Cảnh Thiên ngơ ngẩn nhìn người đàn ông trước mắt mình, tâm trạng đang bực bội khó chịu bỗng dịu đi.
Không đúng, v3ẫn chưa dịu hắn.
Nghe anh nói vậy, Cảnh Thiên thấy lòng hơi khó chịu.
Cô cảm thấy ban nãy mình đã quá đá1ng…
Chiến Lê Xuyên vẫn luôn rất tốt, rất tôn trọng cô.
Cho dù anh cho người theo dõi cô, nhưng sau khi9 biết cô có bí mật, chỉ cần cô nói cô không cần người đưa đón,
anh thực sự không cho người đi theo cô nữa. Anh và Đỗ Ngô3n Tranh khác nhau về bản chất.
Hơn nữa, người đàn ông này còn chia 40% cổ phần của cả hai tập đoàn cho cô. Khi b8iết cô chính là giáo sư J, anh
lại chia thêm 10% cổ phần của tập đoàn chính cho cô nữa.
Về cơ bản, người đàn ông này thực sự đã chia một nửa gia sản cho cô rồi. Sau khi cho cô nhiều như thế, anh lại nói,
anh biết cô không thích mình, biết sẽ có một ngày cô rời khỏi anh, nhưng anh chỉ muốn đối xử với cô thật tốt khi cô
vẫn đang ở bên anh.
Cho dù bây giờ đầu óc đang váng vất thì vẫn không ảnh hưởng đến việc cô cảm động vì Chiến Lê Xuyên.
Cảnh Thiên muốn hỏi Chiến Lê Xuyên, vì sao anh biết rõ rằng cô sẽ rời khỏi anh, anh vẫn ngốc nghếch cho cô nhiều
như thế?
Kết quả Chiến Lê Xuyên lại đột ngột ho sặc sụa. Sau đó sắc mặt anh thay đổi, cả khuôn mặt trắng bệch đi.
Đây là lần đầu tiên anh phát bệnh sau khi phẫu thuật.
Ban đầu Chiến Lê Xuyên họ chỉ để giảm bớt bầu không khí căng thẳng, chỉ để khiến Cảnh Thiên thương mình mà
tha cho anh, không phòng bị nữa.
Ai ngờ vì căng thẳng quá, cơ bắp co lại, kết quả màn ho hai tiếng tượng trưng ban đầu lại khiến toàn bộ phần lưng
đột ngột đau thấu tận tim.
Cảm giác này như hệ thần kinh đã thống lại đột ngột bắt đầu từ từ tắc nghẽn vì cơ bắp co giật, bắt đầu từ miệng vết
mổ rồi lan dần ra toàn cơ thể. Anh không sợ cơn đau do co giật, anh chỉ sợ mình còn chưa hưởng thụ cảm giác đi lại
bình thường được hai ngày thì đã lại biến thành tên liệt ngày xưa.
Cảnh Thiên thấy sắc mặt anh thay đổi đột ngột, họ được một nửa thì không họ được nữa, cả khuôn mặt trắng bệch
đi cơ bắp trên toàn thân co giật cô biết anh đã phát bệnh rồi
Nhưng…
Hôm nay thời tiết đầu có thay đổi.
Cảnh Thiên vội vàng đi đến bên cạnh Chiến Lê Xuyên, đặt tay lên vai anh.
Chỉ trong nháy mắt, cơ trên vai anh, thậm chí trên cả cơ thể đều trở nên vô cùng căng thẳng, người còn khẽ run lên.
Chiến Lê Xuyên muốn nói nhưng lại cảm thấy như có người đang dùng tay chặn cổ anh lại, hít thở cũng trở nên
khó khăn. Khuôn mặt trắng bệch của anh nhanh chóng đỏ lên vì khó thở.
Cảnh Thiên thấy anh đột ngột phát bệnh dữ dội như vậy mà không có dấu hiệu nào, cô không nghĩ ngợi gì, bể xốc
anh lên.
Có điều…
Mẹ kiếp uống say rồi, chân đi không vững.
Cô vừa bế anh lên, đi được một bước thì chân nhũn ra, người ngã mạnh xuống đất.
Chiến Lê Xuyên lật mạnh một cái ngay khi Cành Thiên sắp chạm đất.
Râm!
Cơ thể hai người xoay chuyển, đáng lẽ là Cảnh Thiên ôm Chiến Lê Xuyên ngã xuống đất, cuối cùng lại thành cô ngã lên người anh.
Bên dưới truyền đến một tiếng rên khẽ, Cảnh Thiên nằm trêp người Chiến Lê Xuyên, hoàng đến mức tỉnh cả rượu.