“Đúng vậy. Tình yêu của chúng tôi không thể đánh đồng với bất kỳ ai.”
Đỗ Ngôn Tranh không hề cảm thấy chữ “tình thân” này có gì không đún3g, càng không nghĩ rằng Đế Vân Hi đang
nói theo nghĩa xấu. Nghĩ đến chuyện sau khi bố mẹ Saka qua đời, cô bé xíu như cục bánh nếp vô cùng đáng
th1ương, không ai nương tựa, bị một đám sói vây quanh, tim Đỗ Ngôn Tranh mềm hẳn đi.
“Thật sự không ngờ đấy. Hôm nay thấy anh Đỗ lái chiếc S9helby của người vợ đã mất rồi lao thẳng vào cô Cảnh
không hề do dự, tôi tưởng anh không có tình cảm gì với vợ chứ. Giống như nhà họ Chiến ấy, ngư3ời ta gả vào nhà
anh chỉ để lấy may thôi.”
Cuối cùng Đỗ Ngôn Tranh cũng định thần lại từ trong hồi ức về Saka. Đối mặt với sự giễu cợt củ8a Đế Vân Hi, Đỗ
Ngôn Tranh không lý luận nữa, bởi vì anh ta không thể nói với bất kỳ ai về việc Cảnh Thiên chính là Saka chuyển
thế.
“Có một mối làm ăn, không biết anh Để có hứng thú hay không?
“Mời anh Đỗ nói.”
Đỗ Ngôn Tranh trở nên nghiêm túc hắn.
“Nghe bảo Chiến Lệ Xuyên đang gây rối anh Để bên thành phố J?”
“Anh Đỗ có cao kiến gì chăng?”
“Hình như Chiến Lệ Xuyên không thích tôi và anh Để cho lắm, mảnh đất ở thành phố S của nhà họ Đỗ chúng tôi
cũng bị Chiến Lệ Xuyên giật mất rồi.”
“Ồ, hóa ra anh Đỗ bị ức hiếp nên muốn tìm tôi làm đồng minh?”
“Kẻ địch của kẻ địch chính là bạn, đây là chiêu trò từ xưa trên thương trường rồi. Chỉ là không biết anh Để có đồng
ý làm đồng minh với nhà họ Đỗ chúng tôi không?”
“Vậy thì phải xem làm đồng minh như thế nào.”
“Bao năm nay mấy nhà chúng ta phát triển bất động sản và giải trí du lịch, nhà họ Chiến một mình chiếm lĩnh khoa
học công nghệ. Bây giờ bất động sản đang dần bão hòa, chỉ có nhà họ Chiến vẫn như cá gặp nước. Nhà họ Chiến
nhiều tiền như vậy, anh Để không thấy ghen tức à?”
“Anh có tính toán gì?” Để Vân Hi hứng thú.
“Đằng nào thì nhà họ Chiến cũng đang cạnh tranh với chúng ta chúng ta phối hợp với anh ta nhường đất cho anh
ta đi.”
Để Vân Hi nhướng mày.
Thực ra… anh ta cũng có ý này.
“Nhưng chúng ta có thể nâng giá lên hộ anh ta một chút, nhà họ Chiến giàu thế cơ mà.”
“Được.” Đế Vân Hi đồng ý ngay mà không cần suy nghĩ.
Đỗ Ngôn Tranh thấy người kia đã đồng ý thì khẽ cười. Nói chuyện với người thông minh không hề tốn một chút
sức lực nào hết.
Tuy Đỗ Ngôn Tranh rất bực bội vì Để Vân Hi cũng thích Cảnh Thiên, nhưng điều cấp bách hiện giờ là khiển Cảnh
Thiên mau chóng rời khỏi nhà họ Chiến.
Nhà họ Chiến giàu nứt đố đổ vách, chỉ dựa vào một mình nhà họ Đỗ thì không ổn. Bây giờ có thêm nhà họ Để góp
sức, nhà họ Chiến sẽ phải ăn quả đắng nhanh thôi. Một con quái vật khổng lồ, nhìn thì như không thể lay động,
nhưng nếu thật sự muốn lật đổ nó, chỉ cần tìm đúng nhược điểm và tấn công thật mạnh, có lẽ nó sụp đổ còn nhanh
hơn cả một số công ty nhỏ.
Anh ta không tin khi nguồn tài chính của nhà họ Chiến đứt đoạn, anh ta đòi một người từ nhà họ Chiển mà nhà đó
lại không cho.
Cho dù không cho, đến lúc đó giẫm chết nhà họ Chiến, đạp Chiến Lệ Xuyên xuống dưới chân cũng chỉ là chuyện
một chốc một nhát mà thôi.
Gia tộc đã không còn nữa, một tên liệt như anh ta thì có tư cách gì tranh Saka với Đỗ Ngôn Tranh này?
Chiến Lệ Xuyên theo Hồng Lục vào phòng phẫu thuật rồi mới bất ngờ nhận ra, tuy sở nghiên cứu của Viện
Lawrence ở thành phố H rất cổ kính, trông chỉ là một tổ hợp viện siêu rộng mấy cổng vào mấy cổng ra, những trang
thiết bị trong nhà thì có thể đứng hạng nhất hạng nhì về độ hoàn hảo trên trường quốc tế.
Cải khác thì không nói, có một số máy móc anh thấy rất quen mắt.
Thiết bị…
Rất đắt.
Rất cao cấp,
Nhưng…
Hình như anh đã quên mất một chuyện…