“Yên tâm đi, tôi làm phẫu thuật luôn rất bình tĩnh, các chỉ số hiển thị của anh rất tốt, cho nên không cần lo lắng.
Trước mắt phẫu thuật3 tiến triển vẫn rất thuận lợi. Chỉ là lấy số vụn kia ra hơi mất
thời gian.” “Cô mới chỉ làm phẫu thuật có một tiếng thôi, lần đ1ầu tiên tôi làm phẫu thuật đã mất mười hai tiếng
đồng hồ. Lần phẫu thuật thứ hai mất chín tiếng.”
“Họ chậm quá, nhiều nhất tôi 9chỉ cần ba tiếng. Nếu tiến triển thuận lợi thì không cần đến ba tiếng.” Cảnh Thiên
luôn nghiêm túc khi làm phẫu thuật, không thích nói 3chuyện lắm, nhưng hôm nay cô lại nói khá nhiều. Chí ít là
lần nhiều nhất mà Hồng Lục thấy.
Hồng Lục nhìn Cảnh Thiên nói chuyện 8thoải mái nhưng sắc mặt lại nghiêm túc, lại nhìn Chiến Lệ Xuyên nói
chuyện thoải mái nhưng ánh mắt lại thâm sâu.
Đột nhiên có trực giác… chắc là đại ca sẽ không ly hôn được.
Thực ra, khi Cảnh Thiên bắt đầu cuộc phẫu thuật đã nhận ra mình căng thẳng rồi.
Mặc dù sự căng thẳng này không đến mức khiến tim cô đập nhanh và run tay, nhưng nó sẽ khiến tâm trạng cô căng
thẳng.
Khi làm sạch các mảnh vụn, một số tủy xương sẽ bị mang theo.
Những tủy xương này có liên hệ chặt chẽ với thần kinh, tuy là vật thể có thể tải sinh, nhưng lại cần góp nhặt từng
ngày.
Để loại bỏ vụn, cô bất đắc dĩ phải lấy đi rất nhiều tủy xương, lát nữa tế bào thần kinh kích thích, sẽ càng đẩy tủy
xương ở đây và tủy xương liên kết với xương đi. Sau này cho dù Chiến Lệ Xuyên khỏi rồi, thiếu sự bảo vệ của
những tủy xương này cũng sẽ thường xuyên cảm thấy lưng vô cùng đau nhức. Cho dù có linh tuyền, đoán chừng
cũng cần phải điều dưỡng một thời gian,
Vụn xương được lấy ra ngoài nhiều hơn, mồ hôi trên trán Cảnh Thiên cũng càng lúc càng nhiều, tâm trạng càng
nặng nề. Cảm giác này hơi lạ.
Trước đây khi phẫu thuật cho Lục Kỷ Niên, cô cũng đã làm sạch khoang xương cho anh ta, một vài mảnh xương
được lấy ra còn mang theo cả một ít tủy. Cô cũng chỉ bảo Hồng Lục nói với Lục Kỷ Niên một tiếng, chú ý giữ ẩm,
nếu khi trời mưa đau quá thì uống thuốc giảm đau.
Nhưng đối với cô mà nói, đau đớn luôn tốt hơn tàn tật. Đối mặt với tự do có thể đứng dậy được, cô không hề cảm
thấy sự đau đớn sẽ thường xuyên diễn ra sau này của Lục Kỷ Niên khiến người ta không nỡ.
Nhưng bây giờ, nhìn vết thương lớn như vậy của Chiến Lệ Xuyên, tim cô không khỏi thắt lại. Sau đó lại đổ mồ hôi.
Hồng Lục chỉ có thể không ngừng giúp cô lau mồ hôi.
Đây là lần đầu tiên Hồng Lục nhìn thấy Cảnh Thiên căng thẳng như vậy khi làm phẫu thuật.
“Có cần em giúp không?” Hồng Lục lên tiếng hỏi.
“Không cần.”
Mặc dù Cảnh Thiên cũng cảm thấy tâm trạng mình căng thẳng và không được tốt cho lắm, nhưng tay vẫn rất chắc,
thậm chí còn chắc hơn lúc ban đầu.
Giao cho bất kỳ ai cô cũng không yên tâm.
Cuối cùng, một tiếng sau, những vụn xương cực nhỏ trong khoang xương đã được làm sạch.
Để đề phòng bất trắc, Cảnh Thiên dùng máy quét xương quét qua quét lại cẩn thận nhiều lần, xác nhận là không có
sai sót gì, sau đó mới đóng đầu kia của cột sống nhân tạo lại, đồng thời dùng định thép vô cùng nhỏ cố định xương
nhân tạo và cột sống của Chiến Lệ Xuyên lại với nhau.
Sau khi hoàn thành tất cả những chuyện này, Cảnh Thiên lấy ra một cây kim bạc.
Kim bạc không chỉ có chứa nguyên khí mà còn có nước linh tuyền có thể nhanh chóng khôi phục lại chức năng của cơ thể dẫ.
Vì cuộc phẫu thuật lần này, cô đã bảo Quan Vũ Thần mua gần một tỷ tiền dược liệu đắt đỏ nổi tiếng từ khắp nơi trên thế giới thông qua Secret Web. Những loại thuốc này không nhiều nhưng lại rất hiếm có và đắt đỏ.
Sau khi lấy được những dược liệu này, cô ném hết vào trong không gian.