“Tôi đã nói rất rõ ràng với cô Bùi rồi, tôi không thích cô ấy, trước giờ chưa từng thích, báo cô ấy tự trọng. Thiên
Thiên cũng từng cảnh cáo cô ấ3y, nếu cô Bùi nhất định đòi chen chân vào làm người thứ ba trong cuộc hôn nhân
của chúng tôi, cô ấy sẽ cho cô Bùi biết kết cục của người thứ ba.1 Nhưng hôm nay cô Bùi vẫn đến đây, còn dẫn theo
cả anh Đỗ nữa.”
Chiến Lệ Xuyên nhìn sang Đỗ Ngôn Tranh: “Tôi không biết hệ tư tưởng của9 anh Đỗ hình thành như thế nào,
nhưng tôi nghĩ một người có thể dẫn em họ của mình đến trước mặt một người đàn ông đã kết hôn, ý đồ để em họ
mìn3h chen chân vào cuộc hôn nhân của người khác như vậy thì có phải nhận tỉnh đã vặn vẹo quả không?”
Đỗ Ngổn Tranh: .. !!!
Anh ta d8ẫn em gái đến chen chân vào cuộc hôn nhân của người khác?
Tuy đúng là anh ta muốn để Bùi Uyển Linh chen chân vào cuộc hôn nhân của Chiến Lệ Xuyên, cho dù không được
thì cũng có thể gây mâu thuẫn giữa Chiến Lệ Xuyên và Saka, nhưng hôm nay rõ ràng anh ta chỉ dẫn Bùi Uyển Linh
đến để thăm ông cụ Chiến thôi.
Là ông nội anh ta dặn dò anh ta phải đến thăm ông cụ Chiến, thế nên từ đầu đến cuối, anh ta hoàn toàn không nhắc
đến chuyện kia mà.
Nhưng cái tên bạch liên Chiến Lệ Xuyên này lại mở to mắt vụ và cho anh ta ngay trước mặt Saka.
Saka đã không muốn coi anh ta là người thân thiết nhất vì sự ngang ngược và không từ thủ đoạn của anh ta rồi, thế
mà Chiến Lệ Xuyên còn thêm dầu vào lửa! Cảnh Thiên đi đến bên cạnh Chiến Lệ Xuyên rồi đặt mông ngồi lên đùi
anh, sau đó cô choàng tay ôm cổ anh, sự thân mật khiến tất cả mọi người có mặt đều biến sắc.
Bao gồm cả Để Vân Hi mới đến.
Anh ta nhìn thấy cái gì thế kia?
Bẻ con nhà anh ta… lại ngồi lên đùi tên liệt kia, lại còn ôm tên liệt kia thân mật như vậy nữall!
Hai bàn tay của Đỗ Ngôn Tranh vô thức siết lại thành nắm đấm.
Cô gái của anh ta!
Cô gái mà anh ta nuôi lớn!
Anh ta đã từng nói, cả đời này cô đừng hòng thân thiết với bất kỳ ai không phải anh ta, con gái cũng không được!
Nhưng cô không chỉ thân mật mà còn choàng tay ôm cổ một người đàn ông khác!
Cảnh Thiên có thể cảm nhận được ánh mắt Đỗ Ngôn Tranh chiếu vào người mình như đèn pha, như muốn xuyên
thủng cơ thể cô.
Tuy cô thấy hơi bồn chồn nhưng nghĩ lại, ở đây có Chiến Lệ Xuyên và ông anh trai vẫn chưa nhận mặt, dù người
kia có cáu kỉnh đến mấy thì chắc chắn không thể động chân động tay ở đây được.
Thể là Cảnh Thiên không chỉ ôm cổ Chiến Lệ Xuyên mà còn tựa đầu mình lên vai anh, sau đó lại quay sang gây hấn với Chiến Thư
Du: “Chị nghe thấy chưa? Nơi này là của nhà họ Chiến, tôi muốn nổi đóa ở nhà họ Chiến thì đó là quyền của tôi. Ai mà không chịu
được thì có thể đi ra.”
Nói xong, cô lại nhìn Đề Vân Hi đang rò máu trong tim, hỏi: “Anh Đề, anh thấy có phải không?”
Tuy Để Vân Hi vẫn chưa kịp điều tra xem đám người trong phòng này đang gặp chuyện gì, cho dù lúc này trong lòng anh ta rất không
vui vì em gái đang ngồi trên đài Chiến Lệ Xuyên, nhưng em gái đã hỏi anh ta rồi, anh ta là anh trai, tình cảm vĩ đại và em gái mà đánh
đuổi tất cả yêu ma quỷ quái bỗng bùng lên.
“Phải.”