Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 39




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1

137768.png

“Tôi và anh Tấn Nguyên hoàn toàn trong sáng. Anh Tấn Nguyên là chồng chưa cưới của chị tôi, làm sao tôi có thể có quan hệ không bình thường với anh ấy được?”


Đôi mắt lạnh đến mức như có thể đổ vụn băng của Z nhìn người phụ nữ đang nói dối mà không hề đổi sắc, anh ta cười lạnh lùng: “Nhìn mặt là biết chuyên nằm ngửa mà còn giả vờ trong sáng ở đây với tôi? Trong sáng? Chứ không phải là ấp nhau trong tối à?”


Gần như cùng lúc Z dứt lời, số ảnh đã được rửa ra để trên máy bay trực thăng bị trút xuống từ ba thùng dầu máy bay khổng lồ.


Gió trên đảo rất lớn, số ảnh bị đổ từ trên không trung xuống nên bay tán loạn khắp trời.


Những bức ảnh nóng đến mức không dám nhìn của hai con người đang quấn lấy nhau đột ngột xuất hiện ngay trước mắt của tất cả mọi người.


“Ối chao ơi, đúng là cô ta và Tiết Tấn Nguyên này!”


“Thảo nào sau đó Saka hoàn toàn không thèm nhìn thẳng vào cậu Tiết, hóa ra cậu ấy và cô Đổng đã tằng tịu với nhau từ lâu rồi!”


“Có khi Saka bị cô ta hại chết thật đấy. Bởi vì Saka còn ở đây thì cô ta và Tiết Tấn Nguyên mãi mãi không thể đến với nhau mà.”


“Mẹ nó chứ! Ban đầu Saka đã đồng ý chữa bệnh cho bố tôi rồi, không ngờ lại bị hai tên khốn nạn này hại!”





Ngoại trừ người Đường Môn và người nhà họ Tiết, trên đảo có rất nhiều người muốn cầu cạnh Saka.


Lúc này khi nhìn thấy những bức ảnh khó coi kia, ánh mắt họ nhìn về phía Đổng Duyệt Đồng và Tiết Tấn Nguyên tràn ngập vẻ coi thường, giễu cợt và thậm chí là tức giận.


Dù đã ở châu Tam Giác bao năm nay, tư tưởng có cởi mở đến mấy thì những bức ảnh này vẫn khiến Đổng Duyệt Đồng run rẩy vì giận dữ và xấu hổ.


Z cười lạnh: “Điếm đi với chó, hạnh phúc trường tồn. Ban đầu tôi không định ngó ngàng gì đến đôi súc vật hạnh phúc trường tồn này đâu, nhưng đừng có giả ngu trước mặt tôi. Bây giờ, đưa con đàn bà của mày cút đi, để tao phải nói lần thứ ba…”


“Bụp bụp bụp bụp bụp…”


Đám lính đánh thuê đang cầm súng máy trên trực thăng quét thẳng về phía Đổng Duyệt Đồng và Tiết Tấn Nguyên không hề báo trước, đạn ghim ngay cạnh chân hai người họ.


Đất bắn lên chân khiến Đổng Duyệt Đồng đau đến mức hét lên không kìm được.


Ý Z rất rõ ràng, nếu để anh ta phải nói lần thứ ba, những viên đạn này sẽ không găm xuống mặt đất nữa mà sẽ găm thẳng lên người bọn họ.


Z như ma quỷ đến từ địa ngục, anh ta ra lệnh đuổi Tiết Tấn Nguyên.


“Bắt đầu từ bây giờ, tao mới là chồng chưa cưới của Saka. Nếu để tao nghe thấy mày dám tự xưng là chồng chưa cưới của cô ấy, tao sẽ hoạn mày.”


“Còn nữa, cụp cái đuôi cáo của chúng mày lại, đừng để tao bắt được điều gì, cũng đừng để tao biết Saka thực sự do hai con chó chúng mày bắt tay nhau hại chết. Nếu không, tao sẽ khiến Đường Môn và nhà họ Tiết biến mất khỏi thế giới này mãi mãi.”


Đổng Duyệt Đồng tức đến muốn nổ tung. Cô ta không thể ngờ được rằng Saka đã chết rồi nhưng vẫn phải giẫm lên lòng tự tôn của cô ta.


Cơn giận dữ và không cam tâm khiến cô ta không kìm được mà quát khẽ: “Saka đã chết rồi, chị ấy là vợ chưa cưới của ai đã không còn quan trọng nữa! Anh lợi hại như thế thì vì sao không bảo vệ chị ấy, còn khiến chị ấy gặp phải chuyện như vậy chứ?”


Cô ta nói xong, nước mắt lại trào ra.


Không ai biết những giọt nước mắt này là vì tức giận hay là vì đau lòng khi nhắc đến Saka.