế là cô cau mày, dụi dụi, sau khi tiếp xúc với một nơi ấm áp dễ chịu, cả cơ thể bèn sản ngay đến một cách thoải
mái.
Nhìn cô gái đột ngột tựa vào vai mình, Chiến Lê Xuyên cảm thấy tim mình trở nên vô cùng mềm mại, ánh mắt cũng
trở nên dịu dàng.
Khoảng một tiếng sau, Chiến Lê Xuyên cảm thấy cơ thể mình đã hoàn toàn thả lỏng, anh bên cẩn thận lật người
mình lại, bẻ thẳng từng ngón tay đã biến dạng.
Anh cất người dậy đắp chăn lên người Cảnh Thiên rồi cũng nằm xuống, nhẹ nhàng luồn một cánh tay xuống dưới
gáy cô.
Như nhận được chỉ dẫn, cơ thể cô gái tự động dịch lại gần, cô như một chú mèo ngủ thiếp đi trên người chủ nhân,
vừa mềm vừa đáng yêu.
Chiến Lê Xuyên cong khóe môi, hài lòng nhìn cô gái đang rúc vào lòng mình mà ngủ, từ bữa tối đến tận sáng hôm
sau. Dưới tầng chỉ còn lại ba người là ông cụ Chiến, Chiến Thư Du và Chiến Vũ Hằng.
“Thư Du, cháu sắp xếp đồ rồi sang nhận chức vụ bên công ty con ở nước M đi.”
Chiến Thư Du mở to mắt: “Ông nội, sao ông lại có thể đối xử với cháu như thế? Cháu đã làm sai chuyện gì?”


Khuôn mặt ông cụ đang không có biểu cảm gì bỗng trở nên nghiêm túc, ông cũng lớn tiếng hơn.
“Cháu không làm gì sai à? Cháu cố tình chèn ép bài xích Cảnh Thiên, thấy A Xuyên tốt với con bé, cháu kết bè với những người khác
trong nhà họ Chiến rồi cùng vạch tội nó đề nhà họ Chiến đổi một mợ chủ khác. Để đuổi con bé đi, cháu mặc kệ con bé là phúc tinh
của nhà họ Chiến, vụ và cho nó hết lần này đến lần khác, bây giờ vụ và không được nên đổi thành bày mưu hãm hại, đã thể còn mượn
tay Vũ Hằng. Một mũi tên trúng hai con chim, cháu suy nghĩ cũng giỏi lắm! Nhưng đừng quên, trên thế giới này không phải chỉ có
mình cháu là người thông minh. Đừng coi người khác như kẻ ngu!”
Chiến Thư Du vừa nghe vậy thì suy sụp, cô ta vừa khóc vừa nói: “Cháu thích A Xuyên! Cháu cũng biết là cháu không nên như vậy,
nhưng từ trước đến nay cháu không hề nói với cậu ấy mà! Ông nội, ông đừng quên rằng, nếu không nhờ cháu giới thiệu đại sư Tịnh
Viễn với ông thì Cảnh Thiên sẽ không bước vào cổng nhà ta. Cô ta chi là một đào kép mới vào giới giải trí, nếu không có cháu nỗ lực
giới thiệu thì chẳng lẽ ông nội có thể để ý đến cô ta ngay từ đầu sao?”
Ông cụ Chiến trầm giọng: “Cháu giới thiệu nó cưrới A Xuyên chỉ vì nó là đào kép, cháu nghĩ cho dù nó xinh đẹp đến mấy thì A
Xuyên cũng sẽ không thích nó. Nhng bây giờ cháu phát hiện A Xuyên yêu Cảnh Thiên rồi, cháu không chấp nhận được nên bắt đầu
gây khó dễ. Thư Du, không phải ông đang thương lượng với cháu, ông đang thông báo cho cháu biết, ngày mai đến công ty con ở
nước M báo danh đi. Đây là mệnh lệnh!”